Bài văn Tả cây dừa lớp 4

Hướng dẫn các bạn bài văn miêu tả cây dừa hay nhất, bài văn tả cây dừa lớp 4 ở quê em, ở nhà em. Dọc miền Tây hoặc trên các bãi biển xanh rì rào cát trắng, không khó để bắt gặp những hàng dừa cao tít tắp chắn ngang. Đối với những em sinh ra và lớn lên ở miền biển hoặc miền sông nước, cây dừa là người bạn gắn với cả tuổi thơ và những trò chơi, những món ăn mãi mãi in sâu và ký ức. Dừa dễ sống, mọc khắp triền sông hoặc dọc theo bãi cát và đặc biệt luôn có vẻ hướng về nguồn nước. Như một món quà của tạo hóa ban tặng cho con người, bất kể ai sành ăn đều biết rõ, quả dừa có thể sử dụng triệt để cho rất nhiều món ăn khác nhau, dễ thấy nhất là món nước dừa mà hẳn là em nào cũng từng uống. Để tả được cây dừa, trước tiên các em tả từ hình dáng cây cao thấp ra sao, thẳng hay cong, màu sắc, hình dáng khi nhìn xa và nhìn gần. Tiếp đó miêu tả chi tiết các bộ phận như rễ, gốc, hoa, lá, quả dừa. Có thể nêu thêm những kỉ niệm nếu có của em với cây dừa, hoặc những lợi ích mà dừa mang lại. Dưới đây là hai bài văn ngắn chúng tôi muốn gửi đến các em, hi vọng các em có thể tham khảo để hiểu thêm về dạng bài này.

cay-dua.jpg

Dừa được trồng khắp cả nước trong đó nhiều nhất là ở Bến Tre với rất nhiều loại dừa ngon như dừa xiêm, dừa dứa, dừa sáp


BÀI VĂN TẢ CÂY DỪA SỐ 1 LỚP 4
“Cây dừa xanh tỏa nhiều tàu
Dang tay đón gió gật đầu gọi trăng
Thân dừa bạc phếch tháng năm
Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao.”
Đó là một khổ thơ trong bài thơ “Cây dừa” của Trần Đăng Khoa mà em đã từng được đọc qua. Dọc triền sông nơi em sống có vô vàn dừa lớn dừa bé mọc tự nhiên. Có thể nói, cây dừa là loài cây gắn liền với tuổi thơ của em.

Cây dừa cao vút, nhìn từ xa như chiếc chổi dựng ngược quét những đám mây bồng bềnh vô tình trôi ngang. Thân dừa màu nâu sẫm, sần sùi ở gốc nhưng càng lên cao càng trơn bóng. Vì vậy việc trèo lên cây dừa là một việc làm rất khó khăn, đòi hỏi phải có kinh nghiệm và sự khéo léo mới có thể lấy được những quả dừa xanh bóng trĩu nặng. Mỗi khi đến dịp những quả dừa già cần phải thu hoạch, ba em đều là người trèo lên trên hái từng chùm quả rồi ném xuống đất, có khi quả dừa lăn lông lốc cả xuống ao.

Để có được những quả dừa đẫy đà như thế, trước đó là rất nhiều chùm hoa vàng tươi nhỏ xíu tỏa hương thơm dìu dịu ẩn nấp trong tán lá. Không có vẻ ngoài bắt mắt và kích cỡ to lớn, hoa dừa đẹp nhẹ nhàng và giản dị hệt như con người miền sông nước quê em vậy. Tán lá xanh mướt rì rào trong cơn gió nồm na như người mẹ hiền dang tay bảo bọc đàn dừa con chen chúc. Trông mới yên bình làm sao! Gốc dừa không lớn lắm, chỉ bằng một vòng tay của em, xù xì như chiếc áo giáp bảo vệ.

Cây dừa là đặc sản ở miền quê của em nói riêng và dọc vùng sông nước miền Tây nói chung. Cứ mỗi lần thu hoạch dừa, cả xóm lại rộn rã tiếng cười nói sôi động, cứ như đi trẩy hội. Người lớn trèo lên ngọn cây hái dừa, trẻ nhỏ ở phía dưới xách từng chùm dừa mang vào nhà. Nước dừa ngọt và mát lắm! Đó là món quà mà tự nhiên đã ban tặng cho con người. Không chỉ vậy, cơm dừa còn được dùng để làm mứt, cùi dừa lại dùng để nấu xôi, kho thịt,... Nhiều lần bà em đã nói: “Chỉ cần có quả dừa cũng thay đổi đủ món cho bây ăn chán chê.”

Dừa mang lại cho quê em bóng mát, thức ăn, nơi vui chơi của bọn con nít trong xóm và là nguồn thu nhập của người lớn để góp phần nuôi cả gia đình. Em rất yêu quý loài dừa quê em.

BÀI VĂN TẢ CÂY DỪA SỐ 2
Quê nội em ở Nha Trang, bãi biển đẹp nhất nhì trên dải đất hình chữ S. Nhà ông bà em lại nằm ngay gần một góc biển bình dị, không phải nơi khách du lịch tập trung nên rất yên bình. Mỗi lần về quê chơi, em thích nhất là leo lên cây dừa ngộ nghĩnh ở trước nhà ông bà.

Khác với những cây dừa thông thường, cây dừa này thon nhỏ, chưa bằng vòng tay người ôm, và đặc biệt là nó mọc hướng hẳn ra biển. Từ xa trông lại cây dừa như một chiếc ghế nằm ngang, uốn cong đến mức ngả rạp là là mặt đất. Lần đầu về quê nội chơi em còn tưởng cây dừa ấy vừa bị bão quét nữa đấy. Vì vậy bọn con nít luôn dễ dàng bám vào phần rễ chằng chịt như rắn nước của cây để mon men đi về phía ngọn. Lần đầu tiên em có hơi nhát gan, chỉ dám ngồi ngay ở cái gốc xù xì nham nhám. Dần dần đánh bạo đi ra đến ngọn, lúc đó em thấy rất thú vị.

Thân dừa màu nâu, có nhiều vòng tròn đều tăm tắp từ gốc lên đến đỉnh như có ai dùng dao khứa lên. Càng về đỉnh thân dừa càng bé lại, nhòn nhọt như cây bút chì gỗ. Nhiều lần đi trên thân cây em có cảm giác phải giữ thăng bằng như đi cầu khỉ, tuy nhiên thân cây to hơn nên an toàn hơn. Ngồi ở ngọn cây có thể nhìn rõ từng tán lá dừa xanh mướt. Cây dừa có lá khá sắc, cọ vào sẽ đau hoặc xước da. Xen kẽ trong đám lá rì rào đón gió là những bông hoa dừa điểm xuyến, hệt như cô thiếu nữ cài lên tóc vài bông hoa toát lên vẻ đẹp dịu dàng thơ mộng.

Với cây dừa nằm ngang như vậy, tiện nhất đối với ông bà em chính là việc hái quả. Sau khi hoa rụng, từng chùm quả dần dần lớn lên, căng tròn mây mẩy vô cùng thích mắt. Không cần phải trèo leo nguy hiểm, chỉ đi vài bước đã có thể đến tận ngọn để chặt lấy chùm quả nặng trĩu nước ngọt lành của trời đất để mang về. Bà nội cũng bổ dừa ra lấy cùi cho đám cháu nhỏ ăn, cơm dừa bà dùng vắt lấy nước cốt kho thịt rất ngon. Còn đối với em và các anh, chị họ thì việc ngồi nối đuôi nhau trên ngọn cây, bám lấy tàu lá rồi hát vang bài ca như người thủy thủ trong phim hoạt hình mới là điều tuyệt vời nhất.

Kể từ ngày đầu tiên về quê nội đến giờ đã 5 năm. Mỗi hè em về thăm ông bà cây dừa lại như lớn hơn một chút, ông bà rất quý cây dừa có dáng đứng kì lạ này. Em hi vọng cây dừa sẽ còn mãi như một người bạn của tuổi thơ.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Top