HƯỚNG DẪN VIẾT BÀI:
Yêu cầu đóng vai một nhân vật trong truyện để kể lại toàn bộ câu chuyện là một kiểu bài văn khá quen thuộc trong văn tự sự. Để làm tốt được bài văn này, các em trước hết cần đọc thật kĩ văn bản để nắm rõ được nội dung. Sau đó cần nhập tâm vào nhân vật để làm sáng rõ nội dung của toàn tác phẩm. Điểm lưu ý khi làm kiểu bài này đó là các em cần chú ý để ngôi kể số một (có thể là “tôi”,”em”,”mình”...) và cần có sự thay đổi phù hợp với ngôi kể mà các em cần chọn lựa. Đặc biệt trong bài văn này sẽ không yêu cầu quá khắt khe về việc phải giữ y nguyên tác phẩm ban đầu mà chúng ta có thể thêm bớt một số chi tiết hoặc có thể viết theo lời văn của chính mình sao cho phù hợp nhất, miễn là không làm thay đổi nội dung chính của tác phẩm.
Trên đây là những lưu ý khi chúng ta làm kiểu bài đóng vai một nhân vật kể lại câu chuyện. Chúc các em học tốt!
BÀI VĂN MẪU SỐ 1: Đóng vai Sọ Dừa kể lại câu chuyện SỌ Dừa
Xin chào tất cả mọi người tôi chính là Sọ Dừa mà mọi người vẫn hay nhắc tới đây. Và sau đây tôi sẽ kể cho mọi người nghe về cuộc đời của tôi:
Có lẽ nhiều người sẽ thắc mắc về cái tên Sọ Dừa này và tôi cũng đã từng có lần hỏi mẹ thì mẹ tôi đã kể với tôi rằng ngày xưa ba mẹ tôi dù tuổi đã lớn nhưng lại chẳng có được mụn con nào. Và rồi vào một ngày nọ mẹ phải vào rừng kiếm củi trời nắng mà mẹ lại không kiếm được con sông con suối nào nhưng lại bỗng thấy cái sọ dừa dưới gốc cây nên liền uống. Và thật kì diệu kể từ ngày ấy bà mang thai tôi. Ít lâu sau ba tôi qua đời, mẹ tôi đẻ tôi ra nhưng kì lạ là tôi lại mang một dáng vẻ giống hệt một cái sọ dừa tuy có đầy đủ mắt mũi miệng tai nhưng lại không có tay và chân. Thế nên cái tên Sọ Dừa ra đời từ ngày đó.
Thật ra tôi có thể biến mình thành hình hài người nhưng do thấy chưa phải thời điểm thích hợp nên tôi luôn giấu mẹ mình mà chỉ lén biến thành người khi mà mẹ vắng nhà để có thể thuận tiện cho việc dọn dẹp nhà cửa phụ mẹ. Cho đến một ngày mẹ buồn rầu tâm sự với tôi:
- Nhà của người ta có con biết đi chăn trâu phụ giúp ba mẹ nhưng con mẹ thế này nên con phải chịu khó ở khổ thêm chút rồi tại vì ba đã mất từ khi con sinh nên chỉ có mẹ làm việc nên không được nhiều. Nhà phú ông đang có đàn dê cần chăn mà mẹ lại chẳng thể làm thêm được thì tuổi già sức yếu.
Nghe mẹ nói vậy tôi thương mẹ lắm. Thấy việc chăn dê cũng không có gì khó nên tôi liền bảo với mẹ :
- Mẹ ơi mẹ! tưởng gì chứ chăn dê con cũng có thể làm được. Mẹ hãy đi bảo với phú ông để con đi chăn cho!
Lúc đầu mẹ tôi không yên tâm cho tôi đi nhưng rồi sau bao nhiêu lần năn nỉ mẹ cuối cùng mẹ tôi cũng đồng ý cho tôi thử làm công việc này. Quả nhiên công việc này không làm khó tôi chút nào bởi đàn dê tôi chăn con nào con nấy đều được no bụng ngày càng béo ra. Mẹ tôi thấy vậy cũng mừng lắm và phú ông có vẻ cũng ưng ý. Thấy nhà phú ông có ba cô con gái xinh đẹp nhất là cô em út vừa xinh đẹp lại nết na hiền lành nên đã đem lòng yêu mến cô.
Và rồi một hôm tôi liền ngỏ ý bảo mẹ đến hỏi cưới nhà phú ông. Mẹ tôi nghe vậy tưởng tôi đùa liền cười nói:
- Con ơi con gái nhà người ta toàn người xinh đẹp cao sang làm sao họ đồng ý gả cho con được! Trai làng đến hỏi đầy mà phú ông có cho đâu.
- Nhưng mẹ ơi lần này con nghiêm túc thật đấy.
Thấy tôi có vẻ nghiêm túc thật nên cuối cùng bà cũng liều mình sang nhà phú ông hỏi cưới cho tôi. Nghe bà nói vậy phú ông liền cười mỉa:
- Nếu như nhà ngươi có thể sắm đầy đủ những lễ vật ta yêu cầu thì ta sẽ đồng ý gả một trong đứa con gái ta cho con trai bà. Sính lễ phải có đủ một chĩnh vàng cốm, có mười tấm lụa đào, có mười con heo béo và có mười thùng rượu tăm. Hơn nữa bà phải có một căn nhà ngói năm gian cho con gái ta ở chứ đời nào lại để cho con gái ta phải ở trong túp lều tranh rách nát kia!
Mẹ tôi trở về nhà và buồn rầu nói với tôi:
- Con trai à phú ông đòi cưới cao lắm làm sao nhà mình có thể đáp ứng được hết chứ. Thôi con hãy từ bỏ ý định này đi
Nghe mẹ kể về những lễ vật mà phú ông yêu cầu tôi liền cười rồi nói:
- Mẹ hãy yên tâm đi con sẽ tìm cách lo được đầy đủ những lễ vật ấy.
Tôi là ai cơ chứ! Tôi là Sọ Dừa cơ mà! Tôi có thể biến được thành người thì cớ sao mấy thư này tôi lại không làm được chứ! Và chỉ sau một đêm tôi đã biên chiếc lều nhà mình thành một ngôi nhà năm gian và đáp ứng đủ những thứ phú ông yêu cầu.Mẹ tôi cũng ngạc nhiên lắm nhưng xét cho cùng bà hạnh phúc và sung sướng hơn cả. Và cuối cùng tôi cũng có thể đường hoàng lấy cô con gái út nhà phú ông về làm vợ.Lễ cưới của chúng tôi được tổ chức rất linh đình. Để cho vợ tôi không phải xấu hổ vì hình hài của chồng tôi đã quyết định biến thành người thật để nàng có thể nở mày nở mặt với mọi người.
Cưới vợ xong tôi quyết định dùi mài kinh sử để tham gia thi Trạng Nguyên. Cuối cùng tôi cũng trở thành Trạng Nguyên nhưng lai phải xa vợ một thời gian vì được vua phái đi sứ. Trước khi chia tay vợ vì lo lắng bất an sợ nàng sẽ gặp phải chuyện gì không hay nên nên đã lấy một con dao cùng một hòn đá đánh lửa và hai quả trứng gà đưa cho nàng và dặn nàng phải đem theo bên mình để phòng thân. Quả thật linh cảm của tôi không sai…
Sau một thời gian dài đi sứ, trên thuyền trở về khi đi qua một hòn đảo tôi bỗng bắt gặp một người phụ nữ trên đảo đang vẫy tay cầu cứu. tôi liền sai người đi về phía hòn đảo và lại gần thì tôi phát hiện đó chính là vợ của mình. Nhìn thấy vợ tôi hạnh phúc lắm nhưng lại không khỏi bất ngờ vì sao nàng lại ở đây. Nàng kể lại tất cả mọi chuyện rằng đã bị hai chị của mình hãm hại và ném ra biển rồi may có những thứ tôi đưa mà nàng sống sót qua ngày. Nghe xong tôi cảm thấy xót xa cho vợ mình bao nhiêu lại hối hận vì đã không ở nhà bảo vệ vợ và càng căm phẫn đối với hai người chị vợ của mình. Khi về đến nhà tôi liền bảo vợ cứ trốn ở trong phòng sau đó sai người đi làm tiệc linh đình mời tất cả mọi người đến. Tất nhiên là gia đình nhà vợ cũng đến và đặc biệt có cả hai người chị của vợ tôi. Sau đó tôi vào phòng và dẫn vơ mình ra bên ngoài. Nhìn thấy vợ tôi hai bà chị đều xanh mặt và sợ hãi. Rồi chẳng nói chẳng rằng hai người họ ngay sau hôm đó đã bỏ đi biệt xứ và không bao giờ trở về nữa. Từ đó hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc mãi mãi về sau.
trinh-vfo.vn
BÀI VĂN MẪU SỐ 2: Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại câu chuyện Sọ Dừa ngắn gọn hay nhất
Ta tên là Sọ Dừa, một cái tên nghe khá kì quặc phải không? Sở dĩ mẹ ta đặt cho ta cái tên ấy là do vóc dáng của ta không được bình thường như bao người khác. Nhưng vì ta là con một trong nhà nên mẹ yêu thương và chăm sóc ta hết mực.
Lớn lên, tôi đi chăn bò cho nhà phú ông. Tôi cũng muốn phụ giúp đỡ đần mẹ chứ không muốn lăn lông lốc suốt ngày ở nhà nữa. Ngày ngày, tôi cũng lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về nhà. Cả đàn bò, con nào con nấy cứ no căng. Phú ông có vẻ mừng lắm!
Vào ngày mùa, cứ có ba cô con gái của phú ông thay phiên nhau đem cơm cho ta. Trong những lần như thế, hai cô chị kiêu kì, ác nghiệt thường hắt hủi ta, chỉ có người là đối đãi với tôi tử tế. Tôi vì thế cũng đem lòng cảm mến cô gái tốt bụng ấy.
Đến cuối mùa ở thuê, ta về nhà giục mẹ đến hỏi con gái phú ông về làm vợ. Mẹ ta thấy vậy tỏ ra vô cùng sửng sốt, nhưng thấy ta năn nỉ mãi, bà cũng chiều lòng.
Thấy mẹ ta mang cau đến dạm, phú ông cười mỉa mai:
– Muốn hỏi con gái ta, hãy về sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm đem sang đây.
Mẹ ta đành ra về. Nghe mẹ ta hết lòng khuyên răn, ta chỉ nói rằng cứ để mọi chuyện ta thu xếp. Bởi lẽ ta chẳng phải người phàm trần, những yêu cầu ấy chẳng làm khó được ta. Đúng ngày hẹn, trong nhà có đầy đủ mọi sính lễ, lại có cả gia nhân ở dưới nhà chạy lên khiêng lễ vật sang nhà của phú ông. Phú ông hoa cả mắt lúng túng gọi ba cô con gái ra hỏi ý. Hai cô chị bĩu môi chê bai ta xấu xí rồi ngúng nguẩy đi vào, chỉ có cô út là cúi đầu e lệ tỏ ý bằng lòng. Ko
Trong ngày cưới, ta cho bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Lúc rước dâu, ta liền lột bỏ vỏ bọc xấu xí bấy lâu nay trở thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú đứng bên cô út. Mọi người thấy vậy ai cũng đều cảm thấy sửng sốt và mừng rỡ.
Từ ngày ấy, hai vợ chồng ta sống với nhau rất hạnh phúc. Ta ngày đêm miệt mài đèn sách và quả nhiên năm ấy, ta đỗ trạng nguyên. Thế nhưng cũng lại chẳng bao lâu sau, ta được vua sai đi sứ. Trước khi đi, ta có linh cảm không lành liền đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà nói là để hộ thân.
Một hôm ta dẹp loạn xong trở về, bỗng nghe thấy có con gà trống gáy to:
ò… ó… o
Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Ta mới vội cho thuyền vào xem, chẳng ngờ đó chính là vợ mình. Hai vợ chồng gặp nhau, mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà, ta mở tiệc mừng mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai cô chị thấy thế tranh nhau kể chuyện em rủi ro ra chiều thương tiếc lắm. Ta không nói gì, tiệc xong mới cho gọi vợ ra. Hai cô chị nhìn thấy em thì xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ đi biệt xứ.
Chauanh-vfo.vn
Yêu cầu đóng vai một nhân vật trong truyện để kể lại toàn bộ câu chuyện là một kiểu bài văn khá quen thuộc trong văn tự sự. Để làm tốt được bài văn này, các em trước hết cần đọc thật kĩ văn bản để nắm rõ được nội dung. Sau đó cần nhập tâm vào nhân vật để làm sáng rõ nội dung của toàn tác phẩm. Điểm lưu ý khi làm kiểu bài này đó là các em cần chú ý để ngôi kể số một (có thể là “tôi”,”em”,”mình”...) và cần có sự thay đổi phù hợp với ngôi kể mà các em cần chọn lựa. Đặc biệt trong bài văn này sẽ không yêu cầu quá khắt khe về việc phải giữ y nguyên tác phẩm ban đầu mà chúng ta có thể thêm bớt một số chi tiết hoặc có thể viết theo lời văn của chính mình sao cho phù hợp nhất, miễn là không làm thay đổi nội dung chính của tác phẩm.
Trên đây là những lưu ý khi chúng ta làm kiểu bài đóng vai một nhân vật kể lại câu chuyện. Chúc các em học tốt!
BÀI VĂN MẪU SỐ 1: Đóng vai Sọ Dừa kể lại câu chuyện SỌ Dừa
Xin chào tất cả mọi người tôi chính là Sọ Dừa mà mọi người vẫn hay nhắc tới đây. Và sau đây tôi sẽ kể cho mọi người nghe về cuộc đời của tôi:
Có lẽ nhiều người sẽ thắc mắc về cái tên Sọ Dừa này và tôi cũng đã từng có lần hỏi mẹ thì mẹ tôi đã kể với tôi rằng ngày xưa ba mẹ tôi dù tuổi đã lớn nhưng lại chẳng có được mụn con nào. Và rồi vào một ngày nọ mẹ phải vào rừng kiếm củi trời nắng mà mẹ lại không kiếm được con sông con suối nào nhưng lại bỗng thấy cái sọ dừa dưới gốc cây nên liền uống. Và thật kì diệu kể từ ngày ấy bà mang thai tôi. Ít lâu sau ba tôi qua đời, mẹ tôi đẻ tôi ra nhưng kì lạ là tôi lại mang một dáng vẻ giống hệt một cái sọ dừa tuy có đầy đủ mắt mũi miệng tai nhưng lại không có tay và chân. Thế nên cái tên Sọ Dừa ra đời từ ngày đó.
Thật ra tôi có thể biến mình thành hình hài người nhưng do thấy chưa phải thời điểm thích hợp nên tôi luôn giấu mẹ mình mà chỉ lén biến thành người khi mà mẹ vắng nhà để có thể thuận tiện cho việc dọn dẹp nhà cửa phụ mẹ. Cho đến một ngày mẹ buồn rầu tâm sự với tôi:
- Nhà của người ta có con biết đi chăn trâu phụ giúp ba mẹ nhưng con mẹ thế này nên con phải chịu khó ở khổ thêm chút rồi tại vì ba đã mất từ khi con sinh nên chỉ có mẹ làm việc nên không được nhiều. Nhà phú ông đang có đàn dê cần chăn mà mẹ lại chẳng thể làm thêm được thì tuổi già sức yếu.
Nghe mẹ nói vậy tôi thương mẹ lắm. Thấy việc chăn dê cũng không có gì khó nên tôi liền bảo với mẹ :
- Mẹ ơi mẹ! tưởng gì chứ chăn dê con cũng có thể làm được. Mẹ hãy đi bảo với phú ông để con đi chăn cho!
Lúc đầu mẹ tôi không yên tâm cho tôi đi nhưng rồi sau bao nhiêu lần năn nỉ mẹ cuối cùng mẹ tôi cũng đồng ý cho tôi thử làm công việc này. Quả nhiên công việc này không làm khó tôi chút nào bởi đàn dê tôi chăn con nào con nấy đều được no bụng ngày càng béo ra. Mẹ tôi thấy vậy cũng mừng lắm và phú ông có vẻ cũng ưng ý. Thấy nhà phú ông có ba cô con gái xinh đẹp nhất là cô em út vừa xinh đẹp lại nết na hiền lành nên đã đem lòng yêu mến cô.
Và rồi một hôm tôi liền ngỏ ý bảo mẹ đến hỏi cưới nhà phú ông. Mẹ tôi nghe vậy tưởng tôi đùa liền cười nói:
- Con ơi con gái nhà người ta toàn người xinh đẹp cao sang làm sao họ đồng ý gả cho con được! Trai làng đến hỏi đầy mà phú ông có cho đâu.
- Nhưng mẹ ơi lần này con nghiêm túc thật đấy.
Thấy tôi có vẻ nghiêm túc thật nên cuối cùng bà cũng liều mình sang nhà phú ông hỏi cưới cho tôi. Nghe bà nói vậy phú ông liền cười mỉa:
- Nếu như nhà ngươi có thể sắm đầy đủ những lễ vật ta yêu cầu thì ta sẽ đồng ý gả một trong đứa con gái ta cho con trai bà. Sính lễ phải có đủ một chĩnh vàng cốm, có mười tấm lụa đào, có mười con heo béo và có mười thùng rượu tăm. Hơn nữa bà phải có một căn nhà ngói năm gian cho con gái ta ở chứ đời nào lại để cho con gái ta phải ở trong túp lều tranh rách nát kia!
Mẹ tôi trở về nhà và buồn rầu nói với tôi:
- Con trai à phú ông đòi cưới cao lắm làm sao nhà mình có thể đáp ứng được hết chứ. Thôi con hãy từ bỏ ý định này đi
Nghe mẹ kể về những lễ vật mà phú ông yêu cầu tôi liền cười rồi nói:
- Mẹ hãy yên tâm đi con sẽ tìm cách lo được đầy đủ những lễ vật ấy.
Tôi là ai cơ chứ! Tôi là Sọ Dừa cơ mà! Tôi có thể biến được thành người thì cớ sao mấy thư này tôi lại không làm được chứ! Và chỉ sau một đêm tôi đã biên chiếc lều nhà mình thành một ngôi nhà năm gian và đáp ứng đủ những thứ phú ông yêu cầu.Mẹ tôi cũng ngạc nhiên lắm nhưng xét cho cùng bà hạnh phúc và sung sướng hơn cả. Và cuối cùng tôi cũng có thể đường hoàng lấy cô con gái út nhà phú ông về làm vợ.Lễ cưới của chúng tôi được tổ chức rất linh đình. Để cho vợ tôi không phải xấu hổ vì hình hài của chồng tôi đã quyết định biến thành người thật để nàng có thể nở mày nở mặt với mọi người.
Cưới vợ xong tôi quyết định dùi mài kinh sử để tham gia thi Trạng Nguyên. Cuối cùng tôi cũng trở thành Trạng Nguyên nhưng lai phải xa vợ một thời gian vì được vua phái đi sứ. Trước khi chia tay vợ vì lo lắng bất an sợ nàng sẽ gặp phải chuyện gì không hay nên nên đã lấy một con dao cùng một hòn đá đánh lửa và hai quả trứng gà đưa cho nàng và dặn nàng phải đem theo bên mình để phòng thân. Quả thật linh cảm của tôi không sai…
Sau một thời gian dài đi sứ, trên thuyền trở về khi đi qua một hòn đảo tôi bỗng bắt gặp một người phụ nữ trên đảo đang vẫy tay cầu cứu. tôi liền sai người đi về phía hòn đảo và lại gần thì tôi phát hiện đó chính là vợ của mình. Nhìn thấy vợ tôi hạnh phúc lắm nhưng lại không khỏi bất ngờ vì sao nàng lại ở đây. Nàng kể lại tất cả mọi chuyện rằng đã bị hai chị của mình hãm hại và ném ra biển rồi may có những thứ tôi đưa mà nàng sống sót qua ngày. Nghe xong tôi cảm thấy xót xa cho vợ mình bao nhiêu lại hối hận vì đã không ở nhà bảo vệ vợ và càng căm phẫn đối với hai người chị vợ của mình. Khi về đến nhà tôi liền bảo vợ cứ trốn ở trong phòng sau đó sai người đi làm tiệc linh đình mời tất cả mọi người đến. Tất nhiên là gia đình nhà vợ cũng đến và đặc biệt có cả hai người chị của vợ tôi. Sau đó tôi vào phòng và dẫn vơ mình ra bên ngoài. Nhìn thấy vợ tôi hai bà chị đều xanh mặt và sợ hãi. Rồi chẳng nói chẳng rằng hai người họ ngay sau hôm đó đã bỏ đi biệt xứ và không bao giờ trở về nữa. Từ đó hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc mãi mãi về sau.
trinh-vfo.vn
BÀI VĂN MẪU SỐ 2: Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại câu chuyện Sọ Dừa ngắn gọn hay nhất
Ta tên là Sọ Dừa, một cái tên nghe khá kì quặc phải không? Sở dĩ mẹ ta đặt cho ta cái tên ấy là do vóc dáng của ta không được bình thường như bao người khác. Nhưng vì ta là con một trong nhà nên mẹ yêu thương và chăm sóc ta hết mực.
Lớn lên, tôi đi chăn bò cho nhà phú ông. Tôi cũng muốn phụ giúp đỡ đần mẹ chứ không muốn lăn lông lốc suốt ngày ở nhà nữa. Ngày ngày, tôi cũng lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về nhà. Cả đàn bò, con nào con nấy cứ no căng. Phú ông có vẻ mừng lắm!
Vào ngày mùa, cứ có ba cô con gái của phú ông thay phiên nhau đem cơm cho ta. Trong những lần như thế, hai cô chị kiêu kì, ác nghiệt thường hắt hủi ta, chỉ có người là đối đãi với tôi tử tế. Tôi vì thế cũng đem lòng cảm mến cô gái tốt bụng ấy.
Đến cuối mùa ở thuê, ta về nhà giục mẹ đến hỏi con gái phú ông về làm vợ. Mẹ ta thấy vậy tỏ ra vô cùng sửng sốt, nhưng thấy ta năn nỉ mãi, bà cũng chiều lòng.
Thấy mẹ ta mang cau đến dạm, phú ông cười mỉa mai:
– Muốn hỏi con gái ta, hãy về sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm đem sang đây.
Mẹ ta đành ra về. Nghe mẹ ta hết lòng khuyên răn, ta chỉ nói rằng cứ để mọi chuyện ta thu xếp. Bởi lẽ ta chẳng phải người phàm trần, những yêu cầu ấy chẳng làm khó được ta. Đúng ngày hẹn, trong nhà có đầy đủ mọi sính lễ, lại có cả gia nhân ở dưới nhà chạy lên khiêng lễ vật sang nhà của phú ông. Phú ông hoa cả mắt lúng túng gọi ba cô con gái ra hỏi ý. Hai cô chị bĩu môi chê bai ta xấu xí rồi ngúng nguẩy đi vào, chỉ có cô út là cúi đầu e lệ tỏ ý bằng lòng. Ko
Trong ngày cưới, ta cho bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Lúc rước dâu, ta liền lột bỏ vỏ bọc xấu xí bấy lâu nay trở thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú đứng bên cô út. Mọi người thấy vậy ai cũng đều cảm thấy sửng sốt và mừng rỡ.
Từ ngày ấy, hai vợ chồng ta sống với nhau rất hạnh phúc. Ta ngày đêm miệt mài đèn sách và quả nhiên năm ấy, ta đỗ trạng nguyên. Thế nhưng cũng lại chẳng bao lâu sau, ta được vua sai đi sứ. Trước khi đi, ta có linh cảm không lành liền đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà nói là để hộ thân.
Một hôm ta dẹp loạn xong trở về, bỗng nghe thấy có con gà trống gáy to:
ò… ó… o
Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Ta mới vội cho thuyền vào xem, chẳng ngờ đó chính là vợ mình. Hai vợ chồng gặp nhau, mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà, ta mở tiệc mừng mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai cô chị thấy thế tranh nhau kể chuyện em rủi ro ra chiều thương tiếc lắm. Ta không nói gì, tiệc xong mới cho gọi vợ ra. Hai cô chị nhìn thấy em thì xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ đi biệt xứ.
Chauanh-vfo.vn