Thơ, cao dao tục ngữ về sắc đẹp, nhan sắc

Thơ, cao dao tục ngữ về sắc đẹp, nhan sắc? Thơ về sắc đẹp? Thơ về nhan sắc? Ca dao tục ngữ về sắc đẹp? Ca dao tục ngữ về nhan sắc?


tho-cao-dao-tuc-ngu-ve-sac-dep-nhan-sac-1.png

Có những bài thơ, ca dao, tục ngữ nào hay về sắc đẹp nhỉ?

Ở thời đại phát triển và văn minh hiện nay ai cũng quan trọng về sắc đẹp cả. Như chúng ta đã thấy thì phẫu thuật thẩm mỹ ở Việt Nam ta ngày càng nhiều và đó như là một xu hướng vậy. Ai cũng vậy, cũng cần có sắc đẹp, muốn mình đẹp để trở nên nổi bật và tự tin hơn giữa đám đông. Và bài viết này vforum cũng sẽ đề cập đến sắc đẹp đó là Thơ, cao dao tục ngữ về sắc đẹp, nhan sắc? Sau đây hãy cùng vforum tìm hiểu nhé.


Thơ, ca dao tục ngữ về sắc đẹp, nhan sắc



Thơ về nhan sắc 1: Nhan sắc mỹ phẩm



Sự hào nhoáng của nhan sắc
Được trưng bằng mỹ phẩm
Tiền!
Điểm con thì định đoạt bằng tiền
Địa vị của chồng đổi bằng nhan sắc mỹ phẩm
Sự vương giả kiếm được qua thứ trời ban
Trong sạch của thánh thần
Hảo tâm của ma quỷ
Định đoạt bằng nhan sắc mỹ phẩm
Thiên đường ở đâu
Địa ngục ở đâu
Thánh thần và ma quỷ
Trong căn nhà lộng lẫy toàn bằng mỹ phẩm
Cửa đóng...
tiếng vỡ của đồ vật
Đám trẻ con kháo nhau
Nhiều chuyện...
Hai đứa trẻ
Đứa nào theo ai...
Sự vương giả mỹ phẩm
Như khói mỏng manh


“Nhan sắc mỹ phẩm” chỉ với tựa đề bài thơ ta cũng đã thấy được nhan sắc đi liền với mỹ phẩm như thế nào. Bài thơ tác giả không nói về nhan sắc nhiều mà nói về sự hào nhoáng của nó. Đọc bài thơ ta có thể cảm nhận được ý của tác giả muốn nói rằng nhan sắc không là tất cả mà chúng ta cần phải sống sao cho không dằn vặt với lòng mình.


Thơ về sắc đẹp 2: Sắc Đẹp



Sắc đẹp đâu là chất men say
Sao ta say xỉn suốt đêm ngày
Hè đang nóng nực, tâm hồn lạnh
Bỗng lá thua buồn khẽ chao bay.


Bài thơ nói về người mê sắc đẹp. Ví sắc đẹp như là chất men, khiến ta lao đầu vào và nghiện “suốt đêm ngày”. Mê sắc đẹp, mê làm đẹp cho bản thân không có gì là sai cả, nhưng chúng ta cũng phải có chừng mực và phụ thuộc vào điều kiện kinh tế nữa nhé.


Thơ về sắc đẹp 3: Vị Thần Sắc Đẹp



Hỡi bóng đêm sâu lắng của ta ơi
Có thấy không cô gái từ trời?
Xem kìa, ngôi sao trong mắt nàng cháy sáng
Sưởi ấm cả một vùng lạnh giá trong ta.


Nàng mang đôi cánh của niềm vui, hạnh phúc
Khắp muôn loài đang hát tụng vinh quang
Hỡi cô gái, vị thiên thần sắc đẹp
Chúa tạo ra nàng từ những cánh sen non.


Nàng đến thế gian, thế gian đầy tội lỗi
Bỗng trở nên bầy chiên nhỏ hiền lành
Ngay cả ta vị Sa Tăng hung bạo
Bỗng như trẻ thơ, ngoan ngoãn dưới chân nàng


Ta xin từ bỏ địa ngục đêm đen
Để bước bên nàng về nơi ánh sáng
Ta nguyện suốt đời làm tên nô lệ
Cho vị thần sắc đẹp của ta.


“Vị thần sắc đẹp” mà tác giả đang nói ở đây chính là người yêu của mình. Tác giả ví người yêu của mình như là “vị thần sắc đẹp”, cho ta thấy được người con gái ấy rất đẹp và hấp dẫn. Ngoài ra tác giả còn dành tình yêu thương của mình cho người con gái này rất nhiều qua câu thơ “Ta nguyện suốt đời làm tên nô lệ/Cho vị thần sắc đẹp của ta”


Thơ về nhan sắc 4: Nhan Sắc



Em có khuôn mặt nhìn nghiêng tuyệt mỹ:
Trán, mũi, cằm đường nét thiệt thanh tao
Má nhung tơ phơn phớt sắc anh đào,
Môi tươi thắm cười phô hàng răng ngọc...


Óng ả mềm tuôn đây làn suối tóc
Chảy lan tràn trên đôi ngực, bờ vai.
Bàn tay xinh nhỏ nhắn, ngón tay cài...
Tay em nói còn nhiều hơn lời nói.


Em e lệ nhìn qua rèm tóc rối,
Ta mơ màng ngỡ gặpThuỷ Băng Tâm.
Tình xa xa mà say đắm hơn gần,
Càng ngăn cách lại càng thêm quyến rũ.


Tình chẳng ngỏ, em ầm thầm ấp ủ...
Chừ lên men nồng thắm biết bao nhiêu!
Kề bên em, hồn ta bỗng xiêu xiêu,
Em không đỡ, hẳn là ta gục ngã.


Ôi, Nhan Sắc! Ôi, phép mầu kỳ lạ!
Đắm hồn người không cần bả phong lưu.
Một miệng cười, một mắt liếc, một môi yêu...
Em thu cả hồn ta vào khoé mắt.


Ta thua rồi... Ta đầu hàng Nhan Sắc!
Cầm tay em... bằn bặt ngất ngây say.


Từ thuở hồng hoang lịch sử tới nay dù cho sự tiến hóa của con người đã từng bước tiến theo sự chinh phục không gian, sự tôn thờ nhan sắc người phụ nữ vẫn là câu chuyện hàng đầu được đề cập tới.


Thơ về nhan sắc 5: Nhan sắc



Trời có những buổi bình minh êm lặng,
Phấn hồng non phơn phớt dải chân mây;
Nhưng cô em có đôi má hây hây
Làm phai nhạt cả màu tươi buổi sáng.


Trời có những dải mây huyền thấp thoáng
Như vấn vương lưu luyến quyện lòng ai;
Nhưng khi cô buông áng tóc mây dài
Cho tay gió lướt bên thềm mơn trớn.
Lòng ta cũng chuyển theo làn sóng lượn.


Đã biết bao phen những buổi chiều thu,
Ta bâng khuâng tìm cảnh mộng bên hồ,
Nhưng ta chỉ tiếc khi ngồi lặng ngắm
Đôi mắt cô em như say, như đắm,
Như buồn in hình ảnh giấc mơ xa.


Vườn trần gian, dù thâu góp cả muôn hoa,
Lấy một nét cười mừng chim với gió,
Cũng không thắm tươi, say sưa, rực rỡ
Bằng khi cô hé cặp môi xuân
Mà lả lơi cười cợt với đông quân.


Nhưng em ơi, vẻ xanh tươi trong trời đất
Tuy đến hạn u tàn, song chẳng mất:
Đông qua, lại thấy xuân sang,
Còn vẻ đẹp giai nhân, đắm đuối rỡ ràng,
Gồm những áng tinh hoa bao cảnh sắc,


Phải đâu cũng lâu bền như non nước?
Một ngày kia, em ngắm lại dung nhan,
Em sẽ cùng ta buồn trách thời gian,
Tiếc cảnh vui qua, tiếc mầu rực rỡ
Của xuân đời ngàn năm không về nữa


Vậy thì yêu đi, vui mãi, bạn lòng ơi!
Để khi ánh quang minh soi má hồng phai,
Thấy áng tóc điểm thưa mầu sương bạc,
Thấy nét thắm miệng hoa dần đã nhạt,
Nước hồ thu đôi mắt đã mờ;


Em vẫn còn giữ được tấm lòng xưa.
Vì, em ơi, khi nặng mang tình ái.
Thì xuân sắc nắng sương tuy dầu giãi,
Ngày xuân xanh khe khắt vô tình qua,
Nhưng lòng xuân muôn tuổi vẫn không già.


Thế nào là một phụ nữ đẹp, điều này thiết nghĩ khó mà đưa ra một mẫu số chung của tiêu chuẩn, bởi thẩm mỹ quan mỗi người một khác nhau, vả chăng vẫn một mẫu người đó, xét ra có những điểm cần bổ khuyết, nhưng bởi lui tới nhau thường xuyên mà những dạng hình nó đã biến đổi khác.


Thơ về nhan sắc 6: Nếu Trời Phú Cho Nhan Sắc



Mặc nàng khóc lóc,
Chẳng nghĩa gì đâu...


Nếu trời phú cho nhan sắc
Sẽ được suốt đời hạnh phúc.


Em ơi, số dù cay đắng,
Dù em khốn khổ, đoạn trường,
Dù em muôn phần cố gắng,
Cũng không cãi nổi phương ngôn.


Mọi thứ trái tim chinh phục,
Họ vẫn bảo: Nhờ nhan sắc.


Dù em dịu dàng, nhẫn nại,
Thuỷ chung - cũng ích gì đâu.
Họ bảo: hạnh phúc không tim,
Hồng nhan nhẫn tâm, - họ bảo.


Biết em được yêu, họ nói
Công nhờ nhan sắc mà thôi.


Em lấy chồng thì họ bảo
Hồng nhan tính toán, không yêu.
Bao nhiêu tốt lành họ đổi
Cho là đen tối bao nhiêu.


Nếu em kiêu hãnh vì chồng,
Họ bảo: cần nên mới thế.
Lỡ chồng chẳng may mất sớm,
Thể nào em cũng lâm nguy.


Quên đi - họ bảo:không yêu.
Không quên - họ kêu: giả tạo.


Họ bảo: mặc cho khóc lóc,
Cô nàng chẳng nghĩa gì đâu.


Nếu không than thở công khai,
Chẳng ai biết em khổ sở,
Chẳng ai hay em ngoài phố
Nỗi niềm u uất đè vai.


Với họ, hồng nhan phải chịu
Sự chi cũng hợp lẽ trời.


Anh chẳng giận, khi ngờ vực
Em nhìn chăm chắm vào anh.
Đã hồng nhan mà hạnh phúc
Chỉ tin ở những gian nan.


Giá mọi sự đều biết trước
Chắc từ bé thôi nhan sắc.


Có thể em sẽ hạnh phúc,
Có thể rồi lại tai ương,
Có thể sau anh, em sống
Cũng đành chịu lý phương ngôn:


Nếu trời phú cho nhan sắc
Sẽ được suốt đời hạnh phúc.


Bài thơ là nỗi niềm của một người phụ nữ không có nhan sắc đẹp như bao người phụ nữ khác. Tác giả an ủi người phụ nữ bằng như vần thơ, với sự cảm thông và chia sẽ.


Thơ hay về nhan sắc 7: Nhan Sắc



Em như lá nhởn nhơ xanh
Bước qua quạnh quẽ chiều hanh ráng hồng
Ngày Xuân sắp sửa rêu phong
Suối nguồn đâu cứ ngược dòng quanh đây


Hồng nhan thắp lửa riêng tây
Mai sau nếu có đọa đầy cũng xin...


“Vẻ đẹp nằm trong mắt của người ngắm nhìn”. Mỗi người có những chuẩn mực riêng về cái đẹp, ai đó có thể bình thường trong mắt người này nhưng lại lộng lẫy trong mắt người khác. Sắc đẹp vô cùng quan trọng đối với người phụ nữ nhưng còn tuyệt vời hơn nếu nó sánh đôi cùng với nhân cách.


Thơ hay về nhan sắc 8: Nhan Sắc Em Thường Lắm



Nhan sắc em thường lắm,
Căn nhà em nghèo nàn,
Em - đàn bà xứ đảo
Tới đây từ xa xăm.


Từng sống chẳng cần ai,
Chàng đến, liền mất ngủ.
Em đốt cả nhà cửa
Nấu hầu chàng tối nay.


Đưa mắt - thành quen thuộc,
Bước vào - hóa người thân.
ở quê em phong tục
Giản dị thế ngàn năm.


Hễ yêu là có thể
Hái trăng thẳng tự trời.
Nếu đi thì đi hẳn
Như chưa hề lứa đôi.


Di tích thành lưỡi dao
Cứa lòng em rỉ máu.
Ngày người sau tìm đến
Có kịp lành vết đau?


Bài thơ là nói về một người con gái ở xứ đảo, với tựa đề “nhan sắc em thường lắm” cũng đủ cho ta thấy được sự cảm thông của tác giả dành cho người con gái xứ đảo. Mặc dù nhan sắc thường thôi nhưng người phụ nữ xứ đảo lại mang một nét đẹp giản dị và tinh khôi,


Thơ về sắc đẹp 9: Sắc Đẹp



Đây sắc đẹp như nghìn trăng hợp cẩn
Đôi mắt buồn giết chết bóng trời đêm
Màu máu đỏ trang điểm cặp môi mềm
Hồn cẩm thạch chìm trong hồ bán nguyệt
Xác là châu, mà tình là diễm tuyệt
Của hương hoa lưu luyến buổi hôm đầu
Của chân lý ngời ra dưới biển sâu
Tấu thần nhạc cho người tiên ngã ngớn.
Ôi sắc đẹp ngày đêm còn ngự trị
Cõi nguyệt trì như thánh nữ Hằng Nga
Từng chỉ máu vọt ra khỏi làn da
Trong hư thực làm sao ta nhận biết.
Này sắc đẹp, mi là hoa tinh khiết
Những lời thơ chết dưới ngón chân người
Những lờI thơ man dại trước nụ cười
Và trí não thèm hơn mùi hoa lệ.


Sắc đẹp thường đi liền với tuổi trẻ, tuy nhiên quan niệm của mỗi người khác nhau, hãy luôn tin rằng bạn đẹp trong mắt mọi người hoặc ít nhất là với một người quan trọng trong cuộc đời, điều đó làm bạn đẹp hơn. Và hãy nghĩ rằng cái đẹp trong tâm hồn nó quan trọng hơn nhiều so với một khuôn mặt xinh đẹp mà sáo rỗng.


Thơ về sắc đẹp 10: Sửa Sắc Đẹp



Được sửa dại gì chẳng chịu ưng
Sửa cho hoàn thiện đẹp như xuân
Đừng sửa làm sao thành người lạ
Về nhà, ba má nhận hỏng ra


Sửa tí cho đời thắm thêm hoa
Sửa luôn cả nết, đẹp mọi nhà
Chứ mà sửa lắm thành bức tượng
Lạnh lùng như đá chẳng ai thương


Sửa lắm coi chừng sửa mất duyên
Rồi không như ý lại mất tiền
Hay thành cô gái xài bằng điện
Mắt hí, trợn trừng ngó láo liên


Sửa sao thanh đẹp cứ tự nhiên
Lạm dụng làm chi sẽ lắm phiền
Cái đẹp muôn đời thua cái nết
Không nết, sửa nhiều chết cái duyên


Thôi thì mỗi thứ thêm bớt tí
Mày ngài, mắt ngọc, dễ thương đi
Đừng ham dao kéo mà xấc láo
Tốn tiền, thêm tật lại càng đau...


Mỗi thời đại người ta nhận định khác nhau về định mức sắc đẹp, đó chưa nói tới bàn tay phẫu thuật của các nhà thẩm mỹ học tạo dựng nên. Nhưng dù xưa hay nay quan niệm người đàn bà đẹp, đương nhiên cả tinh thần lẫn thể xác, người ta dường như vẫn không sai khác quan niệm mấy


Thơ về sắc đẹp 11: Đẹp


Đẹp mày đẹp mặt đẹp tay chân
Đẹp dáng đẹp lưng đẹp toàn thân
Xiêm y lấp lánh trong tuyệt đẹp
Trai tráng làng ta muốn lên gân


Sắc đẹp xưa nay tựa ngàn cân
Bao lần đè nén mọi rõ phân
Chuyện sai ra đúng dời công lý
Oan tình thành tội tại mỹ nhân


Nghiêng thành đổ nước, luận hôn quân
Anh hùng mạc vận, bởi tài nhân
Nam nhi chi chí còn đâu nữa ?
Điêu Thuyền Lữ Bố đã tỏ phân


Dương phi tuyệt lắm một giai nhân
Đường Minh Hoàng đế tặng hồng ân...
Lộc Sơn khí phách oai hùng tướng
Không thoát tội danh phản nghịch quân


Sắc đẹp thời nay nếu đem cân
Chẳng kém Tây Thi đại mỹ nhân
Anh pho to shop mà giúp sức
Rạng rỡ tinh khôi gấp ngàn lần


Anh hùng đa số lụy mỹ nhân
Từ thời thiên cổ đến cách tân
Trai thời không khéo là mạc vận
Đi đứng làm ơn giữ tay chân !!!


Nếu dòm và ngó quá trân trân
Rất dễ làm ta bị hư thân
Đường về thăm thẳm xa dịu vợi
Hạnh phúc bên ta treo ngàn cân...


Bài thơ dùng những bài học của các tướng sĩ Trung Quốc khi xưa để nói rằng “anh hùng khó qua ải mỹ nhân” cho dù là trước đây hay bây giờ gì cũng vậy “từ thời thiên cổ đến cách tân”. Bài thơ với ý nghĩa khuyên răng mỗi người con trai cần phải tỉnh táo đừng để nhan sắc mê muội làm lu mờ.


Ca Dao Tục Ngữ về nhan sắc, sắc đẹp


1.
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn
Xấu người đẹp nết còn hơn đẹp người.


2.
Thiên địa phong trần
Hồng nhan đa truân

3.
Thuở trời đất nổi cơn gió bụi
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên


4.
Lạ gì bỉ sắc tư phong
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen



5.
Anh hoa phát tiết ra ngoài
Nghìn thu bạc mệnh một đời tài hoa


6.
Một hai nghiêng nươc nghiêng thành
Sắc đành hòa một, tài đành hòa hai

7.
Mây tưởng xiêm y hoa tưởng người
Gió xuân phân phất hạt sương rơi
Nếu không gặp gỡ nơi Quần Ngọc
Chắc cũng Giao Đài bóng nguyệt soi


8.
Cô kia má đỏ hông hồng
Cô chửa lây chồng còn đợi chờ ai

9.
Một thương tóc bỏ đuôi gà
Hai thương ăn nói mặn mà có duyên
Ba thương má lúm đồng tiền
Bốn thương răng lánh hạt huyền kém thua
Năm thương cổ yếm đeo bùa
Sáu thương nón thượng quai tua dịu dàng
Bảy thương nết ở khôn ngoan
Tám thương miệng nói lại càng thêm xinh
Chín thương cô ở một nơi
Mười thương con mắt hữu tình với ai


10.
Chị kia tóc bỏ đuôi gà
Nắm đuôi chị lại hỏi nhà chị đâu.

11.
Lấy chồng cho đáng tấm chồng
Bõ công trang điểm má hồng răng đen


12.
Mình về mình nhớ ta chăng?
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười
Trăm quan mua lấy miệng cười
Mươi quan chẳng tiếc, tiếc người răng đen.

13.
Vô duyên chưa nói đã cười
Có duyên hỏi chín hỏi mười chưa thưa


14.
Những người béo trục béo tròn
Ăn vụng như chớp đánh con cả ngày

15.
Đàn ông không râu bất nghì
Đàn bà không vú lấy gì nuôi con


16.
Trúc xinh trúc mọc đầu đình,
Em xinh em đứng một mình cũng xinh.

17.
Trúc xinh trúc mọc bờ ao
Em xinh em đứng chỗ nào cũng xinh.


18.
Tóc em dài em cài hoa lý
Miệng em cười có ý anh thương.
Chân mày vòng nguyệt có duyên
Tóc mây dợn sóng tợ tiên non Bồng.

19.
Hoa thơm hoa ở trên cây
Đôi mắt em lúng liếng, dạ anh say lừ đừ.


20.
Những người con mắt lá răm
Đôi mày lá liễu đáng trăm quan tiền.

21.
Cổ tay em trắng như ngà
Con mắt em liếc như là dao cau
Miệng cười như thể hoa ngâu
Cái khăn đội đầu như thể hoa sen.


22.
Hai má có hai đồng tiền
Càng nom càng đẹp càng nhìn càng ưa

23.
Ba thương má lún đồng tiền,
Bốn thương răng lánh hạt huyền kém thua.


24.
Những người thắt đáy lưng ong
Vừa khéo chiều chồng, lại khéo nuôi con.

25.
Đàn ông đóng khố đuôi lương
Đàn bà mặc yếm hở lườn mới xinh.


26.
Vì cam cho quít đèo bồng
Vì em nhan sắc cho lòng nhớ thương.

27.
Vào vườn trẩy quả cau non,
Thấy em đẹp dòm muốn kết nhân duyên.


28.
Giao Tự lắm bãi nhiều doi
Lắmcon gái đẹpnhiều nơi phải lòng
Nhà bà có bức mành mành
Có cô gái đẹp để dành cho ai …
Thấy em sắc sảo đẹp xinh
Muốn sao cho đặng gần mình mới ưng

29.
Thấy anh da trắng muốn kề
Hương nhan cũng đẹp sợ bề có đôi
Thiếp nay thi lễ con nhà
Thấy chàng mĩ mạo nết na dịu dàng
Cho nên lòng muốn đa mang
Biết rằng quân tử có màng hay không

30.
Răng đen ai nhuộm cho chàng
Cho răng chàng đẹp cho tình em say

31.
Nhác trông anh khoá có duyên
Má lúm đồng tiền, da trắng phau phau
Hỡi chàng da trắng tóc dài
Em đã chờ đợi một hai năm rồi
Chẳng tham ruộng cả ao sâu
Tham vì anh tú rậm râu mà lành


32.
Cổ tay vừa trắng vừa tròn
Cầm vào mát rượi như hòn tuyết đông
Mẹ em khéo đẻ khéo nuôi
Như trứng gà bóc, như người trong tranh


33.
Chân mày vòng nguyệt có duyên
Tóc mây dợn sóng đẹp duyên tơ hồng
Gặp em thấy khéo miệng cười
Thấy xinh con mắt, thấy tươi má hồng
Một thương nàng lưng éo má phấn
Hai thương nàng chút phận thơ ngây


34.
Ai xui em có má hồng
Để người quân tử chưa trông đã thèm
Cổ tay em trắng lại tròn
Để cho ai gối đã mòn một bên


35.
Hoa thơm hoa ở trên cây
Đôi con mắt em lúng liếng, dạ anh say lừ đừ


36.
Con mắt em liếc cũng ngoan
Cái chân em bước tựa đàn năm cung


37.
Hỡi người ngồi hát bên này
Răng đen nhay nháy tựa màu hạt na


38.
Mình về mình nhớ ta chăng
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười.


39.
Chả tham nhà ngói rung rinh
Tham về một nỗi anh xinh miệng cười


40.
Lúng liếng là lúng liếng ơi
Miệng cười lúng liếng có đôi đồng tiền


41.
Hoa tàn vì bởi mất sương
Xanh xao vì bởi quá thương miệng cười


42.
Thấy em đẹp nói đẹp cười
Đẹp quần đẹp áo lại tươi răng vàng…
Ta thương mình lắm mình ơi…
Tay cầm tấm mía con dao
Thấy em ăn nói ngọt ngào anh thương
Bảy thương nết ở khôn ngoan
Tám thương ăn nói lại càng thêm xinh


43.
Anh đã có vợ con chưa
Mà anh ăn nói gió đưa ngọt ngào


Trên đây là bài viết về Thơ, cao dao tục ngữ về sắc đẹp, nhan sắc? Mong rằng bài viết này sẽ giúp ích các bạn có thêm nhiều kiến thức hay và bổ ích về thơ trong kho tàng văn học Việt Nam.

Xem thêm: Thơ, ca dao tục ngữ về sự lẳng lơ, gái lẳng lơ
 
  • Chủ đề
    nhan sắc sắc đẹp thơ tho hay
  • Top