thơ về mẹ

Tuổi thơ tôi gắn liền với con sông
Với tiếng hát với mùa đông không mẹ
Người xa tôi khi trời chuyển gió nhẹ
Muà đông lạnh lẽo đã cuốn mẹ tôi đi
Cuốn tất cả những gì tôi đang có
Một cơn gió căn nha nhỏ liêu xiêu
Tôi đã khóc khi nhớ thươngmẹ nhiều
Nhớ nụ cười nhớ những điều mẹ dặn
Là con người phải trải qua cay đắng
Có nắng thì khắc sẽ có mưa
Có vui khắc sẽ có nỗi buồn
Phải mạnh mẽ trên đoạn đường con đi
Không bằng như những gì con nghĩ
Hãy bảo vệ những người con yêu quý
Bằng tính mạng bằng lí trí của con
Mẹ nợ con nợ một món quà muộn
Là nứơc mắt là nỗi buồn quanh con
Mẹ mong con hãy rộng lòng tha thứ
Vì cuộc đời không cho mẹ có đủ
Khoảng thời gian với giấc ngủ bên con
Mẹ nợ con và con còn nợ mẹ
Một nàng dâu những đứa trẻ thơ ngây
Hãy yêu thương và bảo vệ cô ấy
Đời phụ nữ chỉ cần vậy thôi con
Con sẽ yêu sẽ trân trọng mẹ à
Yêu người mà con coi là tất cả
Và trân trọng những thứ không thể là của con
Con ghét và vẫn hận muà đông
Nhưng con yêu và sẽ sống với nó
Vì có nó mẹ sẽ có mùa xuân
Bên ông bà nơi âm thầm lá đỗ.
 
  • Chủ đề
    mùa đông không mẹ
  • Thống kê

    Chủ đề
    100,649
    Bài viết
    467,414
    Thành viên
    339,831
    Thành viên mới nhất
    TuanShinhanbank
    Top