Hướng dẫn viết bài tả cụ già đang chăm sóc vườn cây hoặc đang ngồi câu cá
Trong cuộc sống, không phải ai cũng có cơ hội được bắt gặp hình ảnh cụ già đang ngồi câu cá hoặc đang chăm sóc cây. Sở dĩ, những người lớn tuổi, những cụ già thường ưa thích chỗ yên tĩnh, ít người hơn là những chỗ đông đúc, náo nhiệt – vốn là những nơi ưa thích của giới trẻ. Những cụ già, những người cao tuổi thường chọn cho bản thân mình những thú vui tao nhã như: câu cá, đánh cờ, chăm sóc vườn cây cảnh...Đó là những thú vui giúp dị dưỡng tâm hồn và làm cho tâm hồn của họ thêm thoải mái, vui vẻ, hạnh phúc hơn trong những ngày gần đất xa trời. Do đó, mọi người sẽ ít khi được ngắm nhìn, chứng kiến cảnh các cụ già ngồi câu cá hay chăm sóc vườn cây, vì vậy mà để mà viết bài văn miêu tả sẽ không phải dễ dàng. Khi viết, chúng ta cần chú ý sử dụng nhiều từ ngữ giàu sức gợi kết hợp hài hòa với các biện pháp tu từ để bài văn thêm chân thực và sống động. Sau đây, các bạn có thể tham khảo một số bài văn mẫu để có cách nhìn và cách viết khác. Chúc các bạn học tốt !
BÀI VĂN MẪU MIÊU TẢ CỤ GIÀ ĐANG NGỒI CÂU CÁ, CHĂM SÓC VƯỜN CÂY
Hôm nay, một buổi chiều chủ nhật đẹp trời, em được bố cho ra bờ hồ chơi. Ở thành phố nơi em ở có một công viên rất rộng. Đặc biệt, ở đó còn có một hồ nước rất lớn và nuôi rất nhiều các loại cá. Chính quyền địa phương ở nơi đây còn mở dịch vụ cho câu cá, để mọi người giải trí. Và hôm nay, bố đã dẫn em tới khu câu cá ven hồ đó. Tại đây, em đã bắt gặp hình ảnh một ông cụ đang ngồi câu cà mà em không thể nào quên được.
Hôm đó là buổi chiều cuối tuần nên người tới công viên vui chơi rất đông nhưng khu vực câu cá lại rất thưa người. Nơi đây, chỉ lác đác vài người già tới để ngồi câu cá nhân buổi rảnh rỗi cuối tuần thôi. Và em đã gặp một cụ già đang ngồi câu cá ven hồ. Cụ chạc tầm tám mươi tuổi, mái tóc hoa râm đã bạc nhiều theo năm tháng dãi dầu mưa gió. Cụ ngồi trầm tư ven hồ. Tay cụ cầm một chiếc cần câu khá dài. Cần câu đã được quăng ra xa phía hồ. Mặt nước xung quanh ấy yên lặng tới lạ thường, không có bất kỳ một tiếng động nào phát ra cả. Cụ già ngồi yên, thi thoáng vút vút bộ râu của mình, dáng bộ thanh nhã như những nhà nho thưở trước. Cụ ngồi rất lâu mà không có con cá nào cắn câu cả. Nhưng nét mặt cụ không hề có chút vội vàng, nóng ruột mà trái lại rất điềm đạm, điềm tĩnh....Em thấy rất khâm phục cụ ở tính kiên nhẫn đó. Bỗng có con cá cắn câu, cần câu dựt lên, cụ nhẹ nhàng nhưng vô cùng dứt khoát kéo cần câu lên và từ từ gỡ con cá ra. Sau đó, cụ mắc mồi vào lại cần câu và câu tiếp. Cứ thế...Cứ thế....
Câu cá quả là đòi hỏi một sự nhẫn nại, kiên trì của con người. Câu các là cả một nghệ thuật và người câu cá cũng là một nghệ sỹ. Em sẽ không bao giờ quên hình ảnh ông cụ ngồi câu cá hôm đó.
Whalien 52 – VFO.VN
Khi về già rất nhiều người sẽ có sở thích vui sống cùng thiên nhiên chăm sóc những vườn cây ao cá vui thú điền viên qua ngày
TẢ CỤ GIÀ, ÔNG CỤ ĐANG CHĂM SÓC VƯỜN CÂY
Thật may mắn khi được sinh ra và lớn lên tại miền quê có truyền thống cây cảnh, em thêm yêu thiên nhiên, yêu vùng đất và yêu cả những con người nơi đây. Ngoại- người đã nuôi nâng,dạy dỗ em từ nhỏ, ôi quên sao được hình ảnh thân thương khi ngoại tỉ mỉ chăm sóc cây trong vườn nhà. Khoảnh khắc ấy luôn in đậm trong tâm trí em.
Ông em có một khu vườn nhỏ xinh của riêng mình, có trồng đủ loại hoa trái nào là :hồng chúm chím môi xinh, lan vàng khoe sắc,đến những cây ăn quả sai lúc lửu, những cây bonsai với những thế long , trực uốn lượn nghệ thuật,…tất cả đều do một bàn tay ông trồng , tạo dáng và chăm sóc chúng.Ngoại năm nay đã ngoài sáu mươi, tóc đã điểm hoa râm nhưng vẫn còn nhanh nhẹn và minh mẫn lắm. Hàng ngày, như thường lệ ông vẫn mặc chiếc áo kaki đã ngả màu cùng người bạn đồng hành giúp ông thấy rõ những hung thủ hại cây là cặp mắt kính .Cứ sáng sớm và chiều tối ông lại thăm nom khuôn viên nhỏ nhắn của mình như một thói quen và cũng là thú vui tao nhã. Ông đến bên từng cây một tỉ mỉ tỉa từng chiếc lá vàng úa, từng cành thừa, dưới cặp mắt kính trắng ra là đôi mắt đã xuất hiện nhiều nếp nhăn của thời gian , năm tháng- nếp nhăn đánh giấu sự khó khăn, từng trải , vất vả khó nhọc. Đôi mắt ấy nheo lại vạch từng kẽ lá không để thoát một chú sâu nào – những kẻ chuyên đi phá hoại cây,mặc dù đã ngụy trang rất kĩ nhưng chúng vẫn không thoát nổi đôi mắt tinh tường của ông. Rồi cầm trên tay chiếc bình ô roa, ông tiếp thêm sức sống cho những đứa con tinh thần của mình. Tất cả đều hả hê, thích thú reo vui, dang rộng cánh tay đón lấy những giọt nước mát lành, đón lấy sự sống về mình, phải chăng chúng tự hứa với nhau phải thật xanh tốt, lớn thật nhanh để không phụ công chăm sóc của người trồng. Sau khi hoàn thành niềm sở thích ấy ông tựa lưng trên chiếc võng nhỏ được mắc ngang vườn, mặc dù trên gương mặt ông đã lấm tấm mồ hôi nhưng ông không thấy bất kì một sự mệt mỏi nào mà rạng lên niềm vui,niềm hạnh phúc bởi lẽ thấy được sự lớn lên từng ngày, thấy công ơn của mình được đến đáp. Ông nói rằng ông có thể nằm chiêm ngưỡng những tác phẩm của mình hoài mà không chán, bởi càng nhìn càng phát hiện ra chúng có nhiều điều thú vị hơn.
Có nhiều người hỏi mua nhưng ông không bán, bởi lẽ ông đã gửi gắm vào đó bao tình yêu thương, coi đó như những đứa con tinh thần của mình, coi nó như một phần cuộc sống , một phần của tuổi già. Mỗi lần được ngắm nhìn khoảnh khắc ấy trong lòng em lại dâng lên bao xúc cảm khó tả. ôi yêu sao khoảnh khắc thiêng ấy.
Sora-VFORUM.VN
Trong cuộc sống, không phải ai cũng có cơ hội được bắt gặp hình ảnh cụ già đang ngồi câu cá hoặc đang chăm sóc cây. Sở dĩ, những người lớn tuổi, những cụ già thường ưa thích chỗ yên tĩnh, ít người hơn là những chỗ đông đúc, náo nhiệt – vốn là những nơi ưa thích của giới trẻ. Những cụ già, những người cao tuổi thường chọn cho bản thân mình những thú vui tao nhã như: câu cá, đánh cờ, chăm sóc vườn cây cảnh...Đó là những thú vui giúp dị dưỡng tâm hồn và làm cho tâm hồn của họ thêm thoải mái, vui vẻ, hạnh phúc hơn trong những ngày gần đất xa trời. Do đó, mọi người sẽ ít khi được ngắm nhìn, chứng kiến cảnh các cụ già ngồi câu cá hay chăm sóc vườn cây, vì vậy mà để mà viết bài văn miêu tả sẽ không phải dễ dàng. Khi viết, chúng ta cần chú ý sử dụng nhiều từ ngữ giàu sức gợi kết hợp hài hòa với các biện pháp tu từ để bài văn thêm chân thực và sống động. Sau đây, các bạn có thể tham khảo một số bài văn mẫu để có cách nhìn và cách viết khác. Chúc các bạn học tốt !
BÀI VĂN MẪU MIÊU TẢ CỤ GIÀ ĐANG NGỒI CÂU CÁ, CHĂM SÓC VƯỜN CÂY
Hôm nay, một buổi chiều chủ nhật đẹp trời, em được bố cho ra bờ hồ chơi. Ở thành phố nơi em ở có một công viên rất rộng. Đặc biệt, ở đó còn có một hồ nước rất lớn và nuôi rất nhiều các loại cá. Chính quyền địa phương ở nơi đây còn mở dịch vụ cho câu cá, để mọi người giải trí. Và hôm nay, bố đã dẫn em tới khu câu cá ven hồ đó. Tại đây, em đã bắt gặp hình ảnh một ông cụ đang ngồi câu cà mà em không thể nào quên được.
Hôm đó là buổi chiều cuối tuần nên người tới công viên vui chơi rất đông nhưng khu vực câu cá lại rất thưa người. Nơi đây, chỉ lác đác vài người già tới để ngồi câu cá nhân buổi rảnh rỗi cuối tuần thôi. Và em đã gặp một cụ già đang ngồi câu cá ven hồ. Cụ chạc tầm tám mươi tuổi, mái tóc hoa râm đã bạc nhiều theo năm tháng dãi dầu mưa gió. Cụ ngồi trầm tư ven hồ. Tay cụ cầm một chiếc cần câu khá dài. Cần câu đã được quăng ra xa phía hồ. Mặt nước xung quanh ấy yên lặng tới lạ thường, không có bất kỳ một tiếng động nào phát ra cả. Cụ già ngồi yên, thi thoáng vút vút bộ râu của mình, dáng bộ thanh nhã như những nhà nho thưở trước. Cụ ngồi rất lâu mà không có con cá nào cắn câu cả. Nhưng nét mặt cụ không hề có chút vội vàng, nóng ruột mà trái lại rất điềm đạm, điềm tĩnh....Em thấy rất khâm phục cụ ở tính kiên nhẫn đó. Bỗng có con cá cắn câu, cần câu dựt lên, cụ nhẹ nhàng nhưng vô cùng dứt khoát kéo cần câu lên và từ từ gỡ con cá ra. Sau đó, cụ mắc mồi vào lại cần câu và câu tiếp. Cứ thế...Cứ thế....
Câu cá quả là đòi hỏi một sự nhẫn nại, kiên trì của con người. Câu các là cả một nghệ thuật và người câu cá cũng là một nghệ sỹ. Em sẽ không bao giờ quên hình ảnh ông cụ ngồi câu cá hôm đó.
Whalien 52 – VFO.VN
Khi về già rất nhiều người sẽ có sở thích vui sống cùng thiên nhiên chăm sóc những vườn cây ao cá vui thú điền viên qua ngày
TẢ CỤ GIÀ, ÔNG CỤ ĐANG CHĂM SÓC VƯỜN CÂY
Thật may mắn khi được sinh ra và lớn lên tại miền quê có truyền thống cây cảnh, em thêm yêu thiên nhiên, yêu vùng đất và yêu cả những con người nơi đây. Ngoại- người đã nuôi nâng,dạy dỗ em từ nhỏ, ôi quên sao được hình ảnh thân thương khi ngoại tỉ mỉ chăm sóc cây trong vườn nhà. Khoảnh khắc ấy luôn in đậm trong tâm trí em.
Ông em có một khu vườn nhỏ xinh của riêng mình, có trồng đủ loại hoa trái nào là :hồng chúm chím môi xinh, lan vàng khoe sắc,đến những cây ăn quả sai lúc lửu, những cây bonsai với những thế long , trực uốn lượn nghệ thuật,…tất cả đều do một bàn tay ông trồng , tạo dáng và chăm sóc chúng.Ngoại năm nay đã ngoài sáu mươi, tóc đã điểm hoa râm nhưng vẫn còn nhanh nhẹn và minh mẫn lắm. Hàng ngày, như thường lệ ông vẫn mặc chiếc áo kaki đã ngả màu cùng người bạn đồng hành giúp ông thấy rõ những hung thủ hại cây là cặp mắt kính .Cứ sáng sớm và chiều tối ông lại thăm nom khuôn viên nhỏ nhắn của mình như một thói quen và cũng là thú vui tao nhã. Ông đến bên từng cây một tỉ mỉ tỉa từng chiếc lá vàng úa, từng cành thừa, dưới cặp mắt kính trắng ra là đôi mắt đã xuất hiện nhiều nếp nhăn của thời gian , năm tháng- nếp nhăn đánh giấu sự khó khăn, từng trải , vất vả khó nhọc. Đôi mắt ấy nheo lại vạch từng kẽ lá không để thoát một chú sâu nào – những kẻ chuyên đi phá hoại cây,mặc dù đã ngụy trang rất kĩ nhưng chúng vẫn không thoát nổi đôi mắt tinh tường của ông. Rồi cầm trên tay chiếc bình ô roa, ông tiếp thêm sức sống cho những đứa con tinh thần của mình. Tất cả đều hả hê, thích thú reo vui, dang rộng cánh tay đón lấy những giọt nước mát lành, đón lấy sự sống về mình, phải chăng chúng tự hứa với nhau phải thật xanh tốt, lớn thật nhanh để không phụ công chăm sóc của người trồng. Sau khi hoàn thành niềm sở thích ấy ông tựa lưng trên chiếc võng nhỏ được mắc ngang vườn, mặc dù trên gương mặt ông đã lấm tấm mồ hôi nhưng ông không thấy bất kì một sự mệt mỏi nào mà rạng lên niềm vui,niềm hạnh phúc bởi lẽ thấy được sự lớn lên từng ngày, thấy công ơn của mình được đến đáp. Ông nói rằng ông có thể nằm chiêm ngưỡng những tác phẩm của mình hoài mà không chán, bởi càng nhìn càng phát hiện ra chúng có nhiều điều thú vị hơn.
Có nhiều người hỏi mua nhưng ông không bán, bởi lẽ ông đã gửi gắm vào đó bao tình yêu thương, coi đó như những đứa con tinh thần của mình, coi nó như một phần cuộc sống , một phần của tuổi già. Mỗi lần được ngắm nhìn khoảnh khắc ấy trong lòng em lại dâng lên bao xúc cảm khó tả. ôi yêu sao khoảnh khắc thiêng ấy.
Sora-VFORUM.VN
- Chủ đề
- cau ca chăm sóc vườn cây cụ già