Hướng dẫn làm bài văn miêu tả cảnh quê hương vào một ngày mới khi bắt đầu và ở thành phố. Quê hương luôn là khung cảnh đẹp nhất trong mắt mỗi người con nơi ấy trong mọi thời điểm: dù là mùa đông lạnh lẽo hay là khung cảnh đêm khuya im ắng cô đơn, hay là khung cảnh mùa thu buồn bã se lạnh, hay trưa hè nóng nực với cái nắng chói chang và tiếng ve râm ran trên khắp các vòm cây… Và cũng rất đỗi tự nhiên, tình yêu với cảnh vật quê hương được đưa vào trong trang giấy cùng những bức tranh được dựng nên bởi ngôn từ đã đi vào trong văn chương – một cách thể hiện tình yêu của mình. Với các em học sinh lớp 5, sau một thời gian dài tiếp xúc với thể loại văn miêu tả, có lẽ đề bài miêu tả quê hương vào một khoảnh khắc nào đó trong ngày không còn quá khó với các em. Nhưng có lẽ khi bắt tay vào viết vẫn còn một chút gì đó khó khăn trong ngôn từ phải không? Nếu vậy, chúng tôi nghĩ hai bài văn dưới đây sẽ phần nào giúp các em sửa được những lỗi về câu, về ngôn từ với đề bài miêu tả về một ngày mới bắt đầu ở quê hương em. Chúc các em thành công.
Một ngày mới trên quê hương thường bắt đầu với một khung cảnh yên bình, đồng lúa và những tiếng chim hót, tiếng rộn rã làm đồng sớm
BÀI VĂN TẢ MỘT NGÀY MỚI TRÊN QUÊ EM SỐ 1
Khi mọi vật còn đang chìm trong giấc ngủ say nồng thì bỗng nhiên tiếng “ Ò…ó…o” của chú gà trống nhà bác Hai vang lên rộn rã. Sau đó tất cả những chú gà khác cũng bắt đầu gáy vang bài ca đón chào ngày sang. Một ngày mới đã bắt đầu trên quê hương em.
Ông mặt trời ngái ngủ vén chiếc chăn bông dệt bằng mây trắng ra ngó đầu nhìn xuống mặt đất. Ông còn thả xuống trần gian những đồng tiền vàng nhỏ xinh, ấm áp. Cây cối cũng nghe tiếng gà gáy mà trở mình tỉnh giấc, đón những ánh nắng đầu tiên của vầng thái dương rực rỡ. Trên những tán lá xanh um còn đọng lại một vài hạt sương đêm, long lanh như những hạt pha lê quý giá. Được ánh mặt trời chiếu vào, chúng lại càng thêm rực rỡ và lung linh.
Màn sương mỏng bao phủ khắp làng xóm bây giờ đã nhanh chóng tan biến không còn một chút dấu vết, nhường chỗ cho ánh nắng ban mai ấm áp. Ông mặt trời lúc này đã thay bộ quần áo màu vàng tươi, sáng chói. Ông đùa nghịch bên những đám mây trắng đang lười biếng trôi trên nền trời vẫn còn nhuộm hồng. Những tia nắng tinh nghịch rủ nhau chơi trò đuổi bắt trên cánh đồng lúa rộng mênh mông. Quê hương em lúc này đẹp như một bức tranh thủy mặc vậy!
Dưới cánh đồng, những bông lúa đã ngả sang màu vàng bắt mắt, chúng đang gục đầu vào nhau thì thầm trò chuyện về những điều nhỏ nhặt xảy ra xung quanh ta. Trong không gian tràn ngập ánh sáng và màu sắc ấy, hương lúa chín thoang thoảng như đánh thức khứu giác của vạn vật. Một làn gió mai nhẹ nhàng thổi qua làm sóng lúa nhấp nhô như một tấm thảm khổng lồ trải dài tít tắp đến tận chân trời. Trên cánh đồng ấy, thấp thoáng một vài bóng áo nâu nón trắng của các bác nông dân ra thăm lúa, nụ cười mãn nguyện nở trên môi họ chứng tỏ vụ mùa năm nay chắc chắn sẽ bội thu.
Trong xóm, mọi người đã bắt đầu dậy chuẩn bị cho một ngày mới bắt đầu. Trên các mái nhà, những làn khói trắng bay lơ lửng rồi tan biến trong không gian ồn ào. Tiếng xoong, nồi, bát, đĩa va vào nhau tạo ra những âm thanh nghe thật là vui tai. Tiếng xe đạp, tiếng còi xe máy và tiếng rao hàng là những âm thanh quen thuộc của làng quê em vào buổi sáng. Tiếng cười nói của các cô, các chú công nhân vang vọng trên con đường làng quen thuộc. Các bạn học sinh trong bộ đồng phục gọn gàng màu trắng cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm đang tung tăng dạo bước, vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bạn của cánh đồng và con đường là dòng sông đang khoan khoái tận hưởng làn gió nhẹ làm mặt nước lăn tăn gợn sóng. Nước sông trong vắt như một chiếc gương khổng lồ đang phản chiếu những hình ảnh tươi đẹp và thanh bình về làng quê em.
Em rất yêu hình ảnh làng quê em vào một ngày mới. Đó là hình ảnh bình dị, gần gũi và vô cùng quen thuộc của quê hương em, là hinhfa nhr mà dù đi đến bất cứ đâu em cũng không bao giờ có thể quên.
BÀI VĂN TẢ MỘT NGÀY MỚI TRÊN QUÊ EM SỐ 2
Em sinh ra và lớn lên ở thành phố nên khi nghe các bạn kể về cảm giác khi được ngắm nhìn khung cảnh làng quê ở nông thôn vào một buổi sáng, em đã rất muốn một lần tự chính mắt mình chứng kiến khung cảnh tươi đẹp ấy. Vào dịp Tết năm ngoái, em được bố mẹ cho về quê nội ăn Tết, nhân dịp đó, em đã có cơ hội được ngắm nhìn khung cảnh mình vẫn luôn ao ước.
Em vẫn còn nhớ ngày hôm ấy là một buổi sớm mùa xuân còn vương hơi lạnh mùa đông. Khi tiếng gà gáy kêu vang trong không gian cũng là lúc chiếc đồng hồ báo thức của em kêu vang. Em vội tắt chuông báo đi, sửa soạn sơ qua rồi chậy ra mở cửa. Không khí lành lạnh khiến em hơi rùng mình nên em phải quay vào trong nhà mặc chiếc áo bông dày rồi mới ra khỏi cửa.
Bầu trời lúc này còn hơi xám xịt, những đám mây như sà thấp xuống làm em có cảm giác như chỉ cần giơ tay lên thôi là có thể với tới được những đám mây ấy vậy. Mở cánh cổng nhà ra, chậm rãi bước đi trên con đường làng nho nhỏ ngày nào giờ đã được làm lại bằng nhựa đường êm ái và đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh xung quanh với sự tò mò và thích thú vô cùng.
Hai bên đường là những ngôi nhà của người dân nơi đây. Nhà nào cũng tràn ngập không khí vui mừng đón Tết về. Những câu đối được viết trên nền giấy đỏ được treo ngay ngắn đối xứng ở hai bên cửa nhà. Những chiếc đèn lồng đỏ rực rỡ được treo trước hiên nhà, ở hai bên cổng khiến em có cảm giác như được quay trở về thời ngày xưa với cái Tết dân gian cổ truyền vậy. Khu vườn nhà ai cũng ngát hương hoa với những màu sắc khác nhau. Trong không khí tràn ngập mùi hương của hoa, của cỏ non, của những chồi lá mới nhú.
Nhà dần thưa thớt đi theo mỗi bước chân em đi, thay vào đó là dòng sông đỏ nặng phù sa lững lờ chảy. Phía bên kia dòng sông là cây gạo to lớn. Em không biết nó có từ bao giờ nhưng hình như có vẻ nó đã ở đó từ lâu lắm rồi. Bước đi tiếp là cánh đồng trống đang chờ đến vụ mùa tiếp theo. Rất nhanh trời đã sáng hẳn lên, người người nhà nhà ra vườn. Em tiếp tục rảo bước và bắt gặp một khu chợ nhỏ, mọi người đang bày hàng ra, nào là hoa quả, nào là quần áo mới, nào là những cành hoa đào, những cây quất, bánh kẹo… cho một dịp Tết sắp đến. Không khí bán hàng vui vẻ vô cùng nhộn nhịp.
Sau khi ngắm thỏa thích, em liền vội vã chạy về nhà và mong muốn vẽ lại một bức tranh về những gì em đã có cơ hội nhìn thấy. Em rất yêu thích khung cảnh buổi sáng mùa xuân ấy trên quê em. Em mong rằng mình có thể được ngắm quê mình trong những thời điểm khác nhau nữa.
Một ngày mới trên quê hương thường bắt đầu với một khung cảnh yên bình, đồng lúa và những tiếng chim hót, tiếng rộn rã làm đồng sớm
BÀI VĂN TẢ MỘT NGÀY MỚI TRÊN QUÊ EM SỐ 1
Khi mọi vật còn đang chìm trong giấc ngủ say nồng thì bỗng nhiên tiếng “ Ò…ó…o” của chú gà trống nhà bác Hai vang lên rộn rã. Sau đó tất cả những chú gà khác cũng bắt đầu gáy vang bài ca đón chào ngày sang. Một ngày mới đã bắt đầu trên quê hương em.
Ông mặt trời ngái ngủ vén chiếc chăn bông dệt bằng mây trắng ra ngó đầu nhìn xuống mặt đất. Ông còn thả xuống trần gian những đồng tiền vàng nhỏ xinh, ấm áp. Cây cối cũng nghe tiếng gà gáy mà trở mình tỉnh giấc, đón những ánh nắng đầu tiên của vầng thái dương rực rỡ. Trên những tán lá xanh um còn đọng lại một vài hạt sương đêm, long lanh như những hạt pha lê quý giá. Được ánh mặt trời chiếu vào, chúng lại càng thêm rực rỡ và lung linh.
Màn sương mỏng bao phủ khắp làng xóm bây giờ đã nhanh chóng tan biến không còn một chút dấu vết, nhường chỗ cho ánh nắng ban mai ấm áp. Ông mặt trời lúc này đã thay bộ quần áo màu vàng tươi, sáng chói. Ông đùa nghịch bên những đám mây trắng đang lười biếng trôi trên nền trời vẫn còn nhuộm hồng. Những tia nắng tinh nghịch rủ nhau chơi trò đuổi bắt trên cánh đồng lúa rộng mênh mông. Quê hương em lúc này đẹp như một bức tranh thủy mặc vậy!
Dưới cánh đồng, những bông lúa đã ngả sang màu vàng bắt mắt, chúng đang gục đầu vào nhau thì thầm trò chuyện về những điều nhỏ nhặt xảy ra xung quanh ta. Trong không gian tràn ngập ánh sáng và màu sắc ấy, hương lúa chín thoang thoảng như đánh thức khứu giác của vạn vật. Một làn gió mai nhẹ nhàng thổi qua làm sóng lúa nhấp nhô như một tấm thảm khổng lồ trải dài tít tắp đến tận chân trời. Trên cánh đồng ấy, thấp thoáng một vài bóng áo nâu nón trắng của các bác nông dân ra thăm lúa, nụ cười mãn nguyện nở trên môi họ chứng tỏ vụ mùa năm nay chắc chắn sẽ bội thu.
Trong xóm, mọi người đã bắt đầu dậy chuẩn bị cho một ngày mới bắt đầu. Trên các mái nhà, những làn khói trắng bay lơ lửng rồi tan biến trong không gian ồn ào. Tiếng xoong, nồi, bát, đĩa va vào nhau tạo ra những âm thanh nghe thật là vui tai. Tiếng xe đạp, tiếng còi xe máy và tiếng rao hàng là những âm thanh quen thuộc của làng quê em vào buổi sáng. Tiếng cười nói của các cô, các chú công nhân vang vọng trên con đường làng quen thuộc. Các bạn học sinh trong bộ đồng phục gọn gàng màu trắng cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm đang tung tăng dạo bước, vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bạn của cánh đồng và con đường là dòng sông đang khoan khoái tận hưởng làn gió nhẹ làm mặt nước lăn tăn gợn sóng. Nước sông trong vắt như một chiếc gương khổng lồ đang phản chiếu những hình ảnh tươi đẹp và thanh bình về làng quê em.
Em rất yêu hình ảnh làng quê em vào một ngày mới. Đó là hình ảnh bình dị, gần gũi và vô cùng quen thuộc của quê hương em, là hinhfa nhr mà dù đi đến bất cứ đâu em cũng không bao giờ có thể quên.
BÀI VĂN TẢ MỘT NGÀY MỚI TRÊN QUÊ EM SỐ 2
Em sinh ra và lớn lên ở thành phố nên khi nghe các bạn kể về cảm giác khi được ngắm nhìn khung cảnh làng quê ở nông thôn vào một buổi sáng, em đã rất muốn một lần tự chính mắt mình chứng kiến khung cảnh tươi đẹp ấy. Vào dịp Tết năm ngoái, em được bố mẹ cho về quê nội ăn Tết, nhân dịp đó, em đã có cơ hội được ngắm nhìn khung cảnh mình vẫn luôn ao ước.
Em vẫn còn nhớ ngày hôm ấy là một buổi sớm mùa xuân còn vương hơi lạnh mùa đông. Khi tiếng gà gáy kêu vang trong không gian cũng là lúc chiếc đồng hồ báo thức của em kêu vang. Em vội tắt chuông báo đi, sửa soạn sơ qua rồi chậy ra mở cửa. Không khí lành lạnh khiến em hơi rùng mình nên em phải quay vào trong nhà mặc chiếc áo bông dày rồi mới ra khỏi cửa.
Bầu trời lúc này còn hơi xám xịt, những đám mây như sà thấp xuống làm em có cảm giác như chỉ cần giơ tay lên thôi là có thể với tới được những đám mây ấy vậy. Mở cánh cổng nhà ra, chậm rãi bước đi trên con đường làng nho nhỏ ngày nào giờ đã được làm lại bằng nhựa đường êm ái và đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh xung quanh với sự tò mò và thích thú vô cùng.
Hai bên đường là những ngôi nhà của người dân nơi đây. Nhà nào cũng tràn ngập không khí vui mừng đón Tết về. Những câu đối được viết trên nền giấy đỏ được treo ngay ngắn đối xứng ở hai bên cửa nhà. Những chiếc đèn lồng đỏ rực rỡ được treo trước hiên nhà, ở hai bên cổng khiến em có cảm giác như được quay trở về thời ngày xưa với cái Tết dân gian cổ truyền vậy. Khu vườn nhà ai cũng ngát hương hoa với những màu sắc khác nhau. Trong không khí tràn ngập mùi hương của hoa, của cỏ non, của những chồi lá mới nhú.
Nhà dần thưa thớt đi theo mỗi bước chân em đi, thay vào đó là dòng sông đỏ nặng phù sa lững lờ chảy. Phía bên kia dòng sông là cây gạo to lớn. Em không biết nó có từ bao giờ nhưng hình như có vẻ nó đã ở đó từ lâu lắm rồi. Bước đi tiếp là cánh đồng trống đang chờ đến vụ mùa tiếp theo. Rất nhanh trời đã sáng hẳn lên, người người nhà nhà ra vườn. Em tiếp tục rảo bước và bắt gặp một khu chợ nhỏ, mọi người đang bày hàng ra, nào là hoa quả, nào là quần áo mới, nào là những cành hoa đào, những cây quất, bánh kẹo… cho một dịp Tết sắp đến. Không khí bán hàng vui vẻ vô cùng nhộn nhịp.
Sau khi ngắm thỏa thích, em liền vội vã chạy về nhà và mong muốn vẽ lại một bức tranh về những gì em đã có cơ hội nhìn thấy. Em rất yêu thích khung cảnh buổi sáng mùa xuân ấy trên quê em. Em mong rằng mình có thể được ngắm quê mình trong những thời điểm khác nhau nữa.