Người ta đã gọi Ryan là một huyền thoại của sân Old Trafford từ lâu lắm rồi, trước khi anh liên tục phá vỡ hết kỉ lục này đến cột mốc kia, trước khi anh làm tất cả ngỡ ngàng bằng sự dẻo dai và kĩ năng chơi bóng trời sinh ra đã thế. Đêm Champions League, thanh gươm lãng mạn sống mãi với thời gian lại một lần nữa được tuốt ra để United đâm cho kẻ thù những đòn chí mạng. Mặt trời vẫn đỏ, thảm cỏ Old Trafford vẫn xanh, và người cận vệ già vẫn kiên cường bám trụ lại dù cơn bão tràn qua biết bao lần. Sau niềm vui bùng nổ của những người đồng đội trẻ, hãy đừng để Ryan rơi vào quên lãng khi chiến hào nơi anh đứng thấm đẫm bao giọt mồ hôi…
Phải công nhận rằng số 11 không phải là người sinh ra để làm thủ lĩnh, anh không có những phẩm chất giống như Ferdinand, Vidic hay Gary Neville ngày nào. Giggsy đứng trước quả bóng là một người hoàn toàn khác hẳn so với chính anh trước micro. Trong sự phân công nhiệm vụ nhiều mùa giải gần đây tại Old Trafford, các lão tướng như Giggs bắt buộc bị “đẩy” lên tivi và báo chí như những phát ngôn viên cùng HLV trưởng. Đó là một điều hiển nhiên, bởi đội bóng cần được cổ vũ sau chiến thắng, động viên sau thất bại, và khi cần, hướng mũi tấn công về phía các đối thủ. Những trụ cột trước đây thuộc dạng cạy răng không hé một lời (Scholes) cũng bắt đầu trở thành chỗ dựa cho đồng đội trên các phương tiện thông tin đại chúng.
Chính vì thế, trong khi Gary Neville chuyên trách nhiệm vụ ra đòn khiêu chiến với đối phương, Scholes giản dị thỉnh thoảng ngợi ca các đàn em trẻ tuổi, thì một người điềm tĩnh và thông minh như Giggs luôn được ủy quyền đưa ra nhận định về đội bóng. Rất đều đặn, anh giúp toàn đội không bị mất phương hướng cả trên sân cỏ lẫn trong phòng thay đồ, đặc biệt từ thời điểm trở lại sau chấn thương ngày đầu tiên của năm 2011. 20 mùa xuân qua United có anh, chừng ấy năm Premier League ghi dấu ấn chiến binh già. Mái đầu đã điểm bạc và những bước chân số 11 đang chạy chậm dần, chỉ có manutd.com.vn/forum/showthread.php?t=11625 - sự kiên định cùng với lòng tận tụy hi sinh không thay đổi.
“Chúng tôi biết rằng mình cần phải cố gắng ghi được bàn, Chelsea đã đá rất hay dù họ chơi với 10 người trên sân. Điều quan trọng là đấu pháp hợp lý, chúng tôi đặt quyết tâm phòng ngự kín kẽ lên hàng đầu trước ghi tìm kiếm 2 pha lập công. Tôi nghĩ United rất xứng đáng đi tiếp”. Đó là bài phát biểu rất “cơ bản”, không màu mè, không ảo tưởng về tương lai mà vẫn đúc kết được nguyên nhân thắng lợi. Nhưng có một điều Giggs quên: anh không nói về ba pha kiến tạo đưa Quỷ Đỏ vào bán kết. Như giấc mộng đẹp dệt trong đêm khuya vắng, ánh mặt trời lên cũng là thời điểm người cận vệ rút lui vào bóng tối lặng thầm dưới cái vỏ bọc “lão tướng” được sử dụng theo dạng part-time.
Lại Thấy Mặt Trời
Ấy là lúc Giggsy băng lên theo vận tốc của một cơn lốc xoáy khủng khiếp bên hành lang trái, đè mặt hậu vệ Bosingwa trẻ hơn mình 10 tuổi rồi biến những cái bóng áo xanh thành tượng đá bằng đường chuyền sắc lẹm mở toang cây cầu Stamford. Ấy là lúc pha hãm bóng đầy thông minh và cú căng ngang kèo trái độc chiêu khiến các khán đài Old Trafford nổ tung vì sung sướng. Ấy là lúc, một bước chân nhẹ như cơn gió chiếm lĩnh khoảng không, một pha đẩy bóng tinh tế giúp Park ji Sung mang niềm vui trào dâng trở lại. Các tiền vệ, hậu vệ Chelsea đang ở đâu rồi nhỉ, họ không biết rằng Man United vẫn có một Ryan?
Chắc là họ cũng quên thật, bởi vì chỉ với 2 bàn thắng suốt từ đầu mùa, những con số thậm chí suýt chút nữa đánh lừa cả các CĐV United. Người nghệ sĩ lang thang, với cốt cách bất phàm, không cần hai pha lập công ấy để trở thành cầu thủ duy nhất ghi bàn ở mọi mùa giải Ngoại Hạng Anh, mà anh cần nghị lực gấp trăm lần mới có thể tồn tại theo nghĩa đen của từ này.
“Tôi thích được đá tiền vệ trung tâm, bạn không nhất thiết phải lên công về thủ như chơi tại hai biên mà chỉ cần kiểm soát tốt nhịp độ trận đấu. Công việc ấy diễn ra suôn sẻ, bởi những cộng sự tuyệt vời như Carras (Carrick), Ji (Park), Antonio (Valencia) hay Nani luôn ở bên tôi”. Giggs nói cứ như thể đồng đội đỡ hộ phần anh nhiều lắm, mà không phải là kinh nghiệm lão làng cùng nhãn quan chiến thuật hảo hạng của anh giúp đội bóng đứng vững trước Chelsea. Sự thật là dù có đưa ra sân những người trẻ hơn, khỏe hơn, United cũng không có cửa nếu lao vào các cuộc đấu tay đôi với hàng tiền vệ mạnh mẽ khủng khiếp bên phía đối thủ. Nếu phải đánh xáp lá cà, Quỷ Đỏ sẽ thua như trong quá khứ mới đây. Nhưng nếu chiến đấu bằng lý trí và trái tim, như cái cách Giggs vẫn đang làm hằng ngày để chống lại quy luật tự nhiên đào thải, chúng ta sẽ thắng.
Dễ hiểu thôi khi vẫn thấy Giggs ra sân đều đặn mỗi tuần, vẫn là một con sói đầu đàn lắt léo, khôn ngoan hơn hết thảy. Một cuộc sống giản dị, một vợ, hai con, tập yoga đều đặn và rời bỏ những chất kích thích từ khi còn trẻ là bí quyết giúp anh cống hiến cho tình yêu lớn nhất trong đời đến tận giây phút đêm qua. Nếu thời gian là kẻ thù duy nhất của Ryan, xin hãy đừng trôi nhanh để còn mãi biết bao khoảnh khắc phi thường của con người ấy. Để anh được chơi cho thỏa nỗi đam mê cháy bỏng. Để chúng ta được hân hoan, dù là chỉ một quãng ngắn ngủi nữa thôi trong dòng chảy hối hả sắp níu giữ bước chân huyền thoại. Để anh là người kéo bình minh lên, mỗi khi đêm tối ngập tràn. Và ta lại thấy mặt trời tỏa nắng. Mặt trời Ryan...
KimDung
Phải công nhận rằng số 11 không phải là người sinh ra để làm thủ lĩnh, anh không có những phẩm chất giống như Ferdinand, Vidic hay Gary Neville ngày nào. Giggsy đứng trước quả bóng là một người hoàn toàn khác hẳn so với chính anh trước micro. Trong sự phân công nhiệm vụ nhiều mùa giải gần đây tại Old Trafford, các lão tướng như Giggs bắt buộc bị “đẩy” lên tivi và báo chí như những phát ngôn viên cùng HLV trưởng. Đó là một điều hiển nhiên, bởi đội bóng cần được cổ vũ sau chiến thắng, động viên sau thất bại, và khi cần, hướng mũi tấn công về phía các đối thủ. Những trụ cột trước đây thuộc dạng cạy răng không hé một lời (Scholes) cũng bắt đầu trở thành chỗ dựa cho đồng đội trên các phương tiện thông tin đại chúng.
Chính vì thế, trong khi Gary Neville chuyên trách nhiệm vụ ra đòn khiêu chiến với đối phương, Scholes giản dị thỉnh thoảng ngợi ca các đàn em trẻ tuổi, thì một người điềm tĩnh và thông minh như Giggs luôn được ủy quyền đưa ra nhận định về đội bóng. Rất đều đặn, anh giúp toàn đội không bị mất phương hướng cả trên sân cỏ lẫn trong phòng thay đồ, đặc biệt từ thời điểm trở lại sau chấn thương ngày đầu tiên của năm 2011. 20 mùa xuân qua United có anh, chừng ấy năm Premier League ghi dấu ấn chiến binh già. Mái đầu đã điểm bạc và những bước chân số 11 đang chạy chậm dần, chỉ có manutd.com.vn/forum/showthread.php?t=11625 - sự kiên định cùng với lòng tận tụy hi sinh không thay đổi.
Lại Thấy Mặt Trời
Ấy là lúc Giggsy băng lên theo vận tốc của một cơn lốc xoáy khủng khiếp bên hành lang trái, đè mặt hậu vệ Bosingwa trẻ hơn mình 10 tuổi rồi biến những cái bóng áo xanh thành tượng đá bằng đường chuyền sắc lẹm mở toang cây cầu Stamford. Ấy là lúc pha hãm bóng đầy thông minh và cú căng ngang kèo trái độc chiêu khiến các khán đài Old Trafford nổ tung vì sung sướng. Ấy là lúc, một bước chân nhẹ như cơn gió chiếm lĩnh khoảng không, một pha đẩy bóng tinh tế giúp Park ji Sung mang niềm vui trào dâng trở lại. Các tiền vệ, hậu vệ Chelsea đang ở đâu rồi nhỉ, họ không biết rằng Man United vẫn có một Ryan?
“Tôi thích được đá tiền vệ trung tâm, bạn không nhất thiết phải lên công về thủ như chơi tại hai biên mà chỉ cần kiểm soát tốt nhịp độ trận đấu. Công việc ấy diễn ra suôn sẻ, bởi những cộng sự tuyệt vời như Carras (Carrick), Ji (Park), Antonio (Valencia) hay Nani luôn ở bên tôi”. Giggs nói cứ như thể đồng đội đỡ hộ phần anh nhiều lắm, mà không phải là kinh nghiệm lão làng cùng nhãn quan chiến thuật hảo hạng của anh giúp đội bóng đứng vững trước Chelsea. Sự thật là dù có đưa ra sân những người trẻ hơn, khỏe hơn, United cũng không có cửa nếu lao vào các cuộc đấu tay đôi với hàng tiền vệ mạnh mẽ khủng khiếp bên phía đối thủ. Nếu phải đánh xáp lá cà, Quỷ Đỏ sẽ thua như trong quá khứ mới đây. Nhưng nếu chiến đấu bằng lý trí và trái tim, như cái cách Giggs vẫn đang làm hằng ngày để chống lại quy luật tự nhiên đào thải, chúng ta sẽ thắng.
Dễ hiểu thôi khi vẫn thấy Giggs ra sân đều đặn mỗi tuần, vẫn là một con sói đầu đàn lắt léo, khôn ngoan hơn hết thảy. Một cuộc sống giản dị, một vợ, hai con, tập yoga đều đặn và rời bỏ những chất kích thích từ khi còn trẻ là bí quyết giúp anh cống hiến cho tình yêu lớn nhất trong đời đến tận giây phút đêm qua. Nếu thời gian là kẻ thù duy nhất của Ryan, xin hãy đừng trôi nhanh để còn mãi biết bao khoảnh khắc phi thường của con người ấy. Để anh được chơi cho thỏa nỗi đam mê cháy bỏng. Để chúng ta được hân hoan, dù là chỉ một quãng ngắn ngủi nữa thôi trong dòng chảy hối hả sắp níu giữ bước chân huyền thoại. Để anh là người kéo bình minh lên, mỗi khi đêm tối ngập tràn. Và ta lại thấy mặt trời tỏa nắng. Mặt trời Ryan...
KimDung
manutd.com.vn