12 ơi, nhớ quá!

Có những thứ luôn bên cạnh mình thì mình lại không quý trọng nhưng khi đã xa rồi thì lại hối tiếc...


Bước chân vào giảng đường đã hơn 1 tháng, những bỡ ngỡ ban đầu đã vơi đi một phần nào nhưng sao vẫn có cảm giác xa lạ ở nơi đây. Một chút lạ lẫm, một chút chán nản, một chút sợ hãi… làm cho tôi cảm thấy xa lạ với giảng đường này biết bao. Tách ra khỏi sự ồn ào của nhóm bạn trong lớp, tôi tìm đến những hành lang vắng vẻ để nhớ về những năm tháng lớp 12.


Khi đã là SV, chúng ta mới nhận thấy mình đã để mất quá nhiều thứ trước đây, có những thứ luôn bên cạnh mình thì mình lại không quý trọng nhưng khi đã xa rồi thì lại hối tiếc.


2110HDsinh.jpg

Ảnh chỉ mang tính chất minh họa.​


Nhớ về 12 nghĩa là nhớ về những kỉ niệm niệm đẹp, những chuyến đi suối, những bữa tiệc liên hoan, những cuộc nói chuyện rôm rả… Đó thật sự là những niềm vui cuối cùng của tuổi học trò. Lên ĐH, tình cờ gặp lại chúng nó, nghe nói một câu: “Tiếc quá mi ơi, giá như ta đi chơi với lớp vài chuyến thì đã có nhiều kỉ niệm rồi. Bây giờ mỗi đứa một nơi chẳng biết khi nào hội tụ đông đủ mà nói chuyện. Giá như…”.


Năm 12 nghĩa là chúng ta phải hoàn thành cả 2 nhiệm vụ, vui chơi và học hành, có như thế khi xa mái trường, ta mới không hối hận đã bỏ lỡ những giây phút cuối.


Nhớ về 12 nghĩa là nhớ tháng ngày vất vả ôn thi, những đêm thức trắng để làm bài tập. Nhớ những buổi tối về muộn mà ba mẹ vẫn thức để chờ con ăn cơm, hỏi han bài vở. Lúc đó, mình vô tư quá, chẳng thể thấu hiểu hết nỗi lo lắng của ba mẹ. Những bữa cơm đầy đủ thành viên cứ thưa dần, việc chạy sô học thêm và những bữa ăn tạm bợ trên xe khiến mình thèm món canh mẹ nấu.


Nhớ về 12 nghĩa là nhớ đến thời huy hoàng của mình, được ba mẹ cưng chiều, cần gì có nấy, nhất là thời điểm thi là được ba mẹ tẩm bổ. Học xong 12 ai nấy cũng tăng được 2, 3 kí. Có những buổi đêm cứ chốc chốc ba mẹ lại đi qua phòng nghía xem mình đang làm gì, khi nào đèn trong phòng tắt thì ba mẹ mới ngon giấc được.


Nhớ về 12 nghĩa là nhớ đến những áp lực, những suy nghĩ, định hướng cho bản thân, sự kì vọng của mọi người. Có đôi lúc mình nhìn xa xăm, bâng quơ tự hỏi: “Mình học vì cái gì ?”. Rồi có những lúc mệt mỏi chỉ muốn bỏ hết tất cả. Những tháng ngày đó thật đáng nhớ biết bao.


Nhớ về 12 nghĩa là nhớ đến những lúc khóc thầm vì những bài kiểm tra điểm kém, sự thất vọng ở bản thân, sự sợ hãi khi phải đối diện với kì thi, sợ mình không làm bài được thì làm sao ăn nói với ba mẹ, họ hàng.


Nhớ về 12 nghĩa là nhớ đến những vụ cãi nhau trong lớp, những vụ tỏ tình dễ thương, hay những lúc cùng nhau chia sẻ nỗi buồn khi nhỏ bạn thất tình... Tất cả đều để lại những kỉ niệm thân thương khó mà quên được


Những nỗi nhớ này đã được gọi thành lời nhưng với mỗi người chắc chắn sẽ có rất nhiều nỗi nhớ khác nhau. Quan trọng là những nỗi nhớ ấy sẽ mãi là những kỉ niệm đẹp của một thời áo trắng. Sau này dù có đi đâu về đâu, trong mỗi chúng ta vẫn luôn nhớ rằng chúng ta đã có một năm 12 tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.

Thanh Hằng - Theo PLXH
 
  • Chủ đề
    liên lớp nhất tin với vui đẹp
  • Lê Minh

    ✩✩✩✩
    Ðề: 12 ơi, nhớ quá!

    12 của mình thì tan rã rồi :(. Trường cũng tan luôn chẳng còn gì nữa ngoài mấy tầm hình kỷ niệm và một số bạn thân....
     

    cherry_huynh

    Tiểu Thư Khó Tính
    Ðề: 12 ơi, nhớ quá!

    hic,nhớ thiệt,12 là những năm tháng mình vui vẻ và hạnh phúc nhất,cuộc sống,học tập,tình yêu,....,ước gì thời gian quay lại,.....:yy167:
     

    ^^KuTi_K_

    Siêu…Chém…Gió†
    Ðề: 12 ơi, nhớ quá!

    em mới có 9 à chưa tới 12 , nên chưa biết 12 sẽ ra sao nữa , ...
    yy82.gif
    yy82.gif
     
    Ðề: 12 ơi, nhớ quá!

    12 của mình đã rời xa đã 04 năm rồi, 04 năm xa quê, đang mong nhớ và muốn ngày trở về.
    Đọc bài viết của bạn làm mình nhớ trường xưa, thầy cô và biết bao bạn học đã cùng mình ngồi ở ghế nhà trường suốt 12 năm 1994 - 2006.
    Bạn nào đã học ở các trường: Tiểu học Hộ Phòng B, Trung học cơ sở Hộ Phòng, THPT Giá Rai trong những năm trên thì hãy liên lạc với mình nha, nhớ các bạn học quá! Mình là Trần Thanh Tín (Tín A, Tín đía, Tín lùn - các biệt danh mình đó)
     
    Ðề: 12 ơi, nhớ quá!

    12 của mình đã rời xa đã 04 năm rồi, 04 năm xa quê, đang mong nhớ và muốn ngày trở về.
    Đọc bài viết của bạn làm mình nhớ trường xưa, thầy cô và biết bao bạn học đã cùng mình ngồi ở ghế nhà trường suốt 12 năm 1994 - 2006.
    Bạn nào đã học ở các trường: Tiểu học Hộ Phòng B, Trung học cơ sở Hộ Phòng, THPT Giá Rai trong những năm trên thì hãy liên lạc với mình nha, nhớ các bạn học quá! Mình là Trần Thanh Tín (Tín A, Tín đía, Tín lùn - các biệt danh mình đó)
    Kaka Tính đía :yy10: biệt danh này :))
     
    Ðề: 12 ơi, nhớ quá!

    học 12 nhiều kỉ niệm nhung hog vui bằng học đai học, học đại học dc ở nhà ngủ thoải mái hog đi học cũng chẳng ai la mắng hết,chẳng mờ phụ huynh.....! 1 tháng lên giảng đường 1 lần cũng dc..............!sướng..............!
     
    Top