Chú bé chăn cừu và chó sói, Truyện thiếu nhi giàu tính nhân văn, chuyện cũ mà hay, truyện ngụ ngôn chọn lọc
Câu chuyện cổ tích thời thơ ấu ai cũng từng được nghe kể. Có những lúc tưởng chừng dòng đời xô đẩy, cuốn chúng ta đi thật xa, kéo ta ra khỏi những bộn bề của hiện tại, ném ta vào một khoảng tối tĩnh lặng, cô đơn như trong 4 bức tường đá lạnh lẽo của nhà tù. Nhưng ko, đừng sợ hãi, đừng buồn tủi, đời đã cho ta những sóng gió, và đời cũng cho ta những giây phút tự chất vấn lại mình, bằng một cách rất nhẹ nhàng. Ấy là ngẫm nghĩ....
Một ngày nọ có một cậu bé chăn cừu buồn rầu ngồi trên sườn núi nhìn những con cừu của làng. Để làm vui vẻ cho mình, cậu hít một hơi thật sâu rồi la lên, Sói! Sói! có sói đang đưổi bắt cừu!
Dân làng chạy ngay lên núi để giúp cậu bé đuổi chó sói. Nhưng khi họ đến đỉnh núi thì không thấy con chó sói nào hết. Cậu bé nhìn những khuôn mặt đang giận dữ của dân làng và cười.
Người dân liền bảo với cậu bé "này cậu bé chăn cừu, đừng hô sói khi không có chó sói". Rồi họ tức giận bỏ xuống núi.
Hôm sau cậu bé lại la toáng lên “Sói! Sói! Có sói đang đuổi bắt cừu!” Vì sự vui sướng nghịch ngợm của mình, cậu bé lại thấy người dân chạy lên núi để giúp cậu đánh đuổi sói.
Nhưng khi người dân không thấy chó sói đâu họ liền nghiêm nghị nói với cậu bé "hãy giành bài ca đáng sợ của cậu cho khi nào có việc xấu thực sự! Đừng hô sói khi không có chó sói!”
Nhưng cậu bé chỉ nhe răng cười nhìn họ tức giận xuống núi một lần nữa.
Về sau khi cậu bé nhìn thấy một con sói thực sự đang rình mò đàn cừu của cậu. Rất hoảng sợ, cậu bé vắt chân lên chạy đi dùng hết sức gọi toáng lên “Sói! Sói!”
Nhưng dân làng nghĩ rằng cậu bé lại lừa họ nên không ai chạy lên núi.
Hoàng hôn xuống, mọi người tự hỏi tại sao không thấy cậu bé và đàn cừu trở về. Họ liền leo lên đồi để tìm cậu bé và họ thấy cậu đang vừa khóc vừa nói.
“Thực sự đã có một con sói ở đây! Bầy cừu đã chạy tan tác! Cháu đã hô có Sói! Tại sao các bác không tới?"
Khi trở về làng, một cụ già đã khoác tay lên cậu bé và an ủi "sáng mai chúng ta sẽ giúp cháu tìm những con cừu bị mất, không ai tin một kẻ nói dối ngay cả khi họ đang nói thật cháu ạ !"
Khi chúng ta làm sai một điều gì đó, hiển nhiên chúng ta phải bị trừng phạt. Một kẻ nói dối, sẽ ko phải là người xấu nếu hắn biết làm lại.
Và khi đó, điều hắn ta cần, chính là một cơ hội!
Nếu ko thể cho hắn cơ hội, thì hãy để cho hắn tự tìm lấy điều đó, đừng dè bỉu hắn!
Câu chuyện cổ tích thời thơ ấu ai cũng từng được nghe kể. Có những lúc tưởng chừng dòng đời xô đẩy, cuốn chúng ta đi thật xa, kéo ta ra khỏi những bộn bề của hiện tại, ném ta vào một khoảng tối tĩnh lặng, cô đơn như trong 4 bức tường đá lạnh lẽo của nhà tù. Nhưng ko, đừng sợ hãi, đừng buồn tủi, đời đã cho ta những sóng gió, và đời cũng cho ta những giây phút tự chất vấn lại mình, bằng một cách rất nhẹ nhàng. Ấy là ngẫm nghĩ....
Một ngày nọ có một cậu bé chăn cừu buồn rầu ngồi trên sườn núi nhìn những con cừu của làng. Để làm vui vẻ cho mình, cậu hít một hơi thật sâu rồi la lên, Sói! Sói! có sói đang đưổi bắt cừu!
Dân làng chạy ngay lên núi để giúp cậu bé đuổi chó sói. Nhưng khi họ đến đỉnh núi thì không thấy con chó sói nào hết. Cậu bé nhìn những khuôn mặt đang giận dữ của dân làng và cười.
Người dân liền bảo với cậu bé "này cậu bé chăn cừu, đừng hô sói khi không có chó sói". Rồi họ tức giận bỏ xuống núi.
Hôm sau cậu bé lại la toáng lên “Sói! Sói! Có sói đang đuổi bắt cừu!” Vì sự vui sướng nghịch ngợm của mình, cậu bé lại thấy người dân chạy lên núi để giúp cậu đánh đuổi sói.
Nhưng khi người dân không thấy chó sói đâu họ liền nghiêm nghị nói với cậu bé "hãy giành bài ca đáng sợ của cậu cho khi nào có việc xấu thực sự! Đừng hô sói khi không có chó sói!”
Nhưng cậu bé chỉ nhe răng cười nhìn họ tức giận xuống núi một lần nữa.
Về sau khi cậu bé nhìn thấy một con sói thực sự đang rình mò đàn cừu của cậu. Rất hoảng sợ, cậu bé vắt chân lên chạy đi dùng hết sức gọi toáng lên “Sói! Sói!”
Nhưng dân làng nghĩ rằng cậu bé lại lừa họ nên không ai chạy lên núi.
Hoàng hôn xuống, mọi người tự hỏi tại sao không thấy cậu bé và đàn cừu trở về. Họ liền leo lên đồi để tìm cậu bé và họ thấy cậu đang vừa khóc vừa nói.
“Thực sự đã có một con sói ở đây! Bầy cừu đã chạy tan tác! Cháu đã hô có Sói! Tại sao các bác không tới?"
Khi trở về làng, một cụ già đã khoác tay lên cậu bé và an ủi "sáng mai chúng ta sẽ giúp cháu tìm những con cừu bị mất, không ai tin một kẻ nói dối ngay cả khi họ đang nói thật cháu ạ !"
Khi chúng ta làm sai một điều gì đó, hiển nhiên chúng ta phải bị trừng phạt. Một kẻ nói dối, sẽ ko phải là người xấu nếu hắn biết làm lại.
Và khi đó, điều hắn ta cần, chính là một cơ hội!
Nếu ko thể cho hắn cơ hội, thì hãy để cho hắn tự tìm lấy điều đó, đừng dè bỉu hắn!
Nguồn: Zing