Tả con vật nuôi trong nhà lớp 4 - Bài văn tả con chó, tả con vẹt

Rất lâu rồi, con người đã biết thuần hóa một số loài động vật hoang dã làm vật nuôi trong nhà với nhiều mục đích khác nhau như làm bạn, trông nhà, giúp việc,... Dần dần theo thời gian, số lượng các loài được nuôi bởi con người càng nhiều, song mỗi loài đều có sự gắn bó, thân thiết với chủ nhà là không thay đổi. Không ai có thể phủ nhận rằng một con vật nuôi trong nhà hàng tháng, hoặc lên đến hàng năm lại không có chút tình cảm nào. Bất kể con vật đó có tác dụng gì, để miêu tả chúng đều cần qua các bước nhất định. Trước hết phải đi tả sơ bộ từ hình dáng bên ngoài, sau đó mới tả đến từng chi tiết tỉ mỉ. Từ đầu, cổ, thân, các chi, đuôi,... như bao con khác cùng loài và điểm đặc biệt khác của riêng con thú nuôi đó. Tiếp đến chúng ta nói đến tác dụng, công việc, tình cảm của chúng đối với bản thân và gia đình. Đừng quên miêu tả hoạt động thường ngày của chúng nhé. Dưới đây chúng tôi xin đưa đến cho các em hai bài văn ngắn, hi vọng có thể giúp các em định hình được cách làm bài.

BÀI VĂN TẢ VẬT NUÔI TRONG NHÀ LỚP 4 SỐ 1 (TẢ CON CHÓ)
Từ thuở thơ bé đến khi trưởng thành, mỗi chúng ta đều có những người bạn kề bên. Tuy nhiên, không phải lúc nào người bạn ấy cũng là con người, có thể là thú cưng, gấu bông, búp bê, tủ sách,... Em cũng có một người bạn đặc biệt như vậy, chính là Ngáo - chú cún đã sống cùng em suốt 3 năm qua.

Sở dĩ Ngáo có biệt danh đáng yêu này là vì chú thuộc họ nhà Alaska và bẩm sinh đã mang vẻ ngoài rất ngông. Cả người Ngáo dài hơn 1 mét, cao đến đùi người lớn nên thoạt nhìn rất oai vệ. Toàn thân Ngáo được phủ lớp áo màu tro bếp, dày và mềm mại như nhung. Lớp mỡ dày dưới lông làm chú mũm mĩm nhìn là muốn ôm, mỗi bước đi bộ lông dài rủ xuống cùng cơ thể núc ních vô cùng đáng yêu.

Đầu của Ngáo to bằng quả đu đủ nhỏ, mang vẻ nghiêm nghị lai của chó sói. Hai mắt tròn đen láy lúc nào cũng đảo qua đảo lại thăm dò động tĩnh, có người lạ đến liền sủa toáng lên báo hiệu. Mõm của chú khá dài, thỉnh thoảng lại hếch lên hít hít ngửi ngửi đánh mùi xung quanh. Ngáo có một bộ ria mép nhạy bén giúp chú cảm nhận những rung động nhỏ nhất. Cứ mỗi lần em đi đâu về, cậu ấy lại chạy đến quấn lấy chân em rồi thè cái lưỡi đỏ hồng ươn ướt liếm láp như muốn lấy lòng.

Dáng đứng của cậu ấy mới hiên ngang làm sao! Cái lưng cong cong hơi võng xuống, đầu ngẩng cao kiêu hãnh lại thêm bốn chân được lót đệm thịt dày khiến mỗi bước đi thật uyển chuyển. Chẳng vậy mà mẹ em hay đùa: "Để bé Ngáo đi làm mẫu ảnh cũng dư sức nuôi miệng ăn của nó." Sức ăn của Ngáo rất khoẻ, mỗi bữa phải ăn cả tô cơm lớn với thịt hoặc một tô thức ăn cho chó. Những chiếc răng sắc nhọn như dao nghiến ngáu thức ăn.

Sở thích của Ngáo là mỗi sáng sớm được ba em dắt đi bộ mấy vòng ở công viên. Những lúc như thế chú đều thỏa sức chơi đùa, lăn lộn trên bãi cỏ, đôi khi lại nhảy theo những cánh bướm chập chờn, hay là “gâu gâu” nói chuyện với mấy bạn chó khác. Tai Ngáo thính lắm nhé. Nhìn như đang nằm ngủ thế nhưng hễ có ai đến là nhỏm dậy chạy ra báo hiệu cho gia đình em ngay.

Em rất yêu quý Ngáo. Không biết chú có thể ở cùng gia đình em bao lâu, nhưng em sẽ chăm sóc nó hết sức có thể.

BÀI VĂN TẢ VẬT NUÔI TRONG NHÀ LỚP 4 SỐ 2 (TẢ CON VẸT)
Từ thời trẻ ông ngoại em đã có thú chơi chim cảnh. Trong số chim mà ông nuôi hiện tại, nổi bật hơn hẳn những lồng chim sáo, chim chào mào,... có một chú vẹt mà em luôn chú ý mỗi khi đến chơi, chú tên là Công Công.


Chú vẹt này đã được ông em nuôi hơn 3 năm, khá già so với tuổi của loài chim. Lớn hơn hẳn chúng bạn bé nhỏ, thon gọn ở các lồng son xung quanh, Công Công sở hữu thân hình lực lưỡng, nhìn chú mới oai vệ làm sao! Không chỉ "đô con", chú vẹt còn khoác lên mình chiếc áo vàng tươi rực rỡ như một ông vua. Phần đầu là lớp lông màu cam mềm mịn, tiếp đến là lớp lông vũ óng ả sắc vàng, cuối cùng là viền cánh và chiếc đuôi dài ngả màu xanh thẫm đỏm dáng. Để có bộ lông ấy, mỗi ngày ông em đều tỉa tót chải chuốt làm đẹp cho vẹt vô cùng tỉ mỉ.

Đầu của Công Công không lớn lắm, chỉ bằng nửa bàn tay em bé, ấy vậy mà chiếc mỏ lại khủng đến lạ. Giống như bao chú vẹt khác, Công Công có một chiếc mỏ vàng nhạt, uốn cong khoằm xuống, cứng chắc và sắc như lưỡi dao. Mỗi lần cho ăn, chú đều dùng chiếc mỏ nhọn hoắt của mình cắt đôi thức ăn trong tích tắc đánh "rộp" một cái. Chú rất hiếu động, mỗi khi thích thú đều lắc lư thân mình, sải rộng đôi cánh sặc sỡ rồi nhích qua nhích lại trên nhánh gỗ giả gắn trong lồng. Đôi chân của chú đen nhánh, cứng cáp với những chiếc móng sắc bén bám chắc giữ thăng bằng.

Công Công thích nhất là được ăn chuối, thấy chuối chú liền nhảy nhót loạn xạ phấn khích. Đôi khi ngồi bên cạnh xem ông cho nó ăn, em còn tự hỏi nó là vẹt hay khỉ nữa. Từ khi chú vẹt đáng yêu này được gần 1 tuổi, ông em bắt đầu dạy nó nhại lại giọng nói của con người bằng những câu đơn giản ngắn gọn. Có hôm em đến chơi như thường lệ, đột nhiên có giọng the thé vang lên "Khách đến, khách đến". Còn đang nhìn trước ngó sau, ông ngoại liền vỗ nhẹ vai em chỉ lên cái lồng lớn treo trước cửa nhà. Hoá ra là Công Công! Kể từ đó, mỗi lần đến chơi, em lại dạy cho chú nhại lại vài từ mới, cái giọng của chú thật buồn cười, giống hệt công công trong phim cổ trang. Cũng vì thế mà ông em ưu ái đặt tên cho nó như vậy.

Công Công từ khi nào đã trở thành người bạn thân thiết của em và ông ngoại. Ông em còn nói: "Chơi với nó có mệt lòng ông cũng thanh thản lắm cháu à." Trong tương lai, em sẽ cố gắng chăm sóc cho chú tốt hơn nữa.
 
  • Chủ đề
    ta con cho tả con vật nuôi trong nhà tả con vẹt
  • Top