"Sát thủ vô hình" đã xuống tay một cách quái đản với hơn hai chục người đẹp chỉ trong một thời gian rất ngắn.
Thượng đế tạo ra người phụ nữ và ban cho họ vẻ đẹp kiêu sa cùng những đường nét tuyệt mỹ làm đắm say bao đấng mày râu. Hắn không phải trang nam tử hào kiệt mà chỉ là một gã thợ tiện bình thường, vì cuồng ghen cái đẹp đến bệnh hoạn nên sinh ra căm ghét tuyệt tác của thượng đế. Bởi vậy, mỹ nhân nào lọt vào tầm ngắm của hắn sẽ bị sát thương. Hắn ào đến như mưa rào, ra đi nhanh như gió, chỉ thời gian ngắn đã xuống tay với hơn hai chục người đẹp.
Tin đồn lan nhanh, qua thêu dệt hắn nhanh chóng trở thành nỗi ám ảnh với biệt danh “sát thủ vô hình”. Để trấn an dư luận, công an bắt tay vào cuộc, sau bốn tháng ròng rã đã đưa kẻ bí ẩn ra ánh sáng...
Người đẹp kêu cứu
Gương mặt thanh tú, mái tóc bồng bềnh phủ bờ vai tròn lẳn khiến nữ sinh viên Hoàng Tố Loan càng thêm hấp dẫn. Như thường lệ, sau khi tan học lớp Anh văn buổi tối tại trung tâm ngoại ngữ trên đường An Dương Vương, cô thong thả đạp xe về nhà trong bao ánh mắt ngưỡng mộ. Đến đường Trần Hưng Đạo (quận 5), thấy một thanh niên đi xe đạp ngược chiều có ý giành đường, Loan định né qua bên nhưng không kịp, bàn tay gã đã vuốt nhẹ vào ngực cô.
Khưu Nhân Bông tra tay vào còng và khai nhận sở thích quái đản.Biết gặp phải gã sàm sỡ, Loan vội vã đạp xe bỏ chạy. Ít phút sau thấy ngực đau rát, ươn ướt, nhìn xuống cô gái trẻ không khỏi bàng hoàng khi phát hiện máu thấm đỏ trên áo nên vội đến bệnh viện kiểm tra. Vết thương nằm ở vùng nhạy cảm, lại không nghiêm trọng, Loan mắc cỡ chẳng dám nói thật nguyên nhân với bác sĩ, cũng không đến cơ quan công an trình báo.
Ăn tối cùng bạn bè xong, Trần Thị Hồng Hà thả bộ về nhà. Đường phố về khuya, ánh đèn vàng yếu ớt không xua nổi bóng tối ở nhiều góc khuất. Dưới ánh sáng mờ ảo, những đường cong tuyệt mỹ của tuổi đôi mươi thật hấp dẫn, nhất là vầng ngực căng tràn sức sống luôn đưa đẩy theo từng bước đi. Đang trên đường đi “săn”, gã sát thủ sớm phát hiện ra con mồi, lặng lẽ bám theo.
Đến ngã ba Tân Thành - Nguyễn Thị Nhỏ (P15, Q5), Hà chuẩn bị qua đường thì thấy một thanh niên đi xe đạp hướng ngược lại áp sát. Chưa kịp lùi để tránh, người đẹp đã bị gã giơ tay vồ vào ngực. Quá bất ngờ trước hành vi thô lỗ, Hà bước nhanh vào lề đường lấy lại bình tĩnh rồi bước tiếp về nhà.
Được một đoạn chợt ngực nhói đau, cô gái nhìn xuống thấy máu loang ra áo, còn gã thanh niên đi xe đạp đã quẹo vào một con hẻm, mất hút trong bóng đêm. Tại bệnh viện, các bác sĩ cho biết vết thương do một vật nhỏ, sắc nhọn gây ra, không nguy hiểm cho tính mạng nên Hà lẳng lặng ra về...
Chuyên án 'bàn tay đen'
Tham gia điều tra phá án, trung tá Nguyễn Hữu Toàn - trinh sát Đội hình sự CA Q5 thời điểm ấy, nay là Đội trưởng phòng CSĐTTP về ma túy - kể lại: "Nhiều thiếu nữ sau khi bị sát thương đã im lặng nên hành tung của hung thủ càng trở nên bí hiểm, từ đó tin đồn 'sát thủ vô hình', 'sát thủ giấu mặt có khả năng xuất quỷ nhập thần' chuyên đâm ngực thiếu nữ lan nhanh, gây hoang mang dư luận tại hai quận 5 và 6".
Nguồn tin có cơ sở khi chỉ trong vòng một tháng, trung tá Trần Hương Mỹ - Phó trưởng CA Q5 - liên tiếp nhận được thông báo của các bệnh viện về nhiều trường hợp cấp cứu là nữ công nhân, sinh viên, học sinh. Các ca cấp cứu này đều xảy ra vào buổi tối, cùng một kiểu thương tích giống nhau trên gò bồng đảo.
Để trấn an dư luận và truy bắt hung thủ, ban chuyên án được thành lập do đại tá Thân Thành Huyện - Phó giám đốc CATP - làm trưởng ban, trung tá Trần Hương Mỹ - làm phó ban thường trực, các ủy viên gồm những sĩ quan công an dày dặn kinh nghiệm như trung tá Dương Minh Ngọc - Trưởng Phòng CSHS và đại úy Lý Đại Bàng - Đội phó CSHS phụ trách SBC Công an Q5. Ngoài ra còn có sự tăng cường lực lượng của các phòng, ban nghiệp vụ, công an các quận huyện liên quan”.
Không khí hoang mang trong dân chúng tăng lên cực điểm vào tháng 12/1997 với sáu thiếu nữ phải nhập viện. Ban chuyên án xác định, việc quan trọng nhất là phải xác định được địa bàn hoạt động, đặc điểm nhận dạng đối tượng và thời gian gây án để mở hướng điều tra.
Chiếc xe đạp Bông dùng làm phương tiện đi gây án và hung khí do Bông chế tạo.Nghiên cứu hồ sơ bệnh án của các nạn nhân, trinh sát gặp không ít khó khăn bởi hầu hết họ đều khai man địa chỉ nên rất khó tìm bị hại để ghi lời khai, truy tìm dấu vết kẻ giấu mặt. Nhiều câu hỏi được đặt ra: Vì sao các thiếu nữ trẻ bị sát thương? Họ có mối quan hệ gì với hung thủ?
Đây là kiểu trả thù cá nhân hay có nguyên nhân, mục đích khác? Tại sao các nạn nhân phải giấu giếm thông tin cá nhân? Thủ phạm trong các vụ sát thương này và tên Hồ Lê Đăng Khoa chuyên đâm vào lưng phụ nữ ở Long An có mối liên hệ gì với nhau, hay là cùng một đối tượng?
Vụ án đang câu dầm thì một chiều cuối năm 1997, có cô gái trẻ ngập ngừng bước vào Đội CSHS Công an quận 5. Sau phút rụt rè, Trần Thị Hải Hà bộc bạch: “Lần trước do thấy thương tích không nghiêm trọng và sợ đi trình báo lại phải vạch chỗ bị thương cho cán bộ xem nên em e ngại.
Nhưng lần này cũng tại ngã ba Tân Thành - Nguyễn Thị Nhỏ, em lại bị chính gã thanh niên bữa trước bập vào ngực gây thương tích. Thời gian gần đây em thấy nhiều cô gái bị hãm hại giống mình nên quyết định lên tiếng mong công an tìm biện pháp ngăn chặn”.
Chị có quen biết, thù oán gì với người thanh niên đó không? - điều tra viên thân thiện gợi mở.
- Không! Tôi chưa hề quen người này - Hà quả quyết.
- Nếu gặp lại chị có nhận dạng được không?
Đưa tay vuốt mái tóc dài đang xõa xuống vầng trán, cô gái trẻ nhẹ nhàng trả lời “được” và cho biết: “Hai lần chạm trán em, gã đàn ông này đều đi xe đạp màu xanh, mặc áo sơ mi màu trắng đục, quần màu cháo lòng. Gương mặt anh ta xương xương, tóc chải mái ta bu. Dáng người tầm thước sáu”...
Tết Mậu Dần đang cận kề, đường phố Sài Gòn đã rợp cờ hoa nhưng các thành viên Ban chuyên án vẫn tất bật để sớm đưa hung thủ ra ánh sáng. Ba ngày Tết, tất cả đều trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Mùng 4 Tết, hung thủ bất ngờ xuất hiện trên đường Dương Tử Giang đâm vào ngực cô Đặng Thị Phượng. Bị quần chúng phát hiện truy đuổi, hắn lẩn vào một con hẻm ngoằn ngoèo rồi biến mất. Nhưng từ đây, chân dung sát thủ dần lộ diện.
Sau Tết nguyên đán, sự liều lĩnh của đối tượng như thách thức cán bộ chiến sĩ tham gia đánh án. Có tuần hắn gây liên tiếp ba vụ, thậm chí đêm trước vừa đâm ngực một nữ sinh trên đường Hùng Vương, hôm sau lại ra tay ở đường Tân Thành. Đầu tháng 2/1998, sát thủ đột ngột chuyển địa bàn gây án sang các quận 6 và 11.
Trước vụ án phức tạp, đại úy Bùi Quốc Dũng - Đội trưởng CSHS và hai đội phó Lý Đại Bàng, Lương Ngọc Sự luôn phải trực tiếp xuống hiện trường, vào bệnh viện tỉ mỉ ghi chép, cập nhật tất cả các thông tin nạn nhân cung cấp. Kiên trì lần hồi, đến tháng 3/1998 bóng dáng tên tội phạm được phác họa: độ tuổi khoảng 25 đến 30, cao hơn 1,6m, tóc ta bu, thường sử dụng xe đạp khi gây án, chủ yếu vào các buổi tối, nhiều nhất là thứ bảy, chủ nhật.
Để bảo vệ các nữ sinh, hàng trăm cán bộ chiến sĩ công an ba quận 5, 6, 11 được huy động chốt chặn tại các ngã tư, mai phục trước các cổng trường. Không ít lần đại tá Thân Thành Huyện đi tuần cùng anh em. Ông động viên: “Nếu các đồng chí quyết tâm phá án sớm, tôi sẽ thưởng hai con bò để ăn mừng”. Hiểu rõ tâm tư lo lắng của lãnh đạo, các chiến sĩ hình sự vắt óc suy nghĩ, quyết định phương án táo bạo...
'Đạo cụ' của trinh sát
Phải chặn đứng bàn tay “đen”, phòng ngừa án mạng có thể xảy ra, Ban chuyên án quyết định áp dụng chiến thuật trinh sát liên hoàn, vừa giám sát cố định, vừa di động bằng việc tung ra những nàng “chim mồi” xinh đẹp. Ba thiếu úy trẻ Nguyễn Thị Mỹ Lộc, Trần Thị Thanh Dung, Lê Ngọc Như được tăng cường cho chuyên án. Vấn đề đặt ra là làm thế nào bảo vệ an toàn cho “chim mồi” trước sự manh động, bất ngờ của đối tượng?
Thiếu tá Lý Đại Bàng cùng trinh sát Nguyễn Hữu Toàn được giao nhiệm vụ lo “đạo cụ” ngụy trang cho chim mồi. Trực tiếp đối đầu với nhiều tên cướp giật nổi tiếng hung hãn, hai anh Bàng - Toàn chưa bao giờ chùn bước, vậy mà lần này các anh không khỏi băn khoăn.
Phải chế ra chiếc áo ngực chắc chắn, đó là yêu cầu cấp bách trong tác chiến. Sau khi lân la tìm hiểu, hai anh Bàng - Toàn tìm đến chợ Dân Sinh hỏi mua dăm mét vải bố dầy, loại dùng để may bao đập nước đá, hơn chục miếng tôn cùng ít mút xốp rồi đi kiếm thợ. Thấy hai thanh niên mang tấm vải dầy cộp đặt may “áo chíp” cho phụ nữ, chủ tiệm nào cũng cười ngất, lắc đầu. Không chịu bó tay, hai anh tìm đến năn nỉ một ông chuyên may yên xe máy nhờ làm giúp. Nghe qua yêu cầu của khách, chủ tiệm cười hóm hỉnh:
- Muốn vừa vặn, hấp dẫn phải đưa “hiện vật” đến đo ni.
Nét căng thẳng hiện rõ trên gương mặt Lý Đại Bàng. Đắn đo giây lát, anh quả quyết:
- Không cần “hiện vật”, ông cứ lấy hình mẫu tương đương... cái chén ăn cơm là được.
Cảm thông với lý do “khó nói” của khách, ông chủ tiệm may yên xe máy đồng ý nhận may những chiếc áo ngực lập dị. Cả thợ và khách mải miết cắt, may, chỉnh sửa suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng sản phẩm cũng được ra lò. Ngắm năm chiếc áo phòng hộ, cả Ban chuyên án ai cũng phì cười, cảm kích trước nhiệt huyết của Bàng. Đâm thử thấy an toàn, trung tá Trần Hương Mỹ hài lòng, chỉ đạo lực lượng trinh sát khẩn trương bắt tay vào cuộc.
Gã thợ tiện quái đản
Những đêm dài nặng nề trôi, một số thiếu nữ tiếp tục trở thành nạn nhân mà kẻ cần tìm vẫn bóng chim tăm cá. Nhưng cả Đội CSHS Công an quận 5 không nản chí. Ngày 10/4/1998, khoảng 20 giờ, khi tuần tra đến đường Nguyễn Thị Nhỏ (P15, Q5), trinh sát Nguyễn Văn Ý và Nguyễn Văn Quốc phát hiện một thanh niên đi xe đạp, mặc áo sơ mi trắng, tóc chải kiểu ta bu nên lặng lẽ bám theo.
Sau 30 phút đạp xe qua nhiều tuyến đường, đến bùng binh Lê Quang Sung (P6, Q6), đối tượng kè sát hai cô gái trẻ đang đi bộ rồi đột ngột giơ tay đập mạnh vào ngực một cô nhưng lỡ đà bị hụt. Hai cô gái trẻ không hay chuyện gì, vẫn ung dung rảo bước. Không thể chậm trễ, trinh sát lập tức trờ tới khống chế đối tượng, tước hung khí.
Một tình huống bất ngờ xảy ra: hung khí gã dùng gây án là cây sắt lục giác không có lưỡi dao sắc nhọn như dấu vết thương tích của các bị hại. Liệu có bắt lầm người chăng? Quan sát kỹ tang vật, Ban chuyên án khẳng định đã bắt đúng người, đúng tội nên yêu cầu huy động lực lượng tìm kiếm lưỡi dao gây án. Tỉ mỉ lần tìm, trinh sát tìm thấy một mảnh sắt sắc nhọn tại hiện trường, đem về gắn vào cây sắt lục giác thấy vừa khít.
Đã gần 0h, nhận tin báo bắt được hung thủ, đại tá Thân Thành Huyện thân chinh đến ngay trụ sở Đội CSHS CA Q5. Ngoài niềm vui phá án, ông cũng như nhiều cán bộ chiến sĩ đều muốn biết kẻ hành động trong bóng tối là ai, gây án với mục đích gì.
Không tỏ vẻ lo sợ, sát thủ thản nhiên khai tên Khưu Nhân Bông, SN 1966, ngụ P1, Q6.
Theo lời tường trình của Bông thì hắn đã có thời gian làm thợ tiện nên rất rành việc khoan, tiện, hàn xì, lắp ráp một số chi tiết máy móc. Bông cũng có vợ con nhưng lạ lùng thay, gã rất ghét con gái đẹp, lúc nào cũng chỉ muốn làm cái gì đó cho họ phải đau đớn mới bõ ghét. Một lần dùng cây dao nhỏ đâm ngực một cô gái, thấy người đẹp kêu lên hoảng hốt, sở thích quái đản của Bông hình thành.
Vậy là hắn tự mày mò chế ra một dụng cụ sát thương hiệu quả, đơn giản, nhỏ gọn, có thể cất giấu trong túi áo quần. Gã bỏ công cắt tiện những mảnh sắt cho thật nhọn để dễ bề ghi lại dấu ấn trên da thịt phụ nữ. Điều đáng nói là sau mỗi lần ra tay, dù trúng đích hay không mảnh sắt sẽ tự rơi ra khỏi chuôi lục giác và mỗi đêm Bông chỉ hành động một lần.
Từ khi chế tạo thành công hung khí, tối đến Bông bỏ vào túi áo rồi đạp xe ra đường, tìm kiếm con mồi. Khi phát hiện cô gái nào xinh đẹp, có bộ ngực nở nang, Bông bám theo chờ cơ hội áp sát thực hiện việc gây án. Nhiều cô gái sau khi bị hắn đâm vào ngực cứ tưởng gặp phải kẻ sàm sỡ nên không lên tiếng kêu cứu, chỉ tìm cách né tránh, khi nhận ra mình bị sát thương thì Bông đã nhanh chân lẩn vào các con hẻm.
Ngôi nhà của Khưu Nhân Bông nằm sâu trong con hẻm nhỏ thuộc đường Bình Tây, được ngăn thành nhiều phòng cho các anh chị em của Bông ở cùng. Cả gia đình Bông từ cha mẹ, anh chị, vợ con đều bất ngờ trước việc làm của hắn khi nghe công an đọc lệnh bắt, khám xét khẩn cấp. Cả gia đình không ai nghĩ Bông chính là sát thủ vô hình đang gây hoang mang cho nhiều người và xã hội.
3h sáng 11/4/1998, Khưu Nhân Bông được đưa ra hiện trường để thực nghiệm điều tra. Động tác thuần thục, nhanh gọn của Bông khiến các điều tra viên phải rùng mình.
Kẻ thủ ác bị bắt, CATP trả được món nợ với dân, các nữ sinh yên tâm đến trường không cần người nhà phải đưa đón. Giữ đúng lời hứa, đại tá Thân Thành Huyện đã thưởng cho Ban chuyên án hai con bò, cán bộ chiến sĩ ba đội cảnh sát hình sự các quận 5, 6, 11 hân hoan mừng chiến thắng. Niềm vui được nhân lên khi lực lượng phá án vinh dự nhận được Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ.
Thượng đế tạo ra người phụ nữ và ban cho họ vẻ đẹp kiêu sa cùng những đường nét tuyệt mỹ làm đắm say bao đấng mày râu. Hắn không phải trang nam tử hào kiệt mà chỉ là một gã thợ tiện bình thường, vì cuồng ghen cái đẹp đến bệnh hoạn nên sinh ra căm ghét tuyệt tác của thượng đế. Bởi vậy, mỹ nhân nào lọt vào tầm ngắm của hắn sẽ bị sát thương. Hắn ào đến như mưa rào, ra đi nhanh như gió, chỉ thời gian ngắn đã xuống tay với hơn hai chục người đẹp.
Tin đồn lan nhanh, qua thêu dệt hắn nhanh chóng trở thành nỗi ám ảnh với biệt danh “sát thủ vô hình”. Để trấn an dư luận, công an bắt tay vào cuộc, sau bốn tháng ròng rã đã đưa kẻ bí ẩn ra ánh sáng...
Người đẹp kêu cứu
Gương mặt thanh tú, mái tóc bồng bềnh phủ bờ vai tròn lẳn khiến nữ sinh viên Hoàng Tố Loan càng thêm hấp dẫn. Như thường lệ, sau khi tan học lớp Anh văn buổi tối tại trung tâm ngoại ngữ trên đường An Dương Vương, cô thong thả đạp xe về nhà trong bao ánh mắt ngưỡng mộ. Đến đường Trần Hưng Đạo (quận 5), thấy một thanh niên đi xe đạp ngược chiều có ý giành đường, Loan định né qua bên nhưng không kịp, bàn tay gã đã vuốt nhẹ vào ngực cô.
Ăn tối cùng bạn bè xong, Trần Thị Hồng Hà thả bộ về nhà. Đường phố về khuya, ánh đèn vàng yếu ớt không xua nổi bóng tối ở nhiều góc khuất. Dưới ánh sáng mờ ảo, những đường cong tuyệt mỹ của tuổi đôi mươi thật hấp dẫn, nhất là vầng ngực căng tràn sức sống luôn đưa đẩy theo từng bước đi. Đang trên đường đi “săn”, gã sát thủ sớm phát hiện ra con mồi, lặng lẽ bám theo.
Đến ngã ba Tân Thành - Nguyễn Thị Nhỏ (P15, Q5), Hà chuẩn bị qua đường thì thấy một thanh niên đi xe đạp hướng ngược lại áp sát. Chưa kịp lùi để tránh, người đẹp đã bị gã giơ tay vồ vào ngực. Quá bất ngờ trước hành vi thô lỗ, Hà bước nhanh vào lề đường lấy lại bình tĩnh rồi bước tiếp về nhà.
Được một đoạn chợt ngực nhói đau, cô gái nhìn xuống thấy máu loang ra áo, còn gã thanh niên đi xe đạp đã quẹo vào một con hẻm, mất hút trong bóng đêm. Tại bệnh viện, các bác sĩ cho biết vết thương do một vật nhỏ, sắc nhọn gây ra, không nguy hiểm cho tính mạng nên Hà lẳng lặng ra về...
Chuyên án 'bàn tay đen'
Tham gia điều tra phá án, trung tá Nguyễn Hữu Toàn - trinh sát Đội hình sự CA Q5 thời điểm ấy, nay là Đội trưởng phòng CSĐTTP về ma túy - kể lại: "Nhiều thiếu nữ sau khi bị sát thương đã im lặng nên hành tung của hung thủ càng trở nên bí hiểm, từ đó tin đồn 'sát thủ vô hình', 'sát thủ giấu mặt có khả năng xuất quỷ nhập thần' chuyên đâm ngực thiếu nữ lan nhanh, gây hoang mang dư luận tại hai quận 5 và 6".
Nguồn tin có cơ sở khi chỉ trong vòng một tháng, trung tá Trần Hương Mỹ - Phó trưởng CA Q5 - liên tiếp nhận được thông báo của các bệnh viện về nhiều trường hợp cấp cứu là nữ công nhân, sinh viên, học sinh. Các ca cấp cứu này đều xảy ra vào buổi tối, cùng một kiểu thương tích giống nhau trên gò bồng đảo.
Để trấn an dư luận và truy bắt hung thủ, ban chuyên án được thành lập do đại tá Thân Thành Huyện - Phó giám đốc CATP - làm trưởng ban, trung tá Trần Hương Mỹ - làm phó ban thường trực, các ủy viên gồm những sĩ quan công an dày dặn kinh nghiệm như trung tá Dương Minh Ngọc - Trưởng Phòng CSHS và đại úy Lý Đại Bàng - Đội phó CSHS phụ trách SBC Công an Q5. Ngoài ra còn có sự tăng cường lực lượng của các phòng, ban nghiệp vụ, công an các quận huyện liên quan”.
Không khí hoang mang trong dân chúng tăng lên cực điểm vào tháng 12/1997 với sáu thiếu nữ phải nhập viện. Ban chuyên án xác định, việc quan trọng nhất là phải xác định được địa bàn hoạt động, đặc điểm nhận dạng đối tượng và thời gian gây án để mở hướng điều tra.
Đây là kiểu trả thù cá nhân hay có nguyên nhân, mục đích khác? Tại sao các nạn nhân phải giấu giếm thông tin cá nhân? Thủ phạm trong các vụ sát thương này và tên Hồ Lê Đăng Khoa chuyên đâm vào lưng phụ nữ ở Long An có mối liên hệ gì với nhau, hay là cùng một đối tượng?
Vụ án đang câu dầm thì một chiều cuối năm 1997, có cô gái trẻ ngập ngừng bước vào Đội CSHS Công an quận 5. Sau phút rụt rè, Trần Thị Hải Hà bộc bạch: “Lần trước do thấy thương tích không nghiêm trọng và sợ đi trình báo lại phải vạch chỗ bị thương cho cán bộ xem nên em e ngại.
Nhưng lần này cũng tại ngã ba Tân Thành - Nguyễn Thị Nhỏ, em lại bị chính gã thanh niên bữa trước bập vào ngực gây thương tích. Thời gian gần đây em thấy nhiều cô gái bị hãm hại giống mình nên quyết định lên tiếng mong công an tìm biện pháp ngăn chặn”.
Chị có quen biết, thù oán gì với người thanh niên đó không? - điều tra viên thân thiện gợi mở.
- Không! Tôi chưa hề quen người này - Hà quả quyết.
- Nếu gặp lại chị có nhận dạng được không?
Đưa tay vuốt mái tóc dài đang xõa xuống vầng trán, cô gái trẻ nhẹ nhàng trả lời “được” và cho biết: “Hai lần chạm trán em, gã đàn ông này đều đi xe đạp màu xanh, mặc áo sơ mi màu trắng đục, quần màu cháo lòng. Gương mặt anh ta xương xương, tóc chải mái ta bu. Dáng người tầm thước sáu”...
Tết Mậu Dần đang cận kề, đường phố Sài Gòn đã rợp cờ hoa nhưng các thành viên Ban chuyên án vẫn tất bật để sớm đưa hung thủ ra ánh sáng. Ba ngày Tết, tất cả đều trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Mùng 4 Tết, hung thủ bất ngờ xuất hiện trên đường Dương Tử Giang đâm vào ngực cô Đặng Thị Phượng. Bị quần chúng phát hiện truy đuổi, hắn lẩn vào một con hẻm ngoằn ngoèo rồi biến mất. Nhưng từ đây, chân dung sát thủ dần lộ diện.
Sau Tết nguyên đán, sự liều lĩnh của đối tượng như thách thức cán bộ chiến sĩ tham gia đánh án. Có tuần hắn gây liên tiếp ba vụ, thậm chí đêm trước vừa đâm ngực một nữ sinh trên đường Hùng Vương, hôm sau lại ra tay ở đường Tân Thành. Đầu tháng 2/1998, sát thủ đột ngột chuyển địa bàn gây án sang các quận 6 và 11.
Trước vụ án phức tạp, đại úy Bùi Quốc Dũng - Đội trưởng CSHS và hai đội phó Lý Đại Bàng, Lương Ngọc Sự luôn phải trực tiếp xuống hiện trường, vào bệnh viện tỉ mỉ ghi chép, cập nhật tất cả các thông tin nạn nhân cung cấp. Kiên trì lần hồi, đến tháng 3/1998 bóng dáng tên tội phạm được phác họa: độ tuổi khoảng 25 đến 30, cao hơn 1,6m, tóc ta bu, thường sử dụng xe đạp khi gây án, chủ yếu vào các buổi tối, nhiều nhất là thứ bảy, chủ nhật.
Để bảo vệ các nữ sinh, hàng trăm cán bộ chiến sĩ công an ba quận 5, 6, 11 được huy động chốt chặn tại các ngã tư, mai phục trước các cổng trường. Không ít lần đại tá Thân Thành Huyện đi tuần cùng anh em. Ông động viên: “Nếu các đồng chí quyết tâm phá án sớm, tôi sẽ thưởng hai con bò để ăn mừng”. Hiểu rõ tâm tư lo lắng của lãnh đạo, các chiến sĩ hình sự vắt óc suy nghĩ, quyết định phương án táo bạo...
'Đạo cụ' của trinh sát
Phải chặn đứng bàn tay “đen”, phòng ngừa án mạng có thể xảy ra, Ban chuyên án quyết định áp dụng chiến thuật trinh sát liên hoàn, vừa giám sát cố định, vừa di động bằng việc tung ra những nàng “chim mồi” xinh đẹp. Ba thiếu úy trẻ Nguyễn Thị Mỹ Lộc, Trần Thị Thanh Dung, Lê Ngọc Như được tăng cường cho chuyên án. Vấn đề đặt ra là làm thế nào bảo vệ an toàn cho “chim mồi” trước sự manh động, bất ngờ của đối tượng?
Thiếu tá Lý Đại Bàng cùng trinh sát Nguyễn Hữu Toàn được giao nhiệm vụ lo “đạo cụ” ngụy trang cho chim mồi. Trực tiếp đối đầu với nhiều tên cướp giật nổi tiếng hung hãn, hai anh Bàng - Toàn chưa bao giờ chùn bước, vậy mà lần này các anh không khỏi băn khoăn.
Phải chế ra chiếc áo ngực chắc chắn, đó là yêu cầu cấp bách trong tác chiến. Sau khi lân la tìm hiểu, hai anh Bàng - Toàn tìm đến chợ Dân Sinh hỏi mua dăm mét vải bố dầy, loại dùng để may bao đập nước đá, hơn chục miếng tôn cùng ít mút xốp rồi đi kiếm thợ. Thấy hai thanh niên mang tấm vải dầy cộp đặt may “áo chíp” cho phụ nữ, chủ tiệm nào cũng cười ngất, lắc đầu. Không chịu bó tay, hai anh tìm đến năn nỉ một ông chuyên may yên xe máy nhờ làm giúp. Nghe qua yêu cầu của khách, chủ tiệm cười hóm hỉnh:
- Muốn vừa vặn, hấp dẫn phải đưa “hiện vật” đến đo ni.
Nét căng thẳng hiện rõ trên gương mặt Lý Đại Bàng. Đắn đo giây lát, anh quả quyết:
- Không cần “hiện vật”, ông cứ lấy hình mẫu tương đương... cái chén ăn cơm là được.
Cảm thông với lý do “khó nói” của khách, ông chủ tiệm may yên xe máy đồng ý nhận may những chiếc áo ngực lập dị. Cả thợ và khách mải miết cắt, may, chỉnh sửa suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng sản phẩm cũng được ra lò. Ngắm năm chiếc áo phòng hộ, cả Ban chuyên án ai cũng phì cười, cảm kích trước nhiệt huyết của Bàng. Đâm thử thấy an toàn, trung tá Trần Hương Mỹ hài lòng, chỉ đạo lực lượng trinh sát khẩn trương bắt tay vào cuộc.
Gã thợ tiện quái đản
Những đêm dài nặng nề trôi, một số thiếu nữ tiếp tục trở thành nạn nhân mà kẻ cần tìm vẫn bóng chim tăm cá. Nhưng cả Đội CSHS Công an quận 5 không nản chí. Ngày 10/4/1998, khoảng 20 giờ, khi tuần tra đến đường Nguyễn Thị Nhỏ (P15, Q5), trinh sát Nguyễn Văn Ý và Nguyễn Văn Quốc phát hiện một thanh niên đi xe đạp, mặc áo sơ mi trắng, tóc chải kiểu ta bu nên lặng lẽ bám theo.
Sau 30 phút đạp xe qua nhiều tuyến đường, đến bùng binh Lê Quang Sung (P6, Q6), đối tượng kè sát hai cô gái trẻ đang đi bộ rồi đột ngột giơ tay đập mạnh vào ngực một cô nhưng lỡ đà bị hụt. Hai cô gái trẻ không hay chuyện gì, vẫn ung dung rảo bước. Không thể chậm trễ, trinh sát lập tức trờ tới khống chế đối tượng, tước hung khí.
Một tình huống bất ngờ xảy ra: hung khí gã dùng gây án là cây sắt lục giác không có lưỡi dao sắc nhọn như dấu vết thương tích của các bị hại. Liệu có bắt lầm người chăng? Quan sát kỹ tang vật, Ban chuyên án khẳng định đã bắt đúng người, đúng tội nên yêu cầu huy động lực lượng tìm kiếm lưỡi dao gây án. Tỉ mỉ lần tìm, trinh sát tìm thấy một mảnh sắt sắc nhọn tại hiện trường, đem về gắn vào cây sắt lục giác thấy vừa khít.
Đã gần 0h, nhận tin báo bắt được hung thủ, đại tá Thân Thành Huyện thân chinh đến ngay trụ sở Đội CSHS CA Q5. Ngoài niềm vui phá án, ông cũng như nhiều cán bộ chiến sĩ đều muốn biết kẻ hành động trong bóng tối là ai, gây án với mục đích gì.
Không tỏ vẻ lo sợ, sát thủ thản nhiên khai tên Khưu Nhân Bông, SN 1966, ngụ P1, Q6.
Theo lời tường trình của Bông thì hắn đã có thời gian làm thợ tiện nên rất rành việc khoan, tiện, hàn xì, lắp ráp một số chi tiết máy móc. Bông cũng có vợ con nhưng lạ lùng thay, gã rất ghét con gái đẹp, lúc nào cũng chỉ muốn làm cái gì đó cho họ phải đau đớn mới bõ ghét. Một lần dùng cây dao nhỏ đâm ngực một cô gái, thấy người đẹp kêu lên hoảng hốt, sở thích quái đản của Bông hình thành.
Vậy là hắn tự mày mò chế ra một dụng cụ sát thương hiệu quả, đơn giản, nhỏ gọn, có thể cất giấu trong túi áo quần. Gã bỏ công cắt tiện những mảnh sắt cho thật nhọn để dễ bề ghi lại dấu ấn trên da thịt phụ nữ. Điều đáng nói là sau mỗi lần ra tay, dù trúng đích hay không mảnh sắt sẽ tự rơi ra khỏi chuôi lục giác và mỗi đêm Bông chỉ hành động một lần.
Từ khi chế tạo thành công hung khí, tối đến Bông bỏ vào túi áo rồi đạp xe ra đường, tìm kiếm con mồi. Khi phát hiện cô gái nào xinh đẹp, có bộ ngực nở nang, Bông bám theo chờ cơ hội áp sát thực hiện việc gây án. Nhiều cô gái sau khi bị hắn đâm vào ngực cứ tưởng gặp phải kẻ sàm sỡ nên không lên tiếng kêu cứu, chỉ tìm cách né tránh, khi nhận ra mình bị sát thương thì Bông đã nhanh chân lẩn vào các con hẻm.
Ngôi nhà của Khưu Nhân Bông nằm sâu trong con hẻm nhỏ thuộc đường Bình Tây, được ngăn thành nhiều phòng cho các anh chị em của Bông ở cùng. Cả gia đình Bông từ cha mẹ, anh chị, vợ con đều bất ngờ trước việc làm của hắn khi nghe công an đọc lệnh bắt, khám xét khẩn cấp. Cả gia đình không ai nghĩ Bông chính là sát thủ vô hình đang gây hoang mang cho nhiều người và xã hội.
3h sáng 11/4/1998, Khưu Nhân Bông được đưa ra hiện trường để thực nghiệm điều tra. Động tác thuần thục, nhanh gọn của Bông khiến các điều tra viên phải rùng mình.
Kẻ thủ ác bị bắt, CATP trả được món nợ với dân, các nữ sinh yên tâm đến trường không cần người nhà phải đưa đón. Giữ đúng lời hứa, đại tá Thân Thành Huyện đã thưởng cho Ban chuyên án hai con bò, cán bộ chiến sĩ ba đội cảnh sát hình sự các quận 5, 6, 11 hân hoan mừng chiến thắng. Niềm vui được nhân lên khi lực lượng phá án vinh dự nhận được Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ.