Thơ lục bát về biển đảo, quê hương, đất nước, con người Việt Nam

Thơ lục bát về biển đảo, quê hương, đất nước, con người Việt Nam? Thơ hay về biển đảo? Thơ hay về quê hương? Thơ hay về đất nước? Thơ hay về con người Việt Nam?


tho-luc-bat-ve-bien-dao-que-huong-dat-nuoc-con-nguoi-viet-nam.png

Có những bài thơ này hay về biển đảo, quê hương, đất nước, con người Việt Nam nhỉ?

Thơ là một thể loại văn học mà được rất nhiều người sử dụng để bày tỏ nỗi niềm hay kể về một sự vật hiện tượng nào đó trong cuộc sống. Thơ đã có từ rất lâu, những nhà thơ nổi tiếng như là: Hồ Xuân Hương, Nguyễn Du, Xuân Diệu, Hồ Chí Minh, … mỗi người đều có riêng cho mình những tác phẩm “để đời”. Và bài viết này mình cũng đề cập đến chủ đề liên quan đến thơ, đó là Thơ lục bát về biển đảo, quê hương, đất nước, con người Việt Nam? Sau đây hãy cùng vforum tìm hiểu nhé.

Thơ lục bát về biển đảo, quê hương, đất nước, con người Việt Nam?

1.Tiếng Gọi Của Biển


Mẹ ơi mẹ hãy yên lòng
Còi tàu đã kéo, biển Đông đang chờ
Mẹ ơi mẹ chớ lắng lo
Con đây bão lớn sóng to ngại gì.
Nghẹn ngào chào mẹ ra đi
Mẹ nuôi con lớn chưa gì báo ân
Nhưng mẹ ơi… Tổ quốc cần
Đời trai bao lớp hiến dâng thân mình.
Lòng ta mong ước hoà bình
Mà bão tố vẫn rập rình ngoài khơi
Trường Sa ơi, Hoàng Sa ơi
Tiếng gọi của biển nghẹn lời rưng rưng…
Cây muốn lặng, gió chẳng đừng
Sói lang tham ác đâu dừng mẹ ơi
Nay cướp biển, mai lấn trời
Gây bao đau đớn lòng người Việt Nam.
Mẹ ơi nước mắt chứa chan
Không ngăn được lũ tham tàn kia đâu
Mấy hồi còi giục đã lâu
Mẹ về… con bước lên tàu ra khơi.


Bài thơ với những câu từ chan chứa tình cảm nhưng không kém phần đanh thép, đây là lời khẳng định chủ quyền của đất nước Việt Nam, khẳng định sự quyết tâm lên đường vì đất nước của người con và mong muốn mẹ ở nhà hãy yên lòng, hãy tin vào một ngày chàng trai sẽ trở về



2. Tỗ Quốc nơi đầu sóng


Thêm một ngày trên quần đảo Trường Sa
Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
Sắp bão giông không còn cơn gió lộng
Cơn bão lòng cuồn cuộn phía Trường Sa.
Thêm một ngày trên vùng biển của ta
Thềm lục địa lại oằn lên đau nhói
Ngàn năm xưa ông cha đi mở cõi
Phía chân trời, xương cốt gửi Hoàng Sa.
Ngoài khơi xa vẫn lởn vởn bóng ma
Loài lang sói đói mồi nên thèm khát
Bao cơn sóng dập dồn xô Đá Lát
Song Tử vững vàng, Nam Yết vẫy Sơn Ca.
Có đất nước nào như Tổ Quốc ta
Lịch sử cha ông bốn ngàn năm bất khuất
Trong gian khó vẫn gồng lên giữ đất
Đất nước loé lên hình tia chớp ngang trời.
Các con mẹ vật lộn giữa biển khơi
Ngăn sóng dữ đè lên thềm lục địa
Con quái vật khổng lồ kia sắp sửa
Hút máu người trên thân mẹ Việt Nam.
Từ Cà Mau liền dải tới Nam Quan
Mẹ Việt Nam vẫn chưa tròn giấc ngủ
Đất cha ông không nguôi ngày đoàn tụ
Đứa con Hoàng Sa lưu lạc trở về.
Một ngày buồn sao thấy dài lê thê
Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
Đã bao lần khiến kẻ thù vỡ mộng
Trong lòng người từng đợt sóng trào dâng.


Đây là bài thơ nói về tình hình đang nóng trên biển đảo. Bài thơ khắc họa về những phút giây nguy nan của biển đảo quê hương, đồng thời cũng là tiếng lòng của một người trẻ dành cho đất nước.



3. Bài thơ Tôi đến Trường Sa


Tôi đến Trường Sa
Sao vừa thân vừa lạ
Lạ từng con sóng dập dồn biển cả
Nhưng gần đến tận cùng chất lính thân quen.
Trường Sa những kỷ niệm chẳng gọi thành tên
Sao vẫn cháy âm thầm trong ký ức
Mai xa rồi đừng ai buồn, ai khóc
Để có ngày sẽ trở lại Trường Sa.
Tôi nhớ những điểm đảo đã đi qua
Đây Đá Lớn năm xưa mở luồng gian khó
Kia Cô Lin hiên ngang nhắc nhở
Những anh hùng Tổ quốc không bao giờ quên
Đó Phan Vinh, Sơn Ca, Đá Tây, Sinh Tồn Đông vững chãi giữa đại dương
Qua Trường Sa Lớn càng thêm tự hào
Đến DK1 ngẩng đầu cao
Bài ca “Nam quốc sơn hà” không thể nào khác.
Tôi đứng dưới Quốc kỳ nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng Trường Sa.
Mai đây tôi trở lại quê nhà
Biết mình phải sống hơn vì những điều chân lý
Bất khuất trung kiên như lớp người lính thủy
Khi đã chọn “đảo là nhà, biển cả là quê hương”.


Đây bài thơ một bài thơ rất đặc biệt dành cho quần đảo Trường Sa của nước ta. Bài thơ diễn tả tình cảm của những người dân nơi đây bình dị, thân thiết, họ sẵn sàng trao cho nhau những cái ôm thật nồng ấm, tự nhiên.





4. Tình Tổ Quốc


Gió ngân nga đôi bờ sông Mã
Em múa điệu xòe hoa
Đường về bản gập ghềnh xa
Anh lính đảo nhớ nhà
Thèm mùi thơm cơm nếp
Sóng biển vỗ mặn mòi
Lính đảo hiên ngang dáng hình Tổ Quốc
Em lên nương, sắn ngô
Gió núi biên cương, ngày đêm em thấy được
Núi rừng – biển đảo – Đất nước ta
Anh vững tay súng
Em chắc yêu thương,
Cờ đỏ tung bay, Tổ Quốc dẫn đường
Núi rừng – Biển đảo
Nắm tay em thấy được
Anh vững chắc ngày đêm
Em hát khúc quê hương
Dáng anh mãi là hình tượng…


Đây là bài thơ mà tác giả không phải là người lính biển, nhưng lời tâm sự của tác giả đã khiến cho tất cả những ai đọc bài thơ này đều phải xúc động. Đó không đơn thuần là câu động viên của người lính trẻ gửi cho bạn gái của mình, mà trên hết là lời gửi gắm tình yêu đối với quê hương đất nước.



5. Viết Cho Con


Nếu ngày mai thức dậy không thấy ba
Con đừng khóc
Vì nước mắt kia không thể nào nguội tắt
Khi Tổ quốc lâm nguy.
Nếu ngày mai thức dậy không thấy ba
Con gái ơi!
Hãy chạy theo hướng mặt trời lên
Nơi đó là biển lớn
Sóng dữ đã nổi
Phong ba đã nổi
Ba phải đi để che chở những nếp nhà
Nơi ấy biển xa
Ba sẽ dùng máu nóng trong tim ba
Để viết cho con những lời ca
Những khúc hùng ca mà ông các con đã viết
Những khúc hùng ca bất diệt
Tổ tiên ta truyền lại tự bao đời
Ba sẽ dùng lồng ngực của mình để chắn sóng dữ biển Đông
Để cho con được vui chơi cùng bè bạn
Để con được ước ao một tương lai sáng lạn
Không phải tủi nhục xen trong nỗi hờn căm.


Bài thơ Viết cho con là lời nói của người cha đang cầm súng canh gác vùng biển của Tổ quốc gửi tới cô con gái nhỏ thân yêu. Vần thơ chứa đựng tình thân dạt dào và tình yêu đất nước bao la…



6. Thơ Tình Người Lính Biển


Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên
Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tầu, lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên
Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn
Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc
Thăm thẳm nước trôi, nhưng anh không cô độc
Biển một bên và em một bên
Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
Biển một bên và em một bên.
Vòm trời kia có thể sẽ không em
Không hiểu nữa. Chỉ có anh với cỏ
Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
Biển một bên và em một bên…


Bài thơ này của một người phụ nữ dành hết tâm tư tình cảm của mình để viết những lời thơ đầy cảm xúc gửi đến người con trai phương xa. Qua bài thơ, bạn gái muốn nhắn gửi đến “người lính biển” rằng dù sao vẫn phải trở về bên nhau, dù thế nào thì tình cảm vẫn đậm sâu.



7. BIỂN VÀ QUÊ HƯƠNG


Giữa vùng quê không giáp biển chỗ nào
Nhưng bữa cơm lại mặn mòi vị biển
Câu dân ca vẫn đậm tình lưu luyến
Theo dòng Lam chảy ra biển hiền hoà


Và con người khi mẹ mới sinh ra
Đã nghe hát những lời ru về biển
Hòn san hô cha lấy làm kỷ niệm
Đặt giữa hồ, ví biển cả quê hương


Rồi mỗi lần nhớ biển đảo trùng dương
Ra ngồi ngắm vẫn dạt dào bát ngát
Các em thơ xếp thuyền buồm san sát
Bao ước mơ, đang chờ được ra khơi


Tiếng rao muối! Nghe thương qúa ai ơi
Trùm cả lên mạn thuyền em nhỏ
Ai muối không...? Sao mà quen mà nhớ
Của mấy bà bán muối dạo giữa trưa


Cũng có khi xuống biển để nô đùa
Nhìn các bác làng chài! Sao trìu mến
Tình keo sơn giữa núi rừng và biển
Gắn với nhau bởi cùng mẹ Âu cơ


Thật thiết tha với biển biết bao giờ
Mà sao cứ nặng tình thương nhớ
Cứ cuộn lên như bao lần sóng vỗ
Biển không xa, biển trong trái tim mình.


“Biển và quê hương” là tên của bài thơ. Bài thơ này là của một người dân của vùng biển đảo viết về quê hương thân yêu của mình. Từ câu, từng chữ đều chứa đậm tình yêu quê hương sâu sắc của tác giả.



8. GIỮ ĐẢO QUÊ HƯƠNG


Lá cờ đỏ sao vàng năm cánh
Giữa trời thu lấp lánh tung bay
Hiên ngang đứng ở nơi này
Biển trời tổ quốc hôm nay tuyệt vời


Giữa sóng gió ngoài khơi bão táp
HOÀNG,TRƯỜNG SA ngọn tháp hiên ngang
Lòng ta lửa đã thử vàng
Những người chiến sĩ lại càng kiên trung


Rời tổ ấm ra cùng giữ đảo
Chống kẻ thù tàn bạo xâm lăng
Bao nhiêu gian khổ khó khăn
Bát cơm vị mặn đã ăn bao ngày


Súng vẫn chắc trong tay bền chặt
Với một lòng son sắt thủy chung
Noi gương của các anh hùng
Giữ yên biển đảo ngàn trùng khơi xa


Cánh thư ở quê nhà gửi đến
Có tình em thương mến trao anh
Mong anh nhiệm vụ hoàn thành
Bàng vuông của đảo anh dành tặng em.


Bài thơ này với ý nghĩa là muốn nhắc nhở mỗi người chúng ta rằng Biển đảo Việt Nam là phần lãnh thổ đất nước Việt Nam, qua nghìn đời nó luôn gắn chặt với đời sống của cư dân nước Việt cả về vật chất và tinh thần. Bởi vậy, biển đảo trong tâm thức người Việt là đất nước, là cuộc sống. Do vậy mà phải biết bảo vệ và giữ gìn



9. BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG TÔI


Quê hương biển đảo đẹp giàu
Một lòng gìn giữ thương nhau đến cùng
Xin thề...chẳng đội trời chung
Với quân xâm lược chuyên dùng mưu mô.


Kiếp sau nguyện vẫn đội mồ
Căm thù bọn giặc hung nô hại đời
Dù cho máu đổ thịt rơi
Vì quê hương Việt...chẳng lời thở than.


Còn quân cướp nước bạo tàn
Dân mình phải khổ...nát tan xóm giềng
Nhà nhà muốn được bình yên
Phải trừ diệt bọn gây phiền nhiễu nhương.


Gái trai già trẻ lên đường
Giữ gìn biển đảo quê hương chúng mình
Việt Nam tổ quốc quang vinh
Người dân nước Việt thắm tình yêu thương.


Bài thơ nhấn mạnh về chủ quyền biển đảo của nước ta, thể hiện ý chí kiên cường bất khuất của nhân dân ta “một lòng gìn giữ thương nhau đến cùng” quyết hy sinh để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ.



10. BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG


Quê hương ơi biết mấy tự hào
Bốn nghìn năm dệt nên trang sử mới
Sóng điệp trùng biển quê hương vẫy gọi
Đây Trường Sa và kia nữa Hoàng Sa.

Đất trời của ta rừng biển của ta
Mấy nghìn năm chẳng bao giờ thay đổi
Đất nước lầm than vượt qua bóng tối
Sự thật sáng lòa chân lý ngàn năm.


Biển quê hương trải qua những thăng trầm
Vẫn thổn thức vì Việt Nam yêu dấu
Đảo Nổi, đảo Chìm bao mồ hôi xương máu
Của cha ông hun đúc đã bao đời.

Những con tàu vẫn vượt sóng ra khơi
Vẫn bám biển như một phần huyết mạch
Vẫn còn đó bao gian lao thử thách
Ta vẫn hiên ngang bám giữ biển trời.

Để mùa tiếp mùa mãi mãi xanh tươi
Anh lại cùng em với bao lời hẹn ước
Xuân lại về nhuộm xanh trời, non, nước
Biển đảo quê mình, ôi biết mấy yêu thương...


Biển đảo Việt Nam là phần lãnh thổ đất nước Việt Nam, qua nghìn đời nó luôn gắn chặt với đời sống của cư dân nước Việt cả về vật chất và tinh thần. Bởi vậy, biển đảo trong tâm thức người Việt là đất nước, là cuộc sống. Và bài thơ này một lần nữa khẳng định chủ quyền biển đảo của nước ta.



11. Bài Học Đầu Cho Con


Quê hương là gì hở mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều..

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ..
Sẽ không lớn nổi thành người.


12. Nhớ Con Sông Quê Hương


Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là 1 buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng

Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ

Sông của quê hương sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam đất việt thân yêu
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước dập dềnh con cá nhảy

Bạn bè tôi túm 5 tụm 7
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giang tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ

Chúng tôi lớn lên mỗi người một ngả
Kẻ sớm hôm chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông

Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng hai tiếng miền Nam
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc

Tôi nhớ cả những người không quen biết
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không ghềnh thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương



13. Thơ Tình Người Lính Biển


Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên.

Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu, lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên

Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn
Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc
Thăm thẳm nước trôi, nhưng anh không cô độc
Biển một bên và em một bên.

Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
Biển một bên và em một bên.

Vòm trời kia có thể sẽ không em
Không hiểu nữa. Chỉ còn anh với cỏ
Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
Biển một bên và em một bên.


14. Quê hương Bác đã về thăm


Sân vận động còn đây
Nơi lễ đài Bác đứng
Vẫn chỗ ấy hôm nay lại dựng
Lễ đài mừng chiến thắng Việt Nam
Năm chín tháng năm
Bác đến đây thăm
Khu Tự trị Thái-Mèo nhớ mãi
Vinh dự lớn lao phút giây trọng đại
Thấm thoát thời gian mười sáu năm tròn

Chỗ Bác đứng hiện còn
Lời Bác khuyên vẫn nhớ
Bác đến thăm Khu Tự trị Thái-Mèo khi đó
Miền Nam còn trong lửa đấu tranh
Miền Bắc vết thương hàn gắn mới lành
Vào kế hoạch năm năm lần thứ nhất
Thêm mười sáu mùa xuân thật đẹp
Đến hôm nay Nam - Bắc một nhà
Đất nước vang lời ca
Mừng Tổ quốc Việt Nam đại thắng
Quê hương mang tình sâu nghĩa nặng
Nhờ ơn Người có được hôm nay
Trên lễ đài Bác vẫn đứng vẫy tay
Nghìn cặp mắt hướng về nơi Bác
Hình ảnh, niềm tin nên thơ nên nhạc
"Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người"
Việt Nam - Việt Nam của thế kỷ hai mươi


15. Em yêu Tổ quốc của em


Em yêu Tổ quốc của em
Có đồng lúa biếc, có miền dừa xanh
Có hoa thơm, có trái lành
Có dòng sông soi bóng vành trăng yêu


Bờ tre cõng tiếng sáo diều
Khúc dân ca lại dặt dìu lời ru
Bốn mùa là bốn câu thơ
Ngọt ngào, nồng ấm giữa bờ ca dao


Dãy Trường Sơn ngun ngút cao
Mây chen lá, suối rì rào hát ca
Đèo sương ngậm ánh trăng ngà
Rừng vàng ngan ngát ngàn hoa khoe màu


Biển Đông khẳm những chuyến tàu
Đầy khoang cá nặng hẹn nhau ngày về
Cánh buồm căng gió say mê
Làn sóng xanh mãi vỗ về yêu thương


Dọc ngang biết mấy nẻo đường
Thắm trang sử Việt, rạng chương anh hùng
Bao nhiêu chiến thắng lẫy lừng
Làm nên Tổ quốc kiêu hùng hôm nay.



16. Tổ quốc là trên hết!


Biển chiều nay vẫn xanh
Miên man ngàn sóng vỗ
Gió dội niềm trăn trở
Động vỡ giấc yên bình


Muôn ngàn, triệu con tim
Sôi ngọn triều căm giận
Giặc ngoài kia gây hấn
Trên biển, trời quê hương


Mỗi tất đất biên cương
Hãy là thành biển sóng
Hỡi trùng khơi gió lộng
Lốc xoáy cuốn tan thù!


Tổ quốc là trên hết!
Tổ quốc là tình yêu
Việt Nam là bất diệt!
Sáng mãi cùng thiên thu...


17. Chốn Quê


Cơm chiều nay mẹ nấu canh cua đồng
Rau ngót xanh, riêu cua vàng óng ánh,
Chiều thôn dã, hoàng hôn pha sắc tím
Mẹ ngẩn người, buông bát, ngó mông lung...


Nhà quây quần, riêng chỉ thiếu mình con
Tiếng cười, đùa bỗng nhiên thành nỗi nhớ!
Những bữa cơm chiều cuối tuần
Ngày càng lặng lẽ...
Dường như mọi người đang ngóng trông?


Mẹ vẫn bắt chợt mình đau đáu nhớ thương con
Nhớ ánh mắt, nhớ nụ cười
Nhớ mỗi lúc con giành ngồi đầu nồi cơm
Thay mẹ xới.
Nhớ những buổi chiều hôm,
Muộn rồi
Con chưa về tới,
Mòn đôi mắt mẹ nẻo đường quê!


Thênh thang đường đời nâng bước chân đi
Chốn quê hương, con chưa lần trở lại
Dẫu có cách xa
Mẹ vẫn tin: trong tim con còn mãi
Dáng hình sông núi của quê hương...




18. Chủ Quyền Biển Đảo


Bước chân ra đầu tán
Cảm thấy lòng chơi vơi
Tinh thần nơi biển đảo
Giục trùng khơi trong lòng


Anh bộ đội biên phòng
Giữ gìn từng tấc đất
Cuộc sống còn chật vật
vẫn ngời một niềm tin


Các anh giữ hoà bình
Nơi tuyến đầu tổ quốc
Cuộc sống còn phía trước
Vĩnh Thực ánh bình minh


19. Giữ Vững Đất Trời


"Quân đội Nhân Dân" nước Việt ta
Người con yêu quí của muôn nhà
Trung thành, tận tuỵ cùng Dân Đảng
Son sắt, thuỷ chung giữ nước nhà.
Chiến đấu ngoan cường vì nghĩa lớn
Hy sinh anh dũng chẳng nề hà
Chủ quyền biên giới luôn toàn vẹn
Giữ vững đất trời, biển đảo xa.


20. Đất Nước Ta


Ba Đình nắng đẹp rực cờ hoa
Hơn sáu mươi năm đã trải qua
Nơi này Bác đọc tuyên ngôn nước
Khai sinh Tổ Quốc Việt Nam ta.


Lời Bác ấm vang khắp mọi nhà
Tự do, độc lập dải sơn hà
Rừng núi, nông thôn cùng thành thị
Đất trời, biển đảo thuộc về ta.


Phát huy truyền thống của ông cha
Lớp lớp cháu con kết một nhà
Vâng lời Bác dạy cùng chung sức
Xây dựng huy hoàng Đất nước ta.


Trên đây là bài viết về Thơ lục bát về biển đảo, quê hương, đất nước, con người Việt Nam? Mong rằng bài viết này sẽ giúp ích cho các bạn có thêm nhiều hơn kiến thức về các bài thơ hay trong kho tàng văn học Việt Nam.


Xem thêm: Những bài thơ lục bát hay về tình bạn, bạn bè
 
  • Chủ đề
    thơ thơ con người tho hay thơ quê hương thơ về biển đảo thơ đất nước
  • Thống kê

    Chủ đề
    101,843
    Bài viết
    469,194
    Thành viên
    340,252
    Thành viên mới nhất
    appgiatot
    Top