"Chuyện kể rằng trước lúc Người đi xa, Bác muốn nghe một câu hò xứ Nghệ..." Những lời ca tha thiết cất lên khiến trái tim mỗi người con Việt Nam ngày nay không khỏi bồi hồi và xúc động bởi đó là những câu ca viết về Người - vị Cha già vĩ đại của dân tộc trong giờ phút chia xa. Đôi khi, tình cảm quá mức lớn lao dành cho ai đó, khiến chúng ta không nỡ rời xa họ, không nỡ để họ ra đi. Với Bác, chính là như vậy. Bởi thế, vào ngày 02 tháng 09 năm 1975, lăng Chủ tịch đã được xây nên, là một "căn nhà" mới để Người nghỉ ngơi sau những tháng năm bôn ba vất vả. "Căn nhà" ấy vô cùng thiêng liêng và có ý nghĩa to lớn đối với mỗi người con dân tộc. Vì vậy, khi viết bài cho đề văn: "Tả lại lăng Bác." của học sinh lớp 5, chúng ta cần chú ý đến ngôn ngữ và cách viết sao cho phù hợp. Để minh họa rõ nét hơn, chúng tôi đã đưa ra bài văn ngắn viết theo đề bài này.
Lăng bác Hồ
BÀI VĂN TẢ LĂNG BÁC
Chủ nhật vừa rồi, lớp em đã tổ chức một chuyến tham quan đến lăng Bác. Hình ảnh nơi ấy vẫn còn lưu giữ đậm mãi trong tâm trí em.
Lăng Bác, đó là nơi cất giữ thi hài của vị chủ tịch đã ra đi tìm đường cứu nước, người đã đưa ánh sáng của con đường Cách Mạng đến với chúng ta…, đó là nơi thiêng liêng vô cùng. Dường như ngày nào cũng có đoàn người về thăm lăng Bác. Từng đoàn, từng đoàn xếp thành hàng dài, chậm rãi bước đều về phía lăng. Lăng Bác được bao bọc xung quanh bởi những hàng cây xanh tươi mát, giống như khi Người còn sống đã rất gần gũi với thiên nhiên vậy. Những hàng tre rủ bóng, khẽ đưa trong gió, như gửi lời chào tới người con phương xa trở về thăm vị Cha già của dân tộc.
Trên đỉnh lăng là dòng chữ đỏ được khắc trên đá: “Chủ tịch Hồ Chí Minh”, những con chữ thẳng hàng đều nhau, trông vô cùng trang trọng. Tiến tới gần hơn đến những bậc thang đá, em cùng các bạn không ai bảo ai, tất cả đều im lặng bước đi. Những chiến sĩ mặc quân phục, đứng chỉnh tề với khẩu súng trong tay ở hai bên cửa lăng như những chàng lính ngày đêm bảo vệ cho giấc ngủ của Người.
Tiến vào bên trong, chúng em có thể thấy được dòng chữ: “Không có gì quý hơn độc lập tự do.” của Bác cùng chữ kí. Đoàn người cứ thế bước đi theo sự hướng dẫn của nhân viên, bước qua những bậc thang được trải thảm đỏ, những đường vòng, cuối cùng, chúng em cũng đến được căn phòng mà Bác “nghỉ ngơi”. Ở giữa là một chiếc quan tài kính, bên trong chính là vị chủ tịch đáng kính của đất nước. Người nằm đó, yên bình như đang ngủ mà thôi. Phía xung quanh là những chú chiến sĩ đứng canh gác. Em lưu luyến nhìn thật kỹ Bác rồi bước đi theo mọi người ra ngoài.
Rời khỏi lăng, ngồi trên xe trở về trường, những hàng cây cứ thế lướt qua, em cảm thấy biết ơn Bác hơn bao giờ hết. Chính vì vậy, em tự nhủ mình sẽ học thật giỏi để có thể xứng đáng với lời dạy của Bác.
Lăng bác Hồ
BÀI VĂN TẢ LĂNG BÁC
Chủ nhật vừa rồi, lớp em đã tổ chức một chuyến tham quan đến lăng Bác. Hình ảnh nơi ấy vẫn còn lưu giữ đậm mãi trong tâm trí em.
Lăng Bác, đó là nơi cất giữ thi hài của vị chủ tịch đã ra đi tìm đường cứu nước, người đã đưa ánh sáng của con đường Cách Mạng đến với chúng ta…, đó là nơi thiêng liêng vô cùng. Dường như ngày nào cũng có đoàn người về thăm lăng Bác. Từng đoàn, từng đoàn xếp thành hàng dài, chậm rãi bước đều về phía lăng. Lăng Bác được bao bọc xung quanh bởi những hàng cây xanh tươi mát, giống như khi Người còn sống đã rất gần gũi với thiên nhiên vậy. Những hàng tre rủ bóng, khẽ đưa trong gió, như gửi lời chào tới người con phương xa trở về thăm vị Cha già của dân tộc.
Trên đỉnh lăng là dòng chữ đỏ được khắc trên đá: “Chủ tịch Hồ Chí Minh”, những con chữ thẳng hàng đều nhau, trông vô cùng trang trọng. Tiến tới gần hơn đến những bậc thang đá, em cùng các bạn không ai bảo ai, tất cả đều im lặng bước đi. Những chiến sĩ mặc quân phục, đứng chỉnh tề với khẩu súng trong tay ở hai bên cửa lăng như những chàng lính ngày đêm bảo vệ cho giấc ngủ của Người.
Tiến vào bên trong, chúng em có thể thấy được dòng chữ: “Không có gì quý hơn độc lập tự do.” của Bác cùng chữ kí. Đoàn người cứ thế bước đi theo sự hướng dẫn của nhân viên, bước qua những bậc thang được trải thảm đỏ, những đường vòng, cuối cùng, chúng em cũng đến được căn phòng mà Bác “nghỉ ngơi”. Ở giữa là một chiếc quan tài kính, bên trong chính là vị chủ tịch đáng kính của đất nước. Người nằm đó, yên bình như đang ngủ mà thôi. Phía xung quanh là những chú chiến sĩ đứng canh gác. Em lưu luyến nhìn thật kỹ Bác rồi bước đi theo mọi người ra ngoài.
Rời khỏi lăng, ngồi trên xe trở về trường, những hàng cây cứ thế lướt qua, em cảm thấy biết ơn Bác hơn bao giờ hết. Chính vì vậy, em tự nhủ mình sẽ học thật giỏi để có thể xứng đáng với lời dạy của Bác.
- Chủ đề
- lang bac ho tả lăng bác