Đi thuyền trên vịnh Hạ Long làm lòng tôi như hòa quyện lòng mình vào sóng nước mênh mông trong một khung cảnh thơ mộng, lấp lánh lung linh huyền ảo. Không biết tự bao giờ Hạ Long đã đọng lại trong tâm trí tôi một bài tình ca muôn thuở. Hạ Long còn mãi và sẽ càng ngày càng cuốn hút mọi người khi một lần đến đây.
“Kỳ quan thế giới là đây
Việt Nam thứ nhất cảnh này thần tiên”.
Hạ Long là một món quà của thiên nhiên, đồng thời cũng là di sản của tổ tiên để lại cho thế hệ chúng ta. Trong cuộc đời đôi khi có những chuyện làm ta không vui, nhưng nếu không có những điều đó thì đâu phải là cuộc sống. Những giây phút thật sự là tìm về nơi mà ta yêu thương, là nơi ta có thể gửi gắm tâm sự trong lúc ta tưởng chừng như gục ngã.
Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc vì đã một lần đến đây, đã tâm sự tất cả những gì không thể nói cho một người mình tin tưởng bí mật sẽ không bao giờ ai biết. Những ngày đi làm lòng tôi mong chờ, rồi đến lúc lại về làm lòng tôi bịn rịn không nỡ xa nơi này.
Có lẽ đôi khi trong cuộc sống này ta luôn tìm kiếm những thứ mơ hồ khác xa với thực tại nhưng dường như những điều ấy luôn là mơ ước cho chính chúng ta. Những khát vọng sống, những nghị lực mạnh mẽ mà chính chúng ta phải bước qua trong cuộc đời này. Tôi yêu những gì thật bình dị và yên ả tại vịnh Hạ Long và yêu biết bao con người từng đặt chân đến đây.
Chính nét đẹp ấy đã cuốn sâu vào lòng tôi một mơ ước thật bình dị về cuộc sống này, cho tôi một ước mơ bay bỏng hòa mình vào chốn thần tiên ấy để cuộc sống này luôn là những bông hoa tươi thắm mà tôi được một lần giang rộng đôi tay để đón nhận nó. Cuộc đời này luôn là những món quà dù có như thế nào thì mỗi chúng ta nên học cách biết chấp nhận dù có chông gai như thế nào.
Lần đầu tiên đến vịnh Hạ Long cũng là một lần được một chút bình yên. Tôi sẽ không bao giờ quên những cái bắt tay. Tôi cảm nhận được biển đang hát, đang mỉm cười để tạm biệt tất cả chúng tôi, từng đợt sóng nhấp nhô như những cái ôm thật trìu mến. Chưa bao giờ tôi có nhiều cảm xúc như thế này, cho dù có đến bất cứ nơi nào thì vẫn giữ lại những kỷ niệm khó phai trong cuộc đời.
Tạm biệt Hạ Long, tạm biệt những gì thật bình yên nơi đây. Thắng cảnh Hạ Long sẽ khắc trong tim tôi những dư vị ngọt ngào sâu lắng trong những chặng đường sắp tới tôi phải đi qua. Và một ngày không xa sẽ tìm đến Hạ Long như tìm lại một chút bình yên trong cuộc sống.
“Kỳ quan thế giới là đây
Việt Nam thứ nhất cảnh này thần tiên”.
Hạ Long là một món quà của thiên nhiên, đồng thời cũng là di sản của tổ tiên để lại cho thế hệ chúng ta. Trong cuộc đời đôi khi có những chuyện làm ta không vui, nhưng nếu không có những điều đó thì đâu phải là cuộc sống. Những giây phút thật sự là tìm về nơi mà ta yêu thương, là nơi ta có thể gửi gắm tâm sự trong lúc ta tưởng chừng như gục ngã.
Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc vì đã một lần đến đây, đã tâm sự tất cả những gì không thể nói cho một người mình tin tưởng bí mật sẽ không bao giờ ai biết. Những ngày đi làm lòng tôi mong chờ, rồi đến lúc lại về làm lòng tôi bịn rịn không nỡ xa nơi này.
Có lẽ đôi khi trong cuộc sống này ta luôn tìm kiếm những thứ mơ hồ khác xa với thực tại nhưng dường như những điều ấy luôn là mơ ước cho chính chúng ta. Những khát vọng sống, những nghị lực mạnh mẽ mà chính chúng ta phải bước qua trong cuộc đời này. Tôi yêu những gì thật bình dị và yên ả tại vịnh Hạ Long và yêu biết bao con người từng đặt chân đến đây.
Chính nét đẹp ấy đã cuốn sâu vào lòng tôi một mơ ước thật bình dị về cuộc sống này, cho tôi một ước mơ bay bỏng hòa mình vào chốn thần tiên ấy để cuộc sống này luôn là những bông hoa tươi thắm mà tôi được một lần giang rộng đôi tay để đón nhận nó. Cuộc đời này luôn là những món quà dù có như thế nào thì mỗi chúng ta nên học cách biết chấp nhận dù có chông gai như thế nào.
Lần đầu tiên đến vịnh Hạ Long cũng là một lần được một chút bình yên. Tôi sẽ không bao giờ quên những cái bắt tay. Tôi cảm nhận được biển đang hát, đang mỉm cười để tạm biệt tất cả chúng tôi, từng đợt sóng nhấp nhô như những cái ôm thật trìu mến. Chưa bao giờ tôi có nhiều cảm xúc như thế này, cho dù có đến bất cứ nơi nào thì vẫn giữ lại những kỷ niệm khó phai trong cuộc đời.
Tạm biệt Hạ Long, tạm biệt những gì thật bình yên nơi đây. Thắng cảnh Hạ Long sẽ khắc trong tim tôi những dư vị ngọt ngào sâu lắng trong những chặng đường sắp tới tôi phải đi qua. Và một ngày không xa sẽ tìm đến Hạ Long như tìm lại một chút bình yên trong cuộc sống.