Nhớ mãi một tình bạn

Nhớ nhau hoài bạn nhé...! Cuộc sống luôn có những điều mà khi mất đi rồi ta mới thấy nhớ, thấy quý. Một chút vô tâm để rồi có lúc ta lại ước ao giá như…Đừng để những phút giây trong cuộc sống của bạn trôi qua lặng lẽ. Hãy để cảm xúc được lưu giữ nơi con tim ấm áp và rồi mỗi khi nhìn lại, ta thấy thật hạnh phúc biết bao.Đúng vậy! Cho dù tuổi thơ có đi thật xa. Nhưng tình bạn chúng tôi vẫn mãi nhớ về nhau mỗi khi liên lạc với nhau qua điện thoại.... Cứ mỗi lần như vậy là luôn nhắc lại chuyện ngày còn bé... Những lúc như thế cả hai đứa tôi cảm thấy ấm áp vô cùng... "A lô, tao nghe nè, gì đó nhỏ, nói di….
Nhỏ Thảo: Ê, thời buổi hiện đại rồi đó... CNTT ngày càng phát triển mạnh đã trở thành một điều hiển nhiên như hơi thở... không giống như hồi tụi mình còn nhỏ nữa. Tao với mày mặc sức mà tám nghe H...”.
Tôi và Thảo là đôi bạn rất thân, thân từ hồi còn nhỏ. Chúng tôi thường liên lạc với nhau qua điện thoại (nhỏ Thảo hiện đang ở Hoa Kỳ). Chúng tôi giao ước là giữ liên lạc với nhau 2 lần/tháng. Cứ mỗi lần liên lạc là hai đứa nhắc lại chuyện ngày xưa hồi đó chơi đủ thứ trò chơi nào là…: Năm mười, mười lăm, hai mươi… xí thằng Tuấn (tùng)… xí Loan (tùng)… rồi xí đứa này hết đến đứa khác..
Rồi đến “Ông đi qua, bà đi lại”… rồi nhảy dây, con gái mà cũng chơi "tán gồng" nữa chứ… nhiều lắm, không kể xiết được… phải nói rằng những trò chơi ngày xưa vẫn còn đọng mãi trong kí ức ức của chúng tôi… không thể nào quên được. Tuổi thơ, đúng vậy chính những trò chơi dân gian ấy, những kỉ niệm vui buồn ngày còn thơ ấu đã làm tôi nhớ mãi mà mỗi khi nghĩ đến, tôi lại càng thêm nhớ.
Phải nói là trò chơi nào cũng thích nhưng vẫn thích nhất và nhớ nhất là cái trò chơi “THÔNG TIN LIÊN LẠC”. Thưở ấy mê lắm cái trò chơi thông tin đó…. Nhưng lúc bấy giờ làm gì có điện thoại CNTT tiến bộ như bây giờ? Hai đứa nhắc lại nhớ hoài mấy đứa bạn nhỏ chúng tôi cứ hay tụm năm, tụm bảy chơi trước sân nhà ông bà ngoại của tôi. Sân nhà ngoại tôi lớn lắm, vì vậy tụi con nít chúng tôi vui chơi rất là thỏa thích trong mỗi buổi chiều về. Nhỏ Thảo nói: Ê H, mày còn nhớ tao lúc đó khéo tay nhất trong đám bạn tụi mình đó, nhớ không? Mày nhớ những lần lấy 2 cái lon sữa bò với chỉ may làm điện thoại không? Tôi: Ừ nhớ Nhỏ Thảo: Tao làm đẹp chứ bộ. Tôi: Biết… nhớ sao không nhớ…. …. Tôi và nhỏ Thảo cứ mãi mê nhắc lại chuyện ngày xưa, cái thời thơ ấu sao mà vui thiệt luôn. Cứ mỗi lần hai đứa nhắc lại chuyện đó thì y như là đang sống lại với tuổi thơ vậy. Nói đến các trò chơi ở quê thì nhiều lắm, trò nào cũng vui hết không những rất dễ chơi mà còn không cần phải chuẩn bị gì nhiều nữa chứ. Ở quê mà, làm gì có nhiều đồ chơi đắt tiền, hiện đại giống như đồ chơi của nhiều đứa trẻ ở thành thị. Xóm tôi trẻ con cùng trang lứa với nhau đông lắm, trai có gái có mà đứa nào cũng nghịch hết. Ngày ấy, phải nói chúng tôi nghịch ghê lắm. Con gái mà cứ thích chơi tán gồng. Tù tì chia phe nhau chơi trò chơi. Cứ mỗi lần như vậy là hội tụ nói nhỏ nhau (thông tin) cho nhau trong nhóm bằng những chiếc lon giã làm điện thoại. Ấy vậy mà cũng hay, nhờ thế mà giữ được thông tin mật cho nhóm chứ bộ. Tôi cùng nhỏ Thảo nhắc lại: Nhớ hồi đó lúc con nhỏ Kim làm lộ thông tin nhóm của tụi nó…. Đang chơi vui vẻ bổng nhiên nhốn nháo cả lên… nhí nha… nhí nhố… còn “thượng cẳng tay, hạ cẳng chân”nữa chứ (không phân biệt gì trai hay gái gì hết), nhớ nhóm tụi nó có thằng Hoàng bự con mà nhát y như thỏ, đã vậy mà cái mồm nó tía lia như con gái... đã không bênh vực bạn mà nó còn đứng bên ngoài la hét om sòm: (có mõ cứ gõ nhau, có tay, chân gì cũng đem ra thử nhau hết đi tụi bây... Nó nói “Chơi như thật – thật như chơi” ... Nhưng có chửi nhau hay động tay, động chân như thế nào đi chăng nữa hết giận thì lại thôi, rồi cũng huề nhau, không giận nữa. Con nít tụi mình ngày xưa là như vậy đó, nhiều lúc giận nhau lắm nhưng cũng bỏ qua hết xong rồi chơi với nhau thân thiết. … Đúng là “con nít”! Ấy vậy mà đã gắn với tuổi thơ tôi thật hồn nhiên, êm đềm và đầy tinh nghịch. Tình bạn của chúng tôi ngày càng gắn gắn kết nhau hơn. Không chỉ giữa tôi và nhỏ Thảo giữ liên lạc nhau đâu mà gần đến hơn ½ lớp chúng tôi cũng thường vẫn nhắc lại kỉ niệm dể thương, êm đềm cũng không ít dữ dội nhưng dể thương và đáng nhớ của ngày xưa thông qua những cuộc gọi thoại cho nhau đấy chứ….!!!... Còn thật nhiều, nhiều và nhiều lắm những kỉ niệm thời thơ ấu của chúng tôi. Nhưng làm sao kể hết được trong điện thoại khi mà mỗi lần liên lạc cho nhau kia chứ? Cho dù không đủ thời gian để tâm sự hết đi chăng nữa nhưng phải khẳng định rằng nhờ CÔNG NGHỆ THÔNG TIN "Alo" đã giúp cho tất cả những người thân gần xa trên trái đất này, trong đó có bạn bè chúng tôi có điều kiện để mãi nhớ về nhau, nhớ hoài những kỉ niệm đầy ắp nỗi niềm luyến lưu ngày xưa mà cho mãi đến bây giờ vẫn còn in sâu trong kí ức tuổi thơ không thể nào quên!


Thúy Hằng

 

2.buồn thương trốn củ

tôi trở về thăm lại trốn củ , thấy cảnh xưa thây đổi nhiều rồi ,
cái niềm thương bao năm ấp ủ ,giờ còn lại nổi buồn dâng phủ ,
lòng thương xót mắt buồn rũ rượi, thấy quạnh hiu không gió bụi người quen ,
trong cuộc đời tất cả đua theo dòng bon chen ,cảm nghĩ trong tôi hay thối đời là thế .
tôi về đây trong niềm hằng trông , cảnh xưa còn đó người thì rủi rong đâu rồi ,
tôi về đây buồn cảm trong tôi , thấy những người thân thương còn nhằn nhọc ,
còn về đây lòng muốn bật khóc ,nhưng nước mắt đã ứ động trong tim ,
tôi về đây với bao nổi niềm ,chiều hoang tím hòang hôn dâng lịm ,
tôi về đây lê chân đi kiếm ,lại những gì còn đang lỡ dỡ ,
tôi về đây thấy trong lòng bỡ ngỡ ,ôi cuộc đời bao sự đổi thay,
sao không cho tốt lên từng ngày ,cứ kéo dài sự buồn đau thế ,
tôi về đây vùi câu kể lễ ,ôi những gì mất mát hãy cho đi ,
tôi về đây bạn củ mong nhớ chỉ thì , khói thuốc với rượu nồng năng ngã say,
chỉ còn thương tủi với 2 người tâm sự , bóng đêm dài nghe lạnh hồn tư lự ,
nói gì đây cho tan niềm thương tủi ,bao tao phùng như chức nữ với ngưu lan ,
tôi vẫn mong nối nhịp cầu lam, cho tất cả tìm đến nhau thật dể ,
nổi lòng sao đau niềm nhân thế , đau thân phận đau cho kiếp số ,
tôi về đây mong vùi sâu lắp hố ,bể oan cường do bởi nơi đâu ,
tôi về đây mong nối kết nhau ,những tình thân ta xây dựng lại ,
xóa tan đi ưu phiền áo nảo, bể nghiệp oan của mối hận lòng ,
giải tan đi đau khổ chất trồng ,1 đời người với bao năm gắn bó ,
tôi về đây tìm nguồn tẩy xóa ,những vết lem làm xấu tình thương ,
tôi về đây mong sao tháo bỏ , những cái lòng ích kỷ cực đoan ,
tự buột nhau trong cái vòng nghiệp oan , làm xô ngã 1 tường yêu vững chất ,
tôi về đây mong sao tháo ráp , cấy lại mầm thương yêu thân tình ,
trong nỗi trôi giữa giòng đời nghiệt ngã , tôi đã từng buông bỏ cả niềm tin ,
đáng có những thứ thuộc về mình ,nhưng đã mất bất ngờ nghiệt ngã ,
tôi bước đi với con đương lủi thủi ,muốn lánh xa tất cả những ân tình ,
tôi không muốn vai thêm hy vọng sống , những nợ nằn khó thể trả cho xong ,
tôi không muốn sống đời nhờ tạm, biến mình thành vô dụng dở công ,
tôi muốn đứng lên nhưng không còn sức, vì đầy mình những thương tích mới tanh,
đã nhiều lần lẫn quẫn lanh quanh , không thoát được ra cái vòng oan trái ,
thân tàn tạ thất thần thoát dạ , bước nặng nề trí nảo có hờ không ,
bị chao choán không biết hướng về đâu, mất phương định phó mặc cho dòng trôi ,
biển đời kia gió giật sóng bồi , trôi lơ lững không bến chờ an dạ ,
những tình thân 2 phương trời xa lạc , có mấy ngày hội ngộ lại nhau,
nhớ gì đây với tràn đầy nỗi đau, trong tiềm thức lẫn hòa niềm yêu mến ,
nhớ khoanh khoắt cổi lòng buông thả , có 1 người đã đến trao cả nổi cảm thông ,
cầm bằng như trời gieo lại mầm sống , là tái sinh của cuộc đời hư hỏng ,
hư số phần hư kiếp sống mong manh , sao oan trái cứ đến tìm hoài vậy ,
ta ghét ngươi đừng phiền người ta nữa , nó như vô tình vô cảm hóa,
đi khắp nơi để đau khổ bao người ,
người tôi yêu cũng nổi trôi đâu rồi , đời không chung 1 vùng đất ,
nhưng nào bởi xa lắc xa lơ, tưởng đã thấy bến bờ hạnh phúc ,
nhưng nào ngờ không gian xa ngút ,là tháng ngày đứng đợi trong nhớ mong ,
thời gian kia không làm xanh mạch sống , cứ giởn đùa khi nhỏ giọt khi không ,
trai tim nồng bõng mòn tan vở , rồi đóng băng trong buốt giá tâm hồn ,
muốn đi tìm 1 chổ tự vùi chôn ,nhưng chạy trốn đó là hèn hạ ,
không thể để mặc cho oan trái tung hoành , tự nhũ lòng đừng lung lăng ý nghĩ ,
hãy quuyết trí cấy lại niềm tin ,
khi con tim ta còn nhịp đập , khi dòng máu nầy vẫn nặng những thâm ân ,
ta chưa tròn chưa đền xong thỏa , nếu buôn bỏ thật xấu hổ kiếp người ,
hiểu biết từ đâu mà có , có từ đâu đáp lại chưa nào ,
đành hủy diệt trong 1 chút sao , uổng công tạo uổng bao năm còn nhờ tựa ,
trách hóa công không công bình luật đạo , nghĩ thoáng lòng chất oan nghiệp kiếp nào ,
giờ trả quả cho những sai lầm tưởng nhỏ , ngọn lửa nhỏ tưởng chừng bình thường quá ,
có nào ngờ làm rụi cả tương lai ,
bao tháng ngày buồn đốt thời gian , cho nó cháy sao không cháy đau khổ,
giọt nước tràn ly , ai khéo bày khéo vẽ,
những ân tình ai khéo xé khéo chia.
hay tự mình tấm lòng nhỏ mọn mong manh , không che ấm giữa dòng đời giá lạnh ,
không chùm vững trước đổi thay thế cuộc , để rách toạt cả những yêu thương ,
hay tình yêu mình nhỏ hơn lòng ích kỷ ,không đẩy nổi những sai nghĩ sai làm ,
tôi về đây trước những gì thay đổi, những người xưa đều ngã lói đi riêng ,
kẻ tù đài kẻ khổ liên miên, kẻ thất nghiệp kẻ nhà cao lớn ,
kẻ bê tha kẻ vững bền sự nghiệp ,
sau những bước đi sau tôi không đuổi kiệp , trước những người đã từng đứng sau tôi ,
tránh trông gai lại lách phải trơn trợt , âu số phần ai chạy thoát khỏi đâu ,
cố nghĩ nhiều mơ tưởng chỉ cưỡng cầu ,
vòng oan trai có ai giống ai đâu, có người bị nhẹ có người tổn thương trọng ,
con mất cha vợ phải xa chồng , hay chém giết chỉ vì 1 hờn ghen nhỏ mọn ,
chồng đánh vợ con lại chưởi cha , nhà tan nát vợ chồng tự bôi bác,
tranh tình yêu giết lấy kẻ thù , mong chiếm trọn nhưng rồi mất tất cả ,
kẻ thua chết còn người tàn tạ , cũng vào vòng lao lý khổ đau ,
xét ra xem đã có ai thắng được ai nào , đều thua cả và gục ngã dưới những suy nghĩ nông nỗi ,
khi yêu nhau cũng vì nhau nống vội , rồi hờn ghen rồi tự đọa khổ cũng nóng vội cho nhau ,
nhìn dòng đời suốt lệ muốn tuôn trào , nhưng đã không còn giọt nước nước mắt ,
lòng khô khang tưởng đã cháy thành tro bụi ,
nhiều khi ý nghĩ chỉ là những hủy diệt , cho tiêu tan tất cả yêu thương và hận thù ,
cho con người không còn thấy mặt nhau , cho ta không còn gặp bao vướng mắt ,
cho những người thua thú vật không còn , cho ta không còn trên cổi thế ,
giữa giòng người luôn chỉ biết riêng thân ,
sự yêu thương muốn giành trọn là của ta mãi , 1 sự nhằm cũng làm cho sự ích kỷ hung tàn ,
chỉ muốn nhận chứ cho đi thì chẳng , khi nhỡ nhằm bị xâm phạm cái ác sẽ lộ ra ,
trước thực tế ai cũng ngỡ ngàn cả , vì sự thật không thể trở thành có thể,
đến được với nhau là 1 điều không dể , sao lòng người dị kỷ để tự đẩy xa đi ,
còn gần nhau có chất vui gì , khi ích kỷ luôn chỉ biết mình không thông cảm ,
còn xa nhau chưa chất là điều không tốt , vì cuộc đời lận đận trói buột nhau chi ,
đau lòng 2 chữ chia ly,
bên nhau nghiệt ngã chất gì sẽ vui ,
muốn đẩy lùi đi sự nghiệt ngã , có muôn người vẫn cùng hướng như ta ,
nhưng thực tế tại sao khó quá , cũng bởi vì sự nọ sự kia ,
vì lòng người làm khung tình nghĩa , nhưng trong lòng luôn có ranh giới phân chia,
phải làm sao hướng về chung 1 điểm , điểm chơn như tấm thiện cho là nhận ,
là cho sự yêu thương và thông cảm , và nhận lấy cái bổn phận xây hạnh phúc cho người ,
là bỏ đi tấm lòng riêng ích kỷ , và sống biết cạn nghĩ cho nhau ,
là bao dung rộng lượng và tha thứ , chấp nhận cho đi chứ không tiếc đòi,
không để mình mong lung trong oán hận , để dậy niềm hung ác sát phạt ,
tự giữ lòng son dù đời bội bạc , nhìn người lòng thúi nát nát cũng chớ khinh ,
giúp được nhau và tha thứ ,ngoài bản năng ta phải biết nhã nhận ,
thà 1 mình ta sống đời cô độc ,
hơn có người ta dở khóc dở vui ,
một mình ta dẫu có ngậm ngùi, nhưng ta không ngậm ngùi vì lẽ đó ,
mà ta thương cảm cho tất cả dòng đời tất tả , đẩy xô nhau làm ngã bao công trình ,
sự yêu thương là bình minh soi rọi , sáng muông đường cả kẽ lá bụi cây,
sự ích kỷ là bóng tối bao trùm đường xá , không đước đèn sẽ sa ngã mà thôi ,
nên hãy tạo trong nhau 1 tình thương mãi mãi , hơn cả kim cương vững chất trường tồn ,
để không nhẳn nhọc bôn chôn , khi tình người lúc mưa lúc nắng,
kiếp con người tục trần quá ngắn , không đủ đâu cho những yêu thương cho- nhận .
đừng đi theo nữa cái bản tâm nhấn ngã ,tự hỏi lòng mình trước khi xét đến 1 người ,
tôi về đây thăm lại trốn củ , lòng ấp ủ buồn rủ niềm thương ,
tôi vê đây kéo sợi vấn vương , ôi yêu thương vẫn còn trông đợi.
7/7/2013
 
buồn thương nhớ bạn
khi xưa hai đứa bạn thân ,

vui buồn lui tới bước chân mấy rời ,
mà nay rong rủi bước đời ,
phận ai nấy giữ khó thời thấy trông ,
mến thương còn chỉ trong lòng ,
phận nghèo cái phận long đong chưa tròn ,
xa xôi thương nhớ héo don ,
muốn gần năng đỡ chỉ còn ước mơ,
mong là cuộc sống đổi cờ ,
được ngày phát đạt giúp nhờ cho nhau ,
bây giờ xã hội rối nhầu ,
việc làm đời sống lo âu vụng bền ,
lo yên riêng phận chưa nên ,
nghĩa ân sinh dưỡng chưa nên vẹn tròn ,
thương nhau liên lạc chỉ còn ,
thông qua di động nhạc mòn lòng đau ,
muốn tìm phương giải lói nào ,
khi đời dâu bể dể đâu an lành ,
muốn cho cuộc sống tốt xanh ,
nhưng ta chỉ kiếp dân lành mà thôi ,
phải nhờ kẻ ở trên soi ,
an sinh lập nghiệp tạo thời trong dân ,
tạo hình không cốt mòn lần ,
toàn là ảo trá chẳng nhằm vào đâu ,
lo riêng lợi ích tóm thâu ,
bỏ ra có một lại thâu lãi mười ,
giữa đời dỡ khóc dỡ cười ,
khóc không nước mắt lặng người cười im,
hỏi bao những kẽ thanh liêm ,
hỏi bao minh tánh không hèm tham tham ,
rẽ chia lói sống việc làm ,
tình đành gác lại lo làm lo an ,
thị trường rao tốt giá hàng ,
nhưng sao hàng điểu hàng gian gạt người ,
đắn đo kẻ khóc người cười ,
chẳng màng lời ích của người thuần dân ,
được cơ thừa lợi cứ ăn ,
lỡ nhằm đành chịu miệng răng ngậm buồn ,
chủ trương hởi cái chủ trương ,
nhưng sao thay đổi thất thường thế kia ,
sánh cùng thới giới đó kìa ,
mà sao ta thấy lịm chìa lòng đao ,
hàng manh nhập xuất từ tào ,
linh kiên linh kiện lắp vào xuất ra ,
thị trường rao giá tốt nha ,
chỉ dùng hai bữa đã mà muốn quăn ,
chẳng màng lợi ích người dân ,
đồ không chất lượng lại rằng giá cao ,
quản ra quản cáo hàng rao ,
giá vừa hàng tốt ôi sao quá nhiều ,
siêu sa siêu thị siêu kêu ,
ấn đa ấn định cái điều lủ gian ,
trải toàn đất nước việt nam ,
người dân lam lủ khổ kham hoài nghèo,
mỗi ngày thời thế cheo leo ,
bọn quan ô loại khéo lèo khéo che ,
bên ngoài tốt tốt lặp loè ,
ruột thì hư hỏng tua te lâu rồi ,
lo đời trong cái nổi trôi ,
bao người sắp tới sống thời rác rơm ,
lo cầu ấm áo no cơm ,
việc làm lận đận đôi hôm mõi mòn ,
lo nhà lo nợ lo con ,
lo nhiều rồi chẳng vẹn tròn tới đâu ,
lo đời xô ngã đẩy nhau ,
lo an tấm đạo ngại nao ở lòng,
nhưng ta hai chữ không không ,
danh danh lợi lợi cái vòng trái oan ,
muôn người tranh đẩy làm gian ,
muôn người đói khổ cơ hàn lóc lăng ,
muôn người đánh mất bản nhân ,
muôn người cùng khốn sanh đàng hoại hư ,
giần lòng hai chữ bình tư ,
thân này giã tạm chữ như nơi lòng ,
bạn ơi phương đó buồn trông ,
phương nầy tôi vẫn chưa xong hết buồn ,

nhớ thương thương nhớ luôn luôn ,
cũng đành là vậy toả tường nghĩa thương ,
thôi thì hai chữ yêu thương ,
mong đời hoà thạnh muôn đường an vui.
trịnh quốc nhơn
05/07/2013
 
Sửa lần cuối:
Top