Kể lại một chuyện vui sinh hoạt văn lớp 7 hay nhất

Hướng dẫn học sinh lập dàn ý và bài văn mẫu: kể lại một chuyện vui sinh hoạt.
“Cái đẹp là cuộc sống”(séc nư xép xki). Đúng vậy, cuộc sống phong phú, phức tạp, nhưng cũng không kém phần thú vị, và những câu chuyện vui. Những niềm vui ấy giúp ta lạc quan vào cuộc sống, thêm yêu đời và mạnh mẽ vươn lên. Người xưa có câu “một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”. Có vui cười, cuộc sống mới dễ dàng hơn, cho ta cho đời, niềm vui nhân đôi sẽ càng giúp cuộc đời thêm sắc thêm hương. Vậy nên bạn hãy biết nhân niềm vui ấy lên để giúp mọi người cùng được hòa nhập, cùng được hưởng. khi bạn cho đi nụ cười, gửi đến một câu chuyện vui cũng là cách để dựng xây cuộc sống thêm giàu có phong phú, tốt đẹp bội phần. con người ta không thể cứ chỉ sống mãi trong nỗi buồn, mà hãy dặn lòng minh:
“Em ơi mở hồn ra
Cho niềm vui nương náu
Đời đâu buồn để mãi
Ôm hoài những buồn đau.”
Và với chúng ta, có lẽ cũng dễ dàng nhất là chia sẻ một câu chuyện vui trong giờ sinh hoạt để xua tan căng thẳng cho lớp học đúng không nào. Vậy hôm nay mình sẽ giúp các bạn bài văn: kể lại một chuyện vui sinh hoạt nhé. mời các bạn tham khảo bài làm dưới đây.

BÀI VĂN 1 KỂ VỀ MỘT CHUYỆN VUI GIỜ SINH HOẠT
Mỗi cuối tuần, có lẽ chúng ta đều tham gia vào giờ sinh hoạt để nghe lại tổng kết hoạt động một tuần qua mà chúng ta đã trải qua. Song, hẳn trong mỗi buổi sinh hoạt đều có chút gì đó căng thẳng, và mệt mỏi của một tuần làm việc mêt nhọc. Vậy thì thật cần lắm thay những câu chuyện vui để giải tỏa căng thẳng và làm tươi tắn mỗi gương mặt trong sáng. Hôm nay mình sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện vui giờ sinh hoạt nhé:

Cô giáo bước vào lớp, sắc mặt cô hơi nghiêm và ánh mắt cô có vẻ buồn hơn mọi khi. Phải chăng là bởi chúng tôi đã vi phạm gì đó để cô buồn lòng như vậy. cô tiến gần lên phía bục giảng, nhẹ nhàng đặt chiếc cặp xuống, rồi nói với chúng tôi:
-Tuần này lớp mình vi phạm gì không lớp trưởng?
Anh bạn lớp tôi, cúi gằm mặt xuống. tuần này lớp có 3 giờ khá, chưa trực vệ sinh, vi phạm nội quy về việc mặc đồng phục và truy bài đầu giờ. Và có cả mấy cậu trai tinh nghịch còn đi đánh điện tử nữa. Trời ạ, chẳng trách sao cô buồn thế. Nhưng rôi, bao giờ cũng vậy, cô chẳng bao giờ la mắng chúng tôi. Cô chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở, bào chúng tôi hãy cố gắng lên để cải thiện nề nếp và ý thức học tập. Có lẽ chính bởi vậy mà chúng tôi luôn biết đứng lên và sửa sai chứ không cằn nhằn với cô.

Thật ra tuổi học trò mà. Nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò. Không nghịch, không vi phạm, không làm sai đấy không phải là học sinh. Mỗi người đều có tuổi trẻ của riêng mình, đều có những dại khờ và nuối tiếc. Có vậy mới là dư vị để ta nhớ về chứ đứng không. Để tôi đọc cho bạn nghe, một bài thơ mà tôi rất thích:
  • “Con tàu nào
  • Qua sân ga mười lăm
  • Em mua vé
  • Trốn về miền kí ức
  • Những ngả đường ray
  • Phôi pha màu mực
  • Trang nhật kí
  • Rêu phủ kín tâm hồn.”
  • Có một thời đã từng đẹp như vậy.

Qua trở lại với giờ sinh hoạt, sau khi nhắc nhở lớp xong, cô nhắc tổ trưởng tổ 3 làm nhiệm vụ của mình. Cô rất hiểu chúng tôi đều mệt mỏi, căng thẳng, nên cô bảo mỗi tiết sinh hoạt mỗi tổ phải kể cho cả lớp nghe một câu chuyện vui. Câu chuyện ấy như sau: chuyện kể về một anh chàng muốn lấy vợ nhưng nhà nghèo, vậy nên, cưới nàng anh toan dẫn voi, anh sợ cuốc cấm nên voi không bàn, cưới nàng anh lại toan dẫn bò, dẫn đủ mọi loại song cuối cùng anh lại dẫn củ khoai. Câu chuyện có lẽ đã quen nhưng đều khiến chúng ta ít nhiều bớt căng thẳng. Nhưng đâu chỉ cười vui, mà qua đó thấy tình trạng cơ cực của người nông dân xưa, và những thủ tục, nghi thức cưới xin quá lạc hậu và bắt ép. Cô giáo khen chuyện không mới, nhưng cũng rất ý nghĩa và đáng để suy ngẫm. Thế đấy cuộc sống nhiều cái bi hài, nhưng quan trọng là để từ những cái hài ấy giúp gì cho đời sống tinh thần của chính mình, mình học được gì từ những “thang thuốc bổ” ấy. Cười là sự giải tỏa tâm hồn chứ không phải là giễu nhãi người khác. Cuộc sống có biết bao điều tuyệt vời, nhưng cũng còn lắm chuyện sầu buồn vì vậy hãy tự tin và vui cười nhé.

Tuổi học trò nhất quỷ nhì ma, mỗi giờ sinh hoạt như một món ăn không thể thiếu. Nhưng đừng để chúng chỉ toàn những cái cau mặt, nhíu mày gắt gỏng nhau, hãy biết cho nhau nụ cười. Thanh xuân một đi không trở lại, đó là phần ngon nhất của cuộc đời hãy cho nó những yêu thương bằng nụ cười nhé.
Thủy - vfo.vn

BÀI LÀM 2 KỂ VỀ MỘT CHUYỆN VUI SINH HOẠT LỚP 7
Tuần vừa qua, lớp chúng tôi có một buổi sinh hoạt vô cùng độc đáo khi có sự xuất hiện của một thầy giáo nước ngoài đến giao lưu với lớp bằng tiếng anh. Buổi sinh hoạt đã làm cho chúng tôi thấy hứng thú với môn tiếng anh hơn đồng thời cũng biết thêm được rất nhiều từ tiếng anh thú vị.

Chúng tôi đã được thông báo về tiết sinh hoạt sẽ có sự khác biệt so với mọi tuần từ nhiều ngày trước nhưng không ai là không bất ngờ với sự kiện xảy ra hôm đó. Buổi trưa hôm ấy, nắng vàng nhẹ trải khắp sân trường, những làn gió nhè nhẹ thi nhau làm thoáng không khí lớp học tiếng năm. Cô giáo bước vào lớp, cô nở một nụ cười thật tươi như ngày thường và bắt đầu giới thiệu về “vị khách mời đặc biệt” ngày hôm đó. Sau lời giới thiệu của cô, một người nước ngoài bước vào, ấn tượng đầu tiên của tôi về người đàn ông này đó là một người cao to, khuôn mặt dễ mến với sống mũi cao thẳng, làn da trắng cùng mái tóc vàng óng. Người này bước vào và nói với chúng tôi một câu bằng tiếng anh để tự giới thiệu: “Hello everyone, my name is Mike. Nice to meet you”. Khi nghe người nước ngoài nói, bạn lớp trưởng vốn là học trò nhanh trí đã ra hiệu cho cả lớp đồng thanh đáp: “Nice to meet you, too” cùng một tràng pháo tay vang ròn. Thì ra đây là bất ngờ mà cô giáo nói từ trước, một thầy giáo nước ngoài sẽ đến giao lưu với chúng tôi trong tiết sinh hoạt ngày hôm ấy và đã làm cho chúng tôi vô cùng thích thú. Gần như với tất cả chúng tôi, đây là lần đầu tiên chúng tôi được gặp người nước ngoài, ai cũng cảm thấy vô cùng hào hứng.

Cô giáo vì muốn để chúng tôi tự nhiên giao tiếp nên cô đã ra ngoài và chỉ còn lại thầy giáo Mike khiến chúng tôi cũng bạo dạn hơn. Thầy yêu cầu chúng tôi đăt những câu hỏi bằng tiếng anh về thầy để mọi người có thể hiểu nhau hơn cũng là để chúng tôi thể hiện vốn ngoại ngữ của mình cho thật tự nhiên. Đầu tiên mọi người còn rụt rè, không dám hỏi, chỉ có vài bạn bạo dạn nhất là giơ tay hỏi thầy là người nước nào, thầy bao nhiêu tuổi, thầy đến Việt Nam đã lâu chưa,… Nhờ vậy mà chúng tôi biết thầy là người Mĩ đang làm việc và sinh sống tại Việt Nam. Sau đó, càng lúc, chúng tôi càng thấy thầy vui tính và dễ gần nên ai cũng muốn giơ tay để hỏi thầy nhiều hơn, những câu hỏi thú vị như thầy biết nói tiếng việt không, thầy thích ăn món gì, thầy làm việc ở đâu, thầy có thích Việt Nam không, ở Mĩ có khác ở Việt Nam nhiều không,… lần lượt được hỏi hết và thậm chí có bạn láu cá hỏi thầy có người yêu chưa khiến cả lớp cười ồ mà thầy cũng thoải mái tiết lộ rằng thầy chuẩn bị làm lễ cưới với một cô dâu người Việt làm chúng tôi càng thích thú hơn.

Cuối buổi thầy Mike còn chia sẻ cho chúng tôi rằng thầy vô cùng thích Việt Nam, thích con người, khi hậu ở đây và thầy khen chúng tôi khiến ai cũng thích thú. Khi chia tay, thầy bất ngờ nói “Tạm biệt” bằng tiếng việt khiến cho cả lớp lại một phen thích thú bất ngờ. Thầy Mike thật thú vị, sau buổi sinh hoạt, chúng tôi thấy mình mạnh dạn hơn khi nói tiếng anh, cũng sửa được nhiều lỗi phát âm những từ đơn giản và nhất là thấy thích học tiếng anh hơn trước.

Buổi sinh hoạt thật thú vị, sau buổi sinh hoạt ấy, chúng tôi chỉ ao ước gặp lại thầy Mike và mong rằng nhà trường sẽ tổ chức thêm nhiều những buổi giao lưu thú vị như vậy nữa để những buổi sinh hoạt ở trường trở thành thời gian vừa học vừa chơi, bổ ích lại thoải mái.
Vy - vfo.vn
 
  • Chủ đề
    chuyen vui sinh hoat
  • Top