Untitle

Có những lúc thơ dường như rướm máu
Trào từ hồn lên ngòi bút, lên tay
Có những lúc thơ rụng buồn như tóc
Những lần ngồi nghe u uất bủa vây

Tiếng ngoại quốc nói rành hơn tiếng Việt
Diễn tả mình bằng: this... that... me... you...
Rồi một hôm ngó lại mình dị biệt
Một tên hề diễu dở khóc hu hu

Bao nhiêu tuổi, hơn nửa đời xa xứ
Sống cuộc đời như một thứ lăng quăng
Lội giữa hai giòng văn hóa băn khoăn
Hóa con muỗi sống nhờ vào vật chất

Rời đất mẹ, nghĩ, cũng buồn tũi thật
Chưa một lần nhìn thấy trọn quê hương
Nhưng vẫn còn biết hãnh diện, biết thương
Bởi lúc nhìn màu da mình biết đẹp

Ngày mỗi lớn, đời càng thêm nhỏ hẹp
Tự hỏi lòng đã thấm mệt hay chưa
Với dật dờ, với cuộc sống đẩy đưa
Rồi thảng thốt nghe lòng lên tiếng: "Dạ!..."
 

Gấu con

T.N.T ...Pause...
Ðề: Untitle

Hix..hix..hix..Hay thật, cảm xúc chân thành, ý nghĩa vô cùng.
 
Top