Nghe định nghĩa vợ phàn nàn
Thế thì thiếp định nghĩa chàng sao đây
Chồng là can rượu nếp đầy
Nhậu về quên đậy, mùi bay khắp nhà
Chồng là cái máy mát-xa
Chồng là tổ ấm, chồng là nắng xuân
Chồng là nghệ sỹ nhân dân
Chồng là một nửa những phần buồn vui
Chồng là bợm nhậu, bạn đời
Chồng là thần tượng một đời thanh xuân
Chồng là ong thợ chuyên cần
Chồng là duyên nợ nửa phần đời ta
Chồng là trụ cột trong nhà
Chồng là chỗ dựa cho ta hàng ngày
Chồng là chú cuội trên mây
Lần nào về muộn cũng đầy lý do
Chồng là một chú ngựa ô
Là người lãng mạn thích bồ, yêu hoa
Chồng là cấp phó trong nhà
Chồng là vệ sỹ, chồng là xe ôm
Ra đường thích phở chê cơm
Về nhà chê phở không hơn cơm nhà
Chồng là bóng cả cây đa
Chồng là bảo mẫu, là cha con mình
Khi yêu vợ, nịnh: rất xinh
Khi giận lại bảo vợ mình “táo ta”
Con ngoan thì nhận công cha
Con hư lại bảo lỗi là mẹ cho
Đêm ngủ thở ngáy o o
Hút thuốc nhả khói như là nung vôi
Nhìn gái thì mắt sáng ngời
Nhìn vợ thì trợn con ngươi gờm gờm
Chồng là giận, chồng là thương
Chồng là con nợ tiền lương tháng ngày
Chồng là rượu ngọt men say
Chồng là nỗi nhớ tháng ngày khó quên
Chồng là bảo vệ đêm đêm
Cho vợ được ngủ bình yên say nồng
Chồng là thỏ đế mềm lòng
Sợ vợ nổi giận, sợ dòng lệ rơi
Chồng là kho báu trên đời
Chồng là lãng tử, là người đa đoan
Chồng là chú học trò ngoan
Lỗi nào cũng nhận nhưng làm lại quên
Chồng là Phật, chồng là Tiên
Chồng là cái máy in tiền cho ta
Chồng là cái máy điều hoà
Chồng là con nghiện bỏ nhà lang thang
Khi tỉnh, gọi vợ nữ hoàng
Khi say đập ghế đập bàn nói mê
Chồng là con cháu ông Đề
Nếu không quản lý ra đê mà nằm
Yêu thì yêu, bụng vẫn căm
Hễ nghe có nhậu phăm phăm ra ngoài
Chồng là con đỉa bám dai
Khuya rồi mà vẫn vật nài nỉ non
Chồng là gương sáng cho con
Chồng là đấu sỹ vàng son một thời
Chồng là hoàng tử con trời
Vì yêu nên mới làm người trần gian…
Sưu tầm
Thuy N. Truong
Thế thì thiếp định nghĩa chàng sao đây
Chồng là can rượu nếp đầy
Nhậu về quên đậy, mùi bay khắp nhà
Chồng là cái máy mát-xa
Chồng là tổ ấm, chồng là nắng xuân
Chồng là nghệ sỹ nhân dân
Chồng là một nửa những phần buồn vui
Chồng là bợm nhậu, bạn đời
Chồng là thần tượng một đời thanh xuân
Chồng là ong thợ chuyên cần
Chồng là duyên nợ nửa phần đời ta
Chồng là trụ cột trong nhà
Chồng là chỗ dựa cho ta hàng ngày
Chồng là chú cuội trên mây
Lần nào về muộn cũng đầy lý do
Chồng là một chú ngựa ô
Là người lãng mạn thích bồ, yêu hoa
Chồng là cấp phó trong nhà
Chồng là vệ sỹ, chồng là xe ôm
Ra đường thích phở chê cơm
Về nhà chê phở không hơn cơm nhà
Chồng là bóng cả cây đa
Chồng là bảo mẫu, là cha con mình
Khi yêu vợ, nịnh: rất xinh
Khi giận lại bảo vợ mình “táo ta”
Con ngoan thì nhận công cha
Con hư lại bảo lỗi là mẹ cho
Đêm ngủ thở ngáy o o
Hút thuốc nhả khói như là nung vôi
Nhìn gái thì mắt sáng ngời
Nhìn vợ thì trợn con ngươi gờm gờm
Chồng là giận, chồng là thương
Chồng là con nợ tiền lương tháng ngày
Chồng là rượu ngọt men say
Chồng là nỗi nhớ tháng ngày khó quên
Chồng là bảo vệ đêm đêm
Cho vợ được ngủ bình yên say nồng
Chồng là thỏ đế mềm lòng
Sợ vợ nổi giận, sợ dòng lệ rơi
Chồng là kho báu trên đời
Chồng là lãng tử, là người đa đoan
Chồng là chú học trò ngoan
Lỗi nào cũng nhận nhưng làm lại quên
Chồng là Phật, chồng là Tiên
Chồng là cái máy in tiền cho ta
Chồng là cái máy điều hoà
Chồng là con nghiện bỏ nhà lang thang
Khi tỉnh, gọi vợ nữ hoàng
Khi say đập ghế đập bàn nói mê
Chồng là con cháu ông Đề
Nếu không quản lý ra đê mà nằm
Yêu thì yêu, bụng vẫn căm
Hễ nghe có nhậu phăm phăm ra ngoài
Chồng là con đỉa bám dai
Khuya rồi mà vẫn vật nài nỉ non
Chồng là gương sáng cho con
Chồng là đấu sỹ vàng son một thời
Chồng là hoàng tử con trời
Vì yêu nên mới làm người trần gian…
Sưu tầm
Thuy N. Truong