How To Deal With Insults And Put-Downs
Timeless advice on dealing with insults.
Published on February 13, 2013 by Neel Burton, M.D. in Hide and Seek
Chúng ta hãy bắt đầu bằng cách suy nghĩ về những kiểu xúc phạm khác nhau. Thứ nhất, những xúc phạm bằng lời trực tiếp hoặc gián tiếp. Ví dụ về xúc phạm bằng lời gián tiếp là những chuyện đùa và những bình luận mỉa mai, những lời khen châm biếm, bắt chước. Xúc phạm bằng ngôn ngữ cơ thể như nhìn chằm chằm, 1 nụ cười giả tạo hoặc phóng đại, 1 cái đá lông mày. Những xúc phạm thân thể rõ ràng hơn là đấm, tát hoặc khạc nhổ.
Những kiểu trên bao gồm sự chủ động làm. Nhưng cũng có những kiểu xúc phạm bỏ sót rất phổ biến. Ví dụ, không mời 1 ai đó, không cười trước những câu chuyện cười của anh í.
Đâu là cách tốt nhất để xử lý với tất cả những kiểu xúc phạm đó?
1. Tức giận. Đây là đáp ứng yếu nhất có thể, và điều này có 3 lý do chính. 1) nó cho thấy chúng ta xem sự xúc phạm và người xúc phạm 1 cách nghiêm túc. 2) nó cho thấy có sự thật trong lời xúc phạm. 3) nó làm chúng ta mất ổn định và đau khổ.
2. Chấp nhận. Điều này dường như là 1 đáp ứng rất yếu, nhưng trong nhiều trường hợp, nó thực sự là đáp ứng mạnh nhất trong tất cả. Khi ai đó xúc phạm chúng ta, chúng ta phải xem xét 3 điều: lời xúc phạm đó đúng không, nó đến từ ai và tại sao. Nếu lời xúc phạm là đúng, người đó có lý và động cơ của anh í là đáng coi trọng thì khi đó lời xúc phạm không phải là 1 lời xúc phạm mà là 1 câu nói lên sự thật và nó có khả năng giúp đỡ chúng ta. Đó là trường hợp chúng ta không và không nên bực mình trước giáo viên, bố mẹ hoặc bạn thân.
Nếu tôi tôn trọng người xúc phạm tôi, tôi phải suy nghĩ về lời xúc phạm, và hoc hỏi nhiều từ nó. Mặt khác, nếu tôi nghĩ người đã xúc phạm tôi không đáng coi trọng thì tôi không có lý do gì để mếch lòng, giống như tôi không có lý do để mếch lòng trước 1 đứa trẻ hư đốn hoặc 1 chú chó đang sủa.
3. Đáp trả sự xúc phạm. Có rất nhiều vấn đề với sự hạ nhục, ngay cả nếu đó là 1 câu hạ nhục rất thông minh. 1) câu đáp trả phải thông minh 2) nó phải xuất hiện đúng lúc. Nhưng ngay cả nếu chúng ta thông minh và dí dỏm như Oscar Wilde, thì vấn đề với câu hạ nhục thông minh là, mặc cho sự thông minh của nó, nó có xu hướng làm chúng ta ngang hàng với người xúc phạm, nâng anh ta lên vị trí của chúng ta và hạ chúng ta xuống vị trí của anh ta. Điều này làm cho anh ta và lời xúc phạm của y quá nhiều sự đáng tin. Trong thực tế, câu hạ nhục thông minh chỉ nên được dùng với bạn bè vào dịp vui vẻ. Nó chỉ nên được dùng với mục đích hài hước.
4. Hài hước. Hài hước là 1 đáp ứng đặc biệt hiệu quả vì 2 lý do: nó làm suy yếu sự xúc phạm, nó làm giảm sự căng thẳng của tình huống.
5. Phớt lờ sự xúc phạm. 1 mặt tiêu cực của hài hước là nó đòi hỏi suy nghĩ nhanh. Ngược lại, phớt lờ sự xúc phạm thì dễ hơn và trong thực tế, có quyền lực lớn hơn.
Tóm lại, chúng ta không cần bực mình trước 1 sự xúc phạm. Sự bực mình không ở trong sự xúc phạm mà ở trong phản ứng của chúng ta đối với nó, và những phản ứng của chúng ta hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta. Thật vô lý khi mong đợi 1 người thô lỗ không nên là 1 người thô lỗ; nếu chúng ta bực mình trước hành vi xấu của anh ta, chúng ta chỉ có thể đổ lỗi cho bản thân.
Những quan điểm trong bài viết này đến từ cuốn sách 'A Guide to the Good Life: The Ancient Art of Stoic Joy' của William Irvine.
Nguồn: PsychologyToday
Timeless advice on dealing with insults.
Published on February 13, 2013 by Neel Burton, M.D. in Hide and Seek
Chúng ta hãy bắt đầu bằng cách suy nghĩ về những kiểu xúc phạm khác nhau. Thứ nhất, những xúc phạm bằng lời trực tiếp hoặc gián tiếp. Ví dụ về xúc phạm bằng lời gián tiếp là những chuyện đùa và những bình luận mỉa mai, những lời khen châm biếm, bắt chước. Xúc phạm bằng ngôn ngữ cơ thể như nhìn chằm chằm, 1 nụ cười giả tạo hoặc phóng đại, 1 cái đá lông mày. Những xúc phạm thân thể rõ ràng hơn là đấm, tát hoặc khạc nhổ.
Những kiểu trên bao gồm sự chủ động làm. Nhưng cũng có những kiểu xúc phạm bỏ sót rất phổ biến. Ví dụ, không mời 1 ai đó, không cười trước những câu chuyện cười của anh í.
Đâu là cách tốt nhất để xử lý với tất cả những kiểu xúc phạm đó?
1. Tức giận. Đây là đáp ứng yếu nhất có thể, và điều này có 3 lý do chính. 1) nó cho thấy chúng ta xem sự xúc phạm và người xúc phạm 1 cách nghiêm túc. 2) nó cho thấy có sự thật trong lời xúc phạm. 3) nó làm chúng ta mất ổn định và đau khổ.
2. Chấp nhận. Điều này dường như là 1 đáp ứng rất yếu, nhưng trong nhiều trường hợp, nó thực sự là đáp ứng mạnh nhất trong tất cả. Khi ai đó xúc phạm chúng ta, chúng ta phải xem xét 3 điều: lời xúc phạm đó đúng không, nó đến từ ai và tại sao. Nếu lời xúc phạm là đúng, người đó có lý và động cơ của anh í là đáng coi trọng thì khi đó lời xúc phạm không phải là 1 lời xúc phạm mà là 1 câu nói lên sự thật và nó có khả năng giúp đỡ chúng ta. Đó là trường hợp chúng ta không và không nên bực mình trước giáo viên, bố mẹ hoặc bạn thân.
Nếu tôi tôn trọng người xúc phạm tôi, tôi phải suy nghĩ về lời xúc phạm, và hoc hỏi nhiều từ nó. Mặt khác, nếu tôi nghĩ người đã xúc phạm tôi không đáng coi trọng thì tôi không có lý do gì để mếch lòng, giống như tôi không có lý do để mếch lòng trước 1 đứa trẻ hư đốn hoặc 1 chú chó đang sủa.
3. Đáp trả sự xúc phạm. Có rất nhiều vấn đề với sự hạ nhục, ngay cả nếu đó là 1 câu hạ nhục rất thông minh. 1) câu đáp trả phải thông minh 2) nó phải xuất hiện đúng lúc. Nhưng ngay cả nếu chúng ta thông minh và dí dỏm như Oscar Wilde, thì vấn đề với câu hạ nhục thông minh là, mặc cho sự thông minh của nó, nó có xu hướng làm chúng ta ngang hàng với người xúc phạm, nâng anh ta lên vị trí của chúng ta và hạ chúng ta xuống vị trí của anh ta. Điều này làm cho anh ta và lời xúc phạm của y quá nhiều sự đáng tin. Trong thực tế, câu hạ nhục thông minh chỉ nên được dùng với bạn bè vào dịp vui vẻ. Nó chỉ nên được dùng với mục đích hài hước.
4. Hài hước. Hài hước là 1 đáp ứng đặc biệt hiệu quả vì 2 lý do: nó làm suy yếu sự xúc phạm, nó làm giảm sự căng thẳng của tình huống.
5. Phớt lờ sự xúc phạm. 1 mặt tiêu cực của hài hước là nó đòi hỏi suy nghĩ nhanh. Ngược lại, phớt lờ sự xúc phạm thì dễ hơn và trong thực tế, có quyền lực lớn hơn.
Tóm lại, chúng ta không cần bực mình trước 1 sự xúc phạm. Sự bực mình không ở trong sự xúc phạm mà ở trong phản ứng của chúng ta đối với nó, và những phản ứng của chúng ta hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta. Thật vô lý khi mong đợi 1 người thô lỗ không nên là 1 người thô lỗ; nếu chúng ta bực mình trước hành vi xấu của anh ta, chúng ta chỉ có thể đổ lỗi cho bản thân.
Những quan điểm trong bài viết này đến từ cuốn sách 'A Guide to the Good Life: The Ancient Art of Stoic Joy' của William Irvine.
Nguồn: PsychologyToday