Những bài thơ hay về lòng hiếu thảo, biết ơn thầy cô, cha mẹ? Thơ về lòng hiếu thảo với cha mẹ? Thơ về lòng biết ơn thầy cô?
Có những bài thơ nào hay về lòng hiếu thảo, biết ơn thầy cô, cha mẹ nhỉ?
Lòng hiếu thảo và lòng biết ơn là 2 tính cách mà con người ai cũng cần phải có được. Cha mẹ, thầy cô là những người có công lao rất lớn đối với mỗi người chúng ta, không gì có thể so sánh được. Do vậy chúng ta cần phải thể hiện lòng hiếu thảo và biết ơn đối với cha mẹ và thầy cô. Bài viết này vforum cũng sẽ đề cập đến vấn đề liên quan đến lòng hiếu thảo và lòng biết ơn đó là Những bài thơ hay về lòng hiếu thảo, biết ơn thầy cô, cha mẹ? Sau đây hãy cùng vforum tìm hiểu nhé.
Những bài thơ hay về lòng hiếu thảo, biết ơn thầy cô, cha mẹ
Thơ về lòng hiếu thảo với cha mẹ 1: ĐẠO HIẾU
Hôm nay phụ nghĩa mẹ cha
Ngày mai nghiệp chướng ắt là tạo ra
Ở đời bất hiếu mẹ cha
Ấy là nghịch tử xót xa thế trần
Luân hồi ấy kiếp trầm luân
Rồi ai cũng phải đất gần trời xa
Phước lộc để giữ đạo nhà
Không tu chẳng dưỡng đó là bất nhân
Bạc đãi với cả song thân
Thì sao có phúc có phần mai sau
Trước mắt có thể vẫn giàu
Nhưng để nghiệp chướng đời sau lãnh phần
Sinh ra được gọi là nhân
Đừng để ô uế tấm thân hồng trần
Công ơn sinh dưỡng song thân
Đâu cần phú quý chỉ cần thảo thơm
Về già manh áo bát cơm
Không cần sang trọng chỉ đơm tình đầy
Người ơi trả chút công dầy
Công cha nghĩa mẹ nuôi bầy con thơ.
Mỗi con người chúng ta được sinh ra, được trưởng thành, được thành đạt trên cõi đời này đều do công ơn sinh thành dưỡng dục của mẹ cha. Công ơn trời biển ấy kể sao cho xiết! Bài thơ này từ ngàn xưa của người dân Việt Nam đến hôm nay vẫn thiết tha nhắc mãi nghĩa tình này.
Thơ về lòng hiếu thảo với cha mẹ 2: CHỮ HIẾU THỜI @
Ta còn sống mi không chăm sóc
Lúc tắt hơi hòm bọc kim cương
Tỏ ra hiểu rõ tình trường
Thật lòng mà nói có thương yêu gì
Con với cái như ri đáng trách
Vợ và chồng thì hạch sách nhau
Nghĩa nhân đâu phải sắc màu
Sao người chưa hiểu làm đau cái lòng
Nước trên suối khi trong lúc đục
Kiếp con người có nhục có vinh
Đôi khi tửu điếm trà đình
Cơ hàn lại phải ăn xin qua ngày
Đừng nên cứ chỉ tay thiên hạ
Chớ coi thường ai đã sanh ta
Hãy luôn chung sống thuận hoà
Mai đây có thác người ta không cười.
Chúng ta đang sống trong thời đại mới - thời đại văn minh, khoa học, nhất là sự phát triển vượt bậc của ngành công nghệ thông tin; nó đã và đang làm cho cuộc sống con người ngày được nâng cao. Đáng tiếc thay giá trị đạo đức, nhất là Chữ Hiếu, đang bị xói mòn bởi chủ nghĩa thực dụng, duy vật chất. Đặc biệt là giới trẻ, không thiếu những kẻ thờ ơ, lãnh đạm, ích kỷ, sống chỉ biết mình, không nghĩ đến cha mẹ, thậm chí còn giết cả cha mẹ.
Thơ thất ngôn bát cú về lòng hiếu thảo với cha mẹ 3: HIẾU ĐỂ
Đạo TỬ còn không , HIẾU đã mòn ?
CHA già MẸ yếu phải gầy hon
SINH THÀNH nghĩa ấy đầy bao biển
DƯỠNG DỤC ơn này đủ mấy non
Bạc sẵn trai đàn vui tỉa rút
Tiền dư gái lũ thỏa xơi bòn
Đau lòng buổi xế chiều hiu quạnh
Ủ rũ tâm sầu khóc đợi con !!!
Bài thơ cho thấy hình ảnh người con đã đánh mất đi đạo hiếu và làm cha mẹ buồn. Hiếu được coi là nền tảng luân lý đạo đức của con người. Trong xã hội loạn lạc, danh phận đảo lộn, vương đạo suy vi, nên đạo hiếu được coi là gốc cho các chuẩn mực đạo đức, là nết đứng đầu trăm nết.
Thơ thất ngôn bát cú về lòng hiếu thảo với cha mẹ 6: SỰ ĐỜI NAY
Luân lý ngày nay đã xói MÒN
Trăm người, may có một lòng SON
Con xua cha mẹ ra ngoài BIỂN
Cháu giết ông bà dấu tận NON
Nhà đất tiền nhân năm tháng DỤM
Mồ chôn hậu thế bốc thêm BÒN
Cái nền giáo dục ai đòi NỢ ?
Đạo đức luân thường đâu phân CON ?
Ngày nay, nhiều bạn trẻ sống bất hiếu với cha mẹ. Thật đau lòng mỗi khi những hình ảnh cha mẹ bị con cái ngược đãi hoặc bị giết chết được các phương tiện truyền thông đưa lên mặt báo. Thật đáng buồn cho một thế hệ …
Thơ thất ngôn bát cú về lòng hiếu thảo với cha mẹ 7: CHỮ HIẾU
Rằm tháng bảy Vu Lan báo hiếu
Có vài lời giới thiệu lòng nhân
Bà con lối xóm xa gần
Hãy nghe chuyện kể mà phân tỏ tường.
Lúc còn sống liệt giường đau ốm
Thiếu gạo cơm phải lượm ve chai
Từng đêm trở giấc thở dài
Thân già lắm bệnh nào ai cho gì.
Con mấy đứa chẳng khi lo được
Nói nương nhờ sau trước rụt rè
Xin tiền than thuốc im re
Đẩy đùn lẩn tránh e dè thiệt hơn.
Cha mẹ thác kêu đờn kéo nhạc
Gọi hòm gương có dác mạ vàng
Tỏ lòng hiếu đạo khói nhang
Ma chay thật lớn rỡ ràng uy danh.
Rồi vỗ ngực ta thành việc cả
Bỏ nhiều tiền vất vả lo toan
Mồ yên mả đẹp chu toàn
Công mình trọn vẹn hân hoan với đời.
Nào ai biết những lời tạo dựng
Chỉ đầu môi có xứng sự tình
Cũng vì cái thói cầu vinh
Mà đem đạo đức của mình vùi chôn.
Đi khắp ngõ thổi đồn dối trá
Bởi người dưng họ chả biết gì
Buồn cười thế sự lâm li
Chuyện đen hóa trắng vỏ bì bọc che.
Ngày giỗ kỵ chia bè kết lũ
Cổ mâm đầy có đủ món ngon
Heo quay chả cuộn bánh giòn
Bạn bè ăn nhậu véo von hát hò.
Khi còn sống không lo cung phụng
Lúc chết rồi lại cúng nhiều mâm
Mẹ cha giờ đã yên nằm
Nào đâu hưởng được mà châm cổ đầy.
Câu chuyện kể đến đây chưa hết
Nói ra nhiều thấy mệt tâm can
Đầy ly giọt nước sẽ tràn
Thôi thì trút cạn cho tan nghiệp đời
Công cha nghĩa mẹ to lớn vô cùng. Không có cha mẹ thì sẽ không có chúng ta. Mẹ phải vất vả chín tháng mười ngày thai nghén bao gian truân, cợ cực. Chín tháng hay chín năm, gian khó khôn cùng để sinh ra ta. Để có được mẹ vượt cạn một mình, bất chấp hiểm nguy của tính mạng. Khi sinh ra hài nhi đỏ hỏn, mẹ chắt chiu dòng sữa nuôi con khôn lớn. Do vậy mà khi mẹ cha còn sống thì hãy bày tỏ lòng hiếu thảo đến với cha mẹ, chứ đừng để đến khi cha mẹ mất rồi mới quỳ, lạy, khóc, than chẳng còn tác dụng gì nữa.
Thơ thất ngôn tứ tuyệt về lòng hiếu thảo với cha mẹ 9: TỘI BẤT HIẾU
Tội bất hiếu Trời đâu tha thứ !!
Cha Mẹ già ráng giữ mà chăm
Nuôi con vất vã âm thầm
Giờ thì thành đạt đành tâm phụ lòng.
Có sanh đẻ biết công Cha Mẹ...
Đấng Sinh Thành lặng lẻ vì ta
Nay người tuổi tác đã già ..
Mau lo phụng dưỡng đó là phận con...
Lúc còn sống không tròn chữ hiếu
Khi chết rồi thuê kiệu mời Thầy
Khoe khoan ca hát mưa mây
Người đời chê trách chẳng hay chút nào !!
Vu Lan nhắc đời sau có báo
Sống ở đời giữ Đạo làm con ...
Mừng vì Cha Mẹ vẫn còn ,,,
Cho ta hiếu thảo vuông tròn Nghĩa Ơn ...
Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng Bất Hiếu và tha hoá đạo đức, nhưng chung quy lại, cái gốc chính là cách sống của mỗi người, và cách giáo dục nhân bản từ trong gia đình cho đến nhà trường và ngoài xã hội còn quá thờ ơ, hời hợt.
Thơ về lòng hiếu thảo với cha mẹ 10: Hoa Hồng Dâng Mẹ
Hoa hồng một đóa xinh xinh
Gắn trên vành áo thắm tình mẫu thân
Còn Mẹ diễm phúc tuyệt trần
Một lòng hiếu thảo ân cần mến yêu
Hoa hồng một đóa nâng niu
Bước đi trỗi nhịp cầu kiều Mẹ thương
Mẹ hiền ngát tỏa mùi hương
Ươm tình dịu ngọt trên đường trần gian
Còn Mẹ hơn cả bạc vàng
Hơn muôn phú quý hơn ngàn minh châu
Mẹ là hằng hữu nhiệm mầu
Cháu con tận hưởng sắc màu yêu thương
Mẹ là vạn lý thiên hương
Trời cao biển rộng vấn vương nghĩa tình
Hoa hồng một đóa xinh xinh
Em còn có mẹ bên mình nghe em
Thắp nhang khấn nguyện hàng đêm
Đừng ai ập phủ bóng thềm hoang vu
Chập chờn vần vũ mây mù
Đừng ai mở cửa thiên thu vạn sầu
Dòng sông Ái Tử bên cầu
Vô thường im sóng chìm sâu xa bờ
Hoa hồng dâng Mẹ ươm mơ…
Bài thơ là hình ảnh người con thể hiện lòng hiếu thảo đối với mẹ của mình bằng cách dâng bó hoa cho mẹ. Từng lời thơ cho ta thấy được sự yêu thương, hiếu thảo của người con đối với mẹ mình là nhiều như thế nào.
Thơ về lòng hiếu thảo với cha mẹ 11: Hãy Mãi Là Cô Gái Việt Nam
Mãi nhé là cô gái Việt Nam
Dịu dàng, đôn hậu nhất trần gian
Công dung ngôn hạnh làm tâm niệm
Hiếu thảo mẹ cha suốt tháng năm
Mãi nhé là cô gái Việt Nam
Âu Cơ huyết thống, nết đoan trang
Trẻ thương, già kính, nhường trên dưới
Quán xuyến gia đình thật đảm đang
Mãi nhé là cô gái Việt Nam
Nhân từ, độ lượng, tánh chuyên cần
Giúp người lâm nạn, khi nghèo khó
Tận tụy hy sinh chẳng quản thân
Hãy mãi là cô gái Việt Nam
Danh thơm mẫu mực giống da vàng
Tấm gương cao đẹp và trong sáng
Hậu thế muôn đời nức tiếng vang.
Sẽ mãi là cô gái Việt nam
Em đã là cô gái Việt Nam
Tóc dài buông áo lụa Hà Đông
Ghi lời tứ đức câu cha dạy
Hiếu thảo, tam tòng mẹ bảo ngoan
Em vẫn là cô gái Việt Nam
Gia phong, nề nếp, rất đoan trang
Kính trên nhường dưới lòng hằng nhớ
Việc nước, việc nhà luôn đảm đang
Em sẽ là cô gái Việt Nam
Bao dung, cứu khổ chẳng nề thân
Nhường cơm sẻ áo người cơ nhỡ
Hăng hái tham gia rất lẹ làng
Em hứa là cô gái Việt Nam
Noi gương sáng chói Hai Bà Trưng
Nước non gìn giữ khi nguy biến
Sống xứng rạng danh giống Lạc Hồng.
Bài thơ nói về hình ảnh người con gái Việt Nam luôn đi đầu trong việc hiếu thảo đối với cha mẹ. Nói vậy không phải là người đàn ông không hiếu thảo nhé, mà ở đây tác giả dùng con gái để chỉ ra bốn đức tính mà khi xưa ông bà ta đã dùng nó để làm thước đo một người con gái đó là “công, dung, ngôn hạnh”.
Thơ về lòng hiếu thảo với cha mẹ 12: Biển Tình Mẫu Tử
Thương Mẹ lắm một thời lam lũ
Đến bây giờ giấc ngủ chưa yên
Đã qua gạo thiếu không tiền
Nhưng hoài trăn trở chữ duyên con mình
Còn nợ đó biển tình mẫu tử
Đã bao ngày viễn xứ tha hương
Chưa tròn chữ hiếu lời thương
Nay về tóc Mẹ giọt sương phủ đầy
Lòng khấn nguyện tháng ngày còn lại
Mẹ bình an sống mãi bên con
Dẫu cho tuổi Hạc có mòn
Nụ cười Mẹ giữ tươi son má đào
Chút ân cần ngọt ngào con thiếu
Mẹ đâu buồn lại hiểu cảm thông
Âm thầm dõi mắt ngóng trông
Nhớ con mẹ nhớ cả lòng quặn đau
Tựa đề bài thơ cũng đủ cho ta thấy được tình mẫu tử thiêng liêng cao cả như thế nào. Nói về lòng hiếu thảo thì con cái đối với cha mẹ không là gì cả, nhưng tình yêu thương mà cha mẹ dành cho con cái là vô bờ bến, không gì có thể so sánh được.
Thơ về lòng hiếu thảo với cha mẹ 13: Tình Mẫu Tử
Chợ nhớ lại cuộc đời mưa lũ.
Và bây giờ đầy đủ bình yên.
Trải qua cơm áo gạo tiền.
Lại còn lo lắng tình riêng của mình.
Ôi!Người Mẹ bóng hình bất tử.
Dẫu muôn đời vẫn cứ đậm hương.
Mẹ là biểu tượng yêu thương.
Nuôi con khôn lớn nào vương đoạ đày.
Con những muốn những ngày trở lại.
Bõ bao thời tê tái đời con.
Dầu cho biển cạn non mòn.
Yêu thương Mẹ dẫu héo hon môi đào.
Những tình cảm dạt dào thốn thiếu.
Mẹ luôn cười hiền dịu hiểu thông.
Đêm ngày mỏi mắt đợi trông.
Nhớ con,con nhớ Mẹ lòng buốt đau!
Bài thơ là thể hiện lòng hiếu thảo của người con đến với người mẹ của mình. Nội dung bài thơ muốn nói rằng, dẫu sau này thời thế có thay đổi ra sao đi nữa thì long hiếu thảo của con đối với mẹ là không bao giờ thay đổi.
Thơ về lòng hiếu thảo với cha mẹ 14: Sinh Nhật Mẹ
Hỡi Mẹ thương yêu đầy tuyệt diệu
Này con hiếu thảo lắm vui vầy
Sáng ra là nhớ ngày sinh Mẹ
Chiều đến lại mong bánh trái cây
Hò hẹn chia nhau lần chuỗi hột
Rủ rê san sẻ nguyện Con Ngài
Kiếp này cố sống yêu đầy ắp
Mai mốt ra đi chẳng tiếc hoài.
Được mấy ai trong chúng ta nhớ đến ngày sinh nhật mẹ. Ngay từ lúc này hãy ghi nhớ ngày sinh nhật của cha mẹ vào trong một phần trong đầu nhé. Đó cũng là một sự thể hiện lòng hiếu thảo đến với cha mẹ rồi, không cần phải quá cầu kỳ đâu.
Thơ về lòng hiếu thảo với cha mẹ 15: Thiện Nguyện
Trăm thiện chữ hiếu đứng đầu
Chỉ cần hiếu thảo trong đầu là vui
Đá cứng cũng phải mềm lòng
Trời cao soi xét, khen lòng hiếu nhân.
Gạc bỏ mọi chuyện ác nhân
Nguyện tu những chuyện thiện nhân trần đời,
Để cho lòng sống với tâm
Nhân_nghĩa_thiện_đức, sở tâm đắc thành,
Đời người sống kiếp thanh bình
An nhàn tự tại, thấy mình thanh cao,
Đừng vào nơi chốn sân si
Quy y cửa phật, từ bi cõi lòng.
Một con người mà không có hiếu đối với ông bà, cha mẹ, không biết yêu thương, kính trọng những người sinh thành dưỡng dục mình, thì khi ra ngoài xã hội, con người ấy khó trở thành người có tình cảm, biết yêu thương những người xung quanh.
Thơ về lòng hiếu thảo với cha mẹ 16: Vu Lan Nhớ Mẹ
Lễ Vu lan ngày rằm tháng bảy
Nhớ cội nguồn máu chảy về tim
Cuộc đời như những cánh chim
Chồn chân mỏi cánh về tìm tuổi thơ
Đời mẹ cha ước mơ cháy bỏng
Mong đời con hạnh phúc đủ đầy
Gian lao khó nhọc dựng xây
Cho con cuộc sống có ngày hôm nay
Lễ Vu lan tỏ bày hiếu thảo
Công sinh thành dạy bảo ghi lời
Công ơn cha mẹ biển trời
Các con ghi nhớ suốt đời không quên
Thơ về lòng biết ơn với thầy cô 17: TRI ÂN
Thu tàn trời đã sang đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp cho đôi cánh em bay vào đời
Bao chuyến đò lặng không lời
Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua
Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mõi mòn khuya sớm gian nan
Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng
Bao thế hệ đã sang sông
Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc cho mưa gió bão bùng
Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ
Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân hai tiếng... vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu có thịnh suy
Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy
Mừng ngày nhà giáo hôm nay
Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang hạnh phúc rạng ngời
Gia can êm ấm trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách trở ngàn phương
Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy...
Thơ về lòng biết ơn với thầy cô 18: LỜI TRI ÂN
Người thầy áo bạc sờn vai
Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng
Tình thầy con mãi nặng mang
Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim
Dù bao dâu bể nổi chìm
Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời
Đêm trường giấc ngủ chơi vơi
Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay
Trường xưa in đậm dấu giày
Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi
Từng trò từng lớp xa xôi
Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo
Đôi dòng ngăn cách trông theo
Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi
Chiều rơi nắng đã tắt rồi
Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung.
Thơ về lòng biết ơn với thầy cô 19: CÔNG ƠN THẦY CÔ
Kinh mài, chữ giũa, mực nghiên
Dạy trò con chữ đẹp duyên học đường
Mỗi ngày cắp sách đến trường
Ươm mầm tri thức làm gương bao người
Lúc thầy mới tuổi ba mươi
Hay thương giúp trẻ, hay cười vị tha
Không màn nhung gấm lụa là
Chỉ chăm con chữ để đà dạy răn
Mong trò học giỏi siêng năng
Khơi nguồn trí tuệ, tài năng cho đời
Giáo viên nét đẹp rạng ngời
Biết bao thế hệ muôn đời tôn vinh
Ơn cô nghĩa thắm đậm tình
Tỏa vầng giáo hạnh cho mình ước mơ
Nhân ngày nhà giáo làm thơ
Chúc cho hết thảy thầy cô yêu nghề!
Thơ lục bát về lòng biết ơn với thầy cô 20: ƠN THẦY CÔ
Nhân ngày nhà giáo Việt Nam
Thành tâm ghi nhớ em làm vần thơ
Kính chúc các thầy các cô
Luôn luôn mạnh khỏe từng giờ bình an
Lòng thầy bát ngát đại ngàn
Tình cô yêu dấu chứa tran biển trời
Dậy con cách sống làm người
Hành trang kiến thức vào đời tự tin
Lời ăn tiếng nói giữ gìn
Kính trên nhường dưới biết xin, biết chào
Hôm nay con rất tự hào
Lòng luôn ghi nhớ công lao của thầy
Mười năm công sức trồng cây
Trăm năm nuôi dưỡng cô thầy bón chăm
Thầy cô vất vả thân tằm
Nhả tơ rút ruột quanh năm vì trò
Qua sông là những chuyến đò
Thầy cô cầm lái cho con vào đời
Ghi sâu công đức thầy ơi
Tim con luôn khắc những lời thầy cô
Làm theo lời dậy Bác Hồ
Chăm ngoan học giỏi Thầy Cô vui lòng.
Thơ về lòng biết ơn với thầy cô 21: ƠN THẦY
Trăm năm Đạo giữ ở đời
Tiên học chữ Lễ sau rồi chữ Văn
Ơn Thầy khai sáng chữ Nhân
Công Thầy vun đắp bao lần chữ Tâm
Dạy luôn chữ Hiếu tình thâm
Khắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngày
Chữ Đức Thầy dạy đến nay
Cả luôn chữ Tín mai này lập danh
Chữ Trung thấm nghĩa sẽ thành
Có thêm chữ Chí xứng anh hùng rồi
Chữ Hướng làm vốn cuộc đời
Theo cùng năm tháng chữ Người đã lên
Lời Thầy em vẫn không quên
Bao nhiêu chữ ấy mang bên suốt đời
Cho dù vật đổi sao rời
Ơn Thầy khắc cốt những lời năm xưa.
Thơ về lòng biết ơn với thầy cô 22: TẤM LÒNG THẦY GIÁO
Lòng thầy nhân hậu thanh cao
Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình
Thương tà áo trắng xinh xinh
Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây
Cho dù vất vả đắng cay
Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề
Đâu cần hứa hẹn tuyên thề
Trái tim son đỏ đêm về trở trăn
Quyết tâm vượt mọi khó khăn
Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi
Các em đi bốn phương trời
Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương.
Thơ về lòng biết ơn với thầy cô 23: SUY NGHĨ VỀ NGÀY 20-11
Mừng Ngày nhà giáo Việt Nam
"Tôn sư trọng đạo" trò nào dám quên
Thầy Cô như Cha Mẹ hiền
Ươm mầm nhân cách con em nên người
Rưng rưng khóe mắt ai ơi
Thương thầy cô giáo những nơi...bản làng
Nơi có con suối vắt ngang
Núi cao, rừng rậm ai màng...viếng thăm
Nơi mà cuộc sống khó khăn
Miếng ăn chưa đủ "đi thăm"....bằng gì
Thành phố quà bánh thiếu chi
Hoa tươi, quà tặng, phong bì....đâu lo
Thôn quê khổ lũ học trò
Thương thầy cô lắm nhưng...lo thế nào
Phụ huynh áy náy, nôn nao
Gia cảnh là vậy, quà nào...được đây
Thầy cô trong những ngày này
Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà
Động viên, an ủi mẹ cha
Cho con đi học để mà...lớn khôn
Nhà giáo - Kỹ sư tâm hồn
Nhưng sao gian khó còn hơn...làm ngoài
So bì có đúng, có sai
Thực tế là vậy mấy ai...tỏ tường
Vài lời nhân Lễ Hiến chương
Tôn vinh Nhà giáo, chặng đường chông gai
Tri ân tất cả những ai
Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau
Dằn lòng xin nói thêm câu:
Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo
Xa quê, hoàn cảnh gieo neo
Ai ơi hãy nghĩ một điều...Quan tâm.
Thơ về lòng biết ơn với thầy cô 24: NHỚ ƠN THẦY CÔ
Bao năm học dưới mái trường
Thầy cô tiếp bước con đường tương lai
Dù em có bướng có sai
Thầy cô vẫn bảo không ai tự tài
Quyết tâm rèn dũa miệt mài
Rồi sau mới sướng mới oai với đời
Sinh ra ai chẳng muốn cười
Nhưng ai cũng khóc chào đời đấy thôi
Học sinh thích phá thích chơi
Đó là quy lụât muôn đời đã qua..
..
Nói thì nhất quỷ nhì ma
Nhưng ai chẳng sợ thứ ba học trò
Thầy cô trọn kiếp đưa đò
Dù mưa dù gió phận cò cũng đi
Mỗi khi sắp đến mùa thi
Tóc thầy thêm bạc mắt cô thêm ngần
Nào ai than khó khổ gần
Vì nghề nhà giáo phải cần hy sinh
Bao người giỏi tiếng thông minh
Rồi đâu có sướng bởi khinh chữ thầy
Một chữ chẳng thể đong đầy
Nhưng dù nửa chữ gọi thầy vẫn nên
Dưới thì phải kính bề trên
Nợ thì phải trả chớ nên vong tình
Học tài học trí Trạng Quỳnh
Vang danh sử sách bóng hình quê hương..
..
Lời thầy vẫn mãi thân thương
Tình cô vẫn mãi trên đường em đi
Lệ nhòa mắt đã tràn mi
Tiếc thời cắp sách qua đi vội vàng
20 - 11 đương sang
Em vì sự nghiệp nên đang xứ người
Nhưng dù đến khắp mọi nơi
Ơn thầy cô mãi muôn đời không quên
Xin trời, thượng đế ơn trên
Cho thầy cô khỏe vui bên gia đình
Để mỗi buổi sáng bình minh
Thầy cô tiếp bước công trình tương lai
Hai từ "Cao Quý" chẳng sai
Bởi nghiệp nhà giáo không ai sánh bằng.
Thơ về lòng biết ơn với thầy cô 25: LỜI CỦA CON
Hôm nay ngày lễ Hiến chương
Các con tấp nập đến trường múa ca
Tặng Thầy, Cô những bó hoa
Những người thay mặt mẹ cha sớm chiều.
Thầy Cô - hai tiếng thân yêu
Giúp con học tập và nhiều điều hay
Chúng con ghi nhớ ơn này
Mai sau khôn lớn dựng xây nước nhà !
Thơ về lòng biết ơn với thầy cô 26: NHỚ CÔNG ƠN THẦY
Làm sao quên được ơn thầy
Công người dạy dỗ có ngày hôm nay
Nét đầu thầy phải cầm tay
Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng
Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang
Tay thầy chèo chống đưa sang bao người
Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui
Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau
Từng đoàn nối tiếp kề nhau
Dựng xây đất nước sớm mau bằng người
Non sông hùng vĩ đẹp tươi
Có công thầy đã tô bồi ngày qua.
Thơ lục bát về lòng biết ơn thầy cô 27: EM MÃI KHẮC GHI
Thời gian dù mãi dần trôi
Con thuyền tri thức suốt đời thầy mang
Lật từng cuốn vở sang trang
Đong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu.
Nhớ thầy cô những sớm chiều
Tận tâm chỉ dạy những điều sáng soi
Cho em vững bước vào đời
Tương lai trí tuệ rạng ngời mai sau.
Tóc thầy giờ đã bạc màu
Đêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơ
Mong đàn em dựng cơ đồ
Nước non Đất Việt trong mơ trường tồn.
Nay giờ em đã lớn khôn
Chúc thầy cô mãi giữ hồn non sông
Việt Nam sáng mãi trời hồng
Chúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy.
Thơ về lòng biết ơn thầy cô 28: BỤI PHẤN
Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao !
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu cung kính ... thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa ?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa ... dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên !
Thơ về lòng biết ơn thầy cô 29: CHUYẾN ĐÒ TRI THỨC
Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng...còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.
Trên đây là bài viết về Những bài thơ hay về lòng hiếu thảo, biết ơn thầy cô, cha mẹ? Mong rằng sẽ giúp ích các bạn có thêm nhiều kiến thức hay và bổ ích về thơ trong kho tàng văn học Việt Nam.
Xem thêm: Những bài thơ về dừa, cây dừa hay
Có những bài thơ nào hay về lòng hiếu thảo, biết ơn thầy cô, cha mẹ nhỉ?
Hôm nay phụ nghĩa mẹ cha
Ngày mai nghiệp chướng ắt là tạo ra
Ở đời bất hiếu mẹ cha
Ấy là nghịch tử xót xa thế trần
Luân hồi ấy kiếp trầm luân
Rồi ai cũng phải đất gần trời xa
Phước lộc để giữ đạo nhà
Không tu chẳng dưỡng đó là bất nhân
Bạc đãi với cả song thân
Thì sao có phúc có phần mai sau
Trước mắt có thể vẫn giàu
Nhưng để nghiệp chướng đời sau lãnh phần
Sinh ra được gọi là nhân
Đừng để ô uế tấm thân hồng trần
Công ơn sinh dưỡng song thân
Đâu cần phú quý chỉ cần thảo thơm
Về già manh áo bát cơm
Không cần sang trọng chỉ đơm tình đầy
Người ơi trả chút công dầy
Công cha nghĩa mẹ nuôi bầy con thơ.
Mỗi con người chúng ta được sinh ra, được trưởng thành, được thành đạt trên cõi đời này đều do công ơn sinh thành dưỡng dục của mẹ cha. Công ơn trời biển ấy kể sao cho xiết! Bài thơ này từ ngàn xưa của người dân Việt Nam đến hôm nay vẫn thiết tha nhắc mãi nghĩa tình này.
Ta còn sống mi không chăm sóc
Lúc tắt hơi hòm bọc kim cương
Tỏ ra hiểu rõ tình trường
Thật lòng mà nói có thương yêu gì
Con với cái như ri đáng trách
Vợ và chồng thì hạch sách nhau
Nghĩa nhân đâu phải sắc màu
Sao người chưa hiểu làm đau cái lòng
Nước trên suối khi trong lúc đục
Kiếp con người có nhục có vinh
Đôi khi tửu điếm trà đình
Cơ hàn lại phải ăn xin qua ngày
Đừng nên cứ chỉ tay thiên hạ
Chớ coi thường ai đã sanh ta
Hãy luôn chung sống thuận hoà
Mai đây có thác người ta không cười.
Chúng ta đang sống trong thời đại mới - thời đại văn minh, khoa học, nhất là sự phát triển vượt bậc của ngành công nghệ thông tin; nó đã và đang làm cho cuộc sống con người ngày được nâng cao. Đáng tiếc thay giá trị đạo đức, nhất là Chữ Hiếu, đang bị xói mòn bởi chủ nghĩa thực dụng, duy vật chất. Đặc biệt là giới trẻ, không thiếu những kẻ thờ ơ, lãnh đạm, ích kỷ, sống chỉ biết mình, không nghĩ đến cha mẹ, thậm chí còn giết cả cha mẹ.
HIẾU ĐỂ ngày nay đã nhạt mòn
Lơ là bổn phận mỗi người con.
Nào hay nghĩa nặng… như trời biển
Chẳng rõ ân dày… tựa núi non.
Giật khổ năm dài cha góp trữ
Giành kham tháng trải mẹ gom bòn.
Vì yêu đám trẻ thân dầu dãi
Trách nhiệm chu toàn rũ tuổi son…!
Đạo hiếu là những chuẩn mực đạo đức văn hóa ứng xử của con cháu đối với cha mẹ. Đạo hiếu là gốc rễ của đạo làm người. Trong nền kinh tế thị trường hiện nay, đạo hiếu đang có nguy cơ bị xói mòn. Vì vậy, cần thiết phải tăng cường giáo dục đạo đức nói chung và giáo dục đạo hiếu nói riêng cho mọi người, trước hết cho thanh thiếu niên.
Thơ thất ngôn bát cú về lòng hiếu thảo với cha mẹ 4: CHỮ HIẾULơ là bổn phận mỗi người con.
Nào hay nghĩa nặng… như trời biển
Chẳng rõ ân dày… tựa núi non.
Giật khổ năm dài cha góp trữ
Giành kham tháng trải mẹ gom bòn.
Vì yêu đám trẻ thân dầu dãi
Trách nhiệm chu toàn rũ tuổi son…!
Đạo hiếu là những chuẩn mực đạo đức văn hóa ứng xử của con cháu đối với cha mẹ. Đạo hiếu là gốc rễ của đạo làm người. Trong nền kinh tế thị trường hiện nay, đạo hiếu đang có nguy cơ bị xói mòn. Vì vậy, cần thiết phải tăng cường giáo dục đạo đức nói chung và giáo dục đạo hiếu nói riêng cho mọi người, trước hết cho thanh thiếu niên.
Đạo HIẾU ngày nay đã bỏ mòn
Xem đời mượn chữ trát màu son
Tình Cha tựa núi đành trôi biển
Nghĩa Mẹ như nguồn đổ khuất non
Nói để bùi tai người mãi nhặt
Làm cho đẹp tiếng kẻ luôn bòn
Gieo nào gặt đó còn theo nữa
Chớ nghĩ oan là chuyện trẻ con.
Bài thơ này nói về đạo hiếu ngày nay đã không còn như trước kia. Con người sống trong xã hội luôn có nhiều mối quan hệ, nhưng mối quan hệ gần gũi, thiêng liêng nhất, ân nghĩa sâu nặng nhất là mối quan hệ với cha mẹ. Sự sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ đối với con cái đã tạo nên sự yêu thương, kính trọng và sự đùm bọc của con cái đối với cha mẹ.
Thơ thất ngôn bát cú về lòng hiếu thảo với cha mẹ 5: HIẾU TỬXem đời mượn chữ trát màu son
Tình Cha tựa núi đành trôi biển
Nghĩa Mẹ như nguồn đổ khuất non
Nói để bùi tai người mãi nhặt
Làm cho đẹp tiếng kẻ luôn bòn
Gieo nào gặt đó còn theo nữa
Chớ nghĩ oan là chuyện trẻ con.
Bài thơ này nói về đạo hiếu ngày nay đã không còn như trước kia. Con người sống trong xã hội luôn có nhiều mối quan hệ, nhưng mối quan hệ gần gũi, thiêng liêng nhất, ân nghĩa sâu nặng nhất là mối quan hệ với cha mẹ. Sự sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ đối với con cái đã tạo nên sự yêu thương, kính trọng và sự đùm bọc của con cái đối với cha mẹ.
Đạo TỬ còn không , HIẾU đã mòn ?
CHA già MẸ yếu phải gầy hon
SINH THÀNH nghĩa ấy đầy bao biển
DƯỠNG DỤC ơn này đủ mấy non
Bạc sẵn trai đàn vui tỉa rút
Tiền dư gái lũ thỏa xơi bòn
Đau lòng buổi xế chiều hiu quạnh
Ủ rũ tâm sầu khóc đợi con !!!
Bài thơ cho thấy hình ảnh người con đã đánh mất đi đạo hiếu và làm cha mẹ buồn. Hiếu được coi là nền tảng luân lý đạo đức của con người. Trong xã hội loạn lạc, danh phận đảo lộn, vương đạo suy vi, nên đạo hiếu được coi là gốc cho các chuẩn mực đạo đức, là nết đứng đầu trăm nết.
Luân lý ngày nay đã xói MÒN
Trăm người, may có một lòng SON
Con xua cha mẹ ra ngoài BIỂN
Cháu giết ông bà dấu tận NON
Nhà đất tiền nhân năm tháng DỤM
Mồ chôn hậu thế bốc thêm BÒN
Cái nền giáo dục ai đòi NỢ ?
Đạo đức luân thường đâu phân CON ?
Ngày nay, nhiều bạn trẻ sống bất hiếu với cha mẹ. Thật đau lòng mỗi khi những hình ảnh cha mẹ bị con cái ngược đãi hoặc bị giết chết được các phương tiện truyền thông đưa lên mặt báo. Thật đáng buồn cho một thế hệ …
Chữ hiếu ngày nay đã quá mòn
Thân làm phụ mẫu dạ hanh hon
Công cha nặng tựa ngang tày núi
Nghĩa mẹ cao dày sánh cùng non
Dưỡng dục lao tâm ba cố gắng
Sinh thành khổ tứ má lo bòn
Đời người mãi mãi mang duyên nợ
Cả kiếp đền ơn đúng phận con.
Quả thật, nói tới Chữ Hiếu trong xã hội ngày nay, chúng ta không khỏi băn khoăn lo lắng. Nền đạo đức bị suy đồi, con người bị cuốn hút vào chủ nghĩa thực dụng. Họ coi của cải vật chất và tiền bạc là “số một”. Vì thế, vấn đề chăm sóc cha mẹ già trở nên gánh nặng, nói gì đến Chữ Hiếu.
Thơ thất ngôn tứ tuyệt về lòng hiếu thảo với cha mẹ 8: Tụng Cái Sự ĐờiThân làm phụ mẫu dạ hanh hon
Công cha nặng tựa ngang tày núi
Nghĩa mẹ cao dày sánh cùng non
Dưỡng dục lao tâm ba cố gắng
Sinh thành khổ tứ má lo bòn
Đời người mãi mãi mang duyên nợ
Cả kiếp đền ơn đúng phận con.
Quả thật, nói tới Chữ Hiếu trong xã hội ngày nay, chúng ta không khỏi băn khoăn lo lắng. Nền đạo đức bị suy đồi, con người bị cuốn hút vào chủ nghĩa thực dụng. Họ coi của cải vật chất và tiền bạc là “số một”. Vì thế, vấn đề chăm sóc cha mẹ già trở nên gánh nặng, nói gì đến Chữ Hiếu.
Rằm tháng bảy Vu Lan báo hiếu
Có vài lời giới thiệu lòng nhân
Bà con lối xóm xa gần
Hãy nghe chuyện kể mà phân tỏ tường.
Lúc còn sống liệt giường đau ốm
Thiếu gạo cơm phải lượm ve chai
Từng đêm trở giấc thở dài
Thân già lắm bệnh nào ai cho gì.
Con mấy đứa chẳng khi lo được
Nói nương nhờ sau trước rụt rè
Xin tiền than thuốc im re
Đẩy đùn lẩn tránh e dè thiệt hơn.
Cha mẹ thác kêu đờn kéo nhạc
Gọi hòm gương có dác mạ vàng
Tỏ lòng hiếu đạo khói nhang
Ma chay thật lớn rỡ ràng uy danh.
Rồi vỗ ngực ta thành việc cả
Bỏ nhiều tiền vất vả lo toan
Mồ yên mả đẹp chu toàn
Công mình trọn vẹn hân hoan với đời.
Nào ai biết những lời tạo dựng
Chỉ đầu môi có xứng sự tình
Cũng vì cái thói cầu vinh
Mà đem đạo đức của mình vùi chôn.
Đi khắp ngõ thổi đồn dối trá
Bởi người dưng họ chả biết gì
Buồn cười thế sự lâm li
Chuyện đen hóa trắng vỏ bì bọc che.
Ngày giỗ kỵ chia bè kết lũ
Cổ mâm đầy có đủ món ngon
Heo quay chả cuộn bánh giòn
Bạn bè ăn nhậu véo von hát hò.
Khi còn sống không lo cung phụng
Lúc chết rồi lại cúng nhiều mâm
Mẹ cha giờ đã yên nằm
Nào đâu hưởng được mà châm cổ đầy.
Câu chuyện kể đến đây chưa hết
Nói ra nhiều thấy mệt tâm can
Đầy ly giọt nước sẽ tràn
Thôi thì trút cạn cho tan nghiệp đời
Công cha nghĩa mẹ to lớn vô cùng. Không có cha mẹ thì sẽ không có chúng ta. Mẹ phải vất vả chín tháng mười ngày thai nghén bao gian truân, cợ cực. Chín tháng hay chín năm, gian khó khôn cùng để sinh ra ta. Để có được mẹ vượt cạn một mình, bất chấp hiểm nguy của tính mạng. Khi sinh ra hài nhi đỏ hỏn, mẹ chắt chiu dòng sữa nuôi con khôn lớn. Do vậy mà khi mẹ cha còn sống thì hãy bày tỏ lòng hiếu thảo đến với cha mẹ, chứ đừng để đến khi cha mẹ mất rồi mới quỳ, lạy, khóc, than chẳng còn tác dụng gì nữa.
Tội bất hiếu Trời đâu tha thứ !!
Cha Mẹ già ráng giữ mà chăm
Nuôi con vất vã âm thầm
Giờ thì thành đạt đành tâm phụ lòng.
Có sanh đẻ biết công Cha Mẹ...
Đấng Sinh Thành lặng lẻ vì ta
Nay người tuổi tác đã già ..
Mau lo phụng dưỡng đó là phận con...
Lúc còn sống không tròn chữ hiếu
Khi chết rồi thuê kiệu mời Thầy
Khoe khoan ca hát mưa mây
Người đời chê trách chẳng hay chút nào !!
Vu Lan nhắc đời sau có báo
Sống ở đời giữ Đạo làm con ...
Mừng vì Cha Mẹ vẫn còn ,,,
Cho ta hiếu thảo vuông tròn Nghĩa Ơn ...
Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng Bất Hiếu và tha hoá đạo đức, nhưng chung quy lại, cái gốc chính là cách sống của mỗi người, và cách giáo dục nhân bản từ trong gia đình cho đến nhà trường và ngoài xã hội còn quá thờ ơ, hời hợt.
Hoa hồng một đóa xinh xinh
Gắn trên vành áo thắm tình mẫu thân
Còn Mẹ diễm phúc tuyệt trần
Một lòng hiếu thảo ân cần mến yêu
Hoa hồng một đóa nâng niu
Bước đi trỗi nhịp cầu kiều Mẹ thương
Mẹ hiền ngát tỏa mùi hương
Ươm tình dịu ngọt trên đường trần gian
Còn Mẹ hơn cả bạc vàng
Hơn muôn phú quý hơn ngàn minh châu
Mẹ là hằng hữu nhiệm mầu
Cháu con tận hưởng sắc màu yêu thương
Mẹ là vạn lý thiên hương
Trời cao biển rộng vấn vương nghĩa tình
Hoa hồng một đóa xinh xinh
Em còn có mẹ bên mình nghe em
Thắp nhang khấn nguyện hàng đêm
Đừng ai ập phủ bóng thềm hoang vu
Chập chờn vần vũ mây mù
Đừng ai mở cửa thiên thu vạn sầu
Dòng sông Ái Tử bên cầu
Vô thường im sóng chìm sâu xa bờ
Hoa hồng dâng Mẹ ươm mơ…
Bài thơ là hình ảnh người con thể hiện lòng hiếu thảo đối với mẹ của mình bằng cách dâng bó hoa cho mẹ. Từng lời thơ cho ta thấy được sự yêu thương, hiếu thảo của người con đối với mẹ mình là nhiều như thế nào.
Mãi nhé là cô gái Việt Nam
Dịu dàng, đôn hậu nhất trần gian
Công dung ngôn hạnh làm tâm niệm
Hiếu thảo mẹ cha suốt tháng năm
Mãi nhé là cô gái Việt Nam
Âu Cơ huyết thống, nết đoan trang
Trẻ thương, già kính, nhường trên dưới
Quán xuyến gia đình thật đảm đang
Mãi nhé là cô gái Việt Nam
Nhân từ, độ lượng, tánh chuyên cần
Giúp người lâm nạn, khi nghèo khó
Tận tụy hy sinh chẳng quản thân
Hãy mãi là cô gái Việt Nam
Danh thơm mẫu mực giống da vàng
Tấm gương cao đẹp và trong sáng
Hậu thế muôn đời nức tiếng vang.
Sẽ mãi là cô gái Việt nam
Em đã là cô gái Việt Nam
Tóc dài buông áo lụa Hà Đông
Ghi lời tứ đức câu cha dạy
Hiếu thảo, tam tòng mẹ bảo ngoan
Em vẫn là cô gái Việt Nam
Gia phong, nề nếp, rất đoan trang
Kính trên nhường dưới lòng hằng nhớ
Việc nước, việc nhà luôn đảm đang
Em sẽ là cô gái Việt Nam
Bao dung, cứu khổ chẳng nề thân
Nhường cơm sẻ áo người cơ nhỡ
Hăng hái tham gia rất lẹ làng
Em hứa là cô gái Việt Nam
Noi gương sáng chói Hai Bà Trưng
Nước non gìn giữ khi nguy biến
Sống xứng rạng danh giống Lạc Hồng.
Bài thơ nói về hình ảnh người con gái Việt Nam luôn đi đầu trong việc hiếu thảo đối với cha mẹ. Nói vậy không phải là người đàn ông không hiếu thảo nhé, mà ở đây tác giả dùng con gái để chỉ ra bốn đức tính mà khi xưa ông bà ta đã dùng nó để làm thước đo một người con gái đó là “công, dung, ngôn hạnh”.
Thương Mẹ lắm một thời lam lũ
Đến bây giờ giấc ngủ chưa yên
Đã qua gạo thiếu không tiền
Nhưng hoài trăn trở chữ duyên con mình
Còn nợ đó biển tình mẫu tử
Đã bao ngày viễn xứ tha hương
Chưa tròn chữ hiếu lời thương
Nay về tóc Mẹ giọt sương phủ đầy
Lòng khấn nguyện tháng ngày còn lại
Mẹ bình an sống mãi bên con
Dẫu cho tuổi Hạc có mòn
Nụ cười Mẹ giữ tươi son má đào
Chút ân cần ngọt ngào con thiếu
Mẹ đâu buồn lại hiểu cảm thông
Âm thầm dõi mắt ngóng trông
Nhớ con mẹ nhớ cả lòng quặn đau
Tựa đề bài thơ cũng đủ cho ta thấy được tình mẫu tử thiêng liêng cao cả như thế nào. Nói về lòng hiếu thảo thì con cái đối với cha mẹ không là gì cả, nhưng tình yêu thương mà cha mẹ dành cho con cái là vô bờ bến, không gì có thể so sánh được.
Chợ nhớ lại cuộc đời mưa lũ.
Và bây giờ đầy đủ bình yên.
Trải qua cơm áo gạo tiền.
Lại còn lo lắng tình riêng của mình.
Ôi!Người Mẹ bóng hình bất tử.
Dẫu muôn đời vẫn cứ đậm hương.
Mẹ là biểu tượng yêu thương.
Nuôi con khôn lớn nào vương đoạ đày.
Con những muốn những ngày trở lại.
Bõ bao thời tê tái đời con.
Dầu cho biển cạn non mòn.
Yêu thương Mẹ dẫu héo hon môi đào.
Những tình cảm dạt dào thốn thiếu.
Mẹ luôn cười hiền dịu hiểu thông.
Đêm ngày mỏi mắt đợi trông.
Nhớ con,con nhớ Mẹ lòng buốt đau!
Bài thơ là thể hiện lòng hiếu thảo của người con đến với người mẹ của mình. Nội dung bài thơ muốn nói rằng, dẫu sau này thời thế có thay đổi ra sao đi nữa thì long hiếu thảo của con đối với mẹ là không bao giờ thay đổi.
Hỡi Mẹ thương yêu đầy tuyệt diệu
Này con hiếu thảo lắm vui vầy
Sáng ra là nhớ ngày sinh Mẹ
Chiều đến lại mong bánh trái cây
Hò hẹn chia nhau lần chuỗi hột
Rủ rê san sẻ nguyện Con Ngài
Kiếp này cố sống yêu đầy ắp
Mai mốt ra đi chẳng tiếc hoài.
Được mấy ai trong chúng ta nhớ đến ngày sinh nhật mẹ. Ngay từ lúc này hãy ghi nhớ ngày sinh nhật của cha mẹ vào trong một phần trong đầu nhé. Đó cũng là một sự thể hiện lòng hiếu thảo đến với cha mẹ rồi, không cần phải quá cầu kỳ đâu.
Trăm thiện chữ hiếu đứng đầu
Chỉ cần hiếu thảo trong đầu là vui
Đá cứng cũng phải mềm lòng
Trời cao soi xét, khen lòng hiếu nhân.
Gạc bỏ mọi chuyện ác nhân
Nguyện tu những chuyện thiện nhân trần đời,
Để cho lòng sống với tâm
Nhân_nghĩa_thiện_đức, sở tâm đắc thành,
Đời người sống kiếp thanh bình
An nhàn tự tại, thấy mình thanh cao,
Đừng vào nơi chốn sân si
Quy y cửa phật, từ bi cõi lòng.
Một con người mà không có hiếu đối với ông bà, cha mẹ, không biết yêu thương, kính trọng những người sinh thành dưỡng dục mình, thì khi ra ngoài xã hội, con người ấy khó trở thành người có tình cảm, biết yêu thương những người xung quanh.
Lễ Vu lan ngày rằm tháng bảy
Nhớ cội nguồn máu chảy về tim
Cuộc đời như những cánh chim
Chồn chân mỏi cánh về tìm tuổi thơ
Đời mẹ cha ước mơ cháy bỏng
Mong đời con hạnh phúc đủ đầy
Gian lao khó nhọc dựng xây
Cho con cuộc sống có ngày hôm nay
Lễ Vu lan tỏ bày hiếu thảo
Công sinh thành dạy bảo ghi lời
Công ơn cha mẹ biển trời
Các con ghi nhớ suốt đời không quên
Thu tàn trời đã sang đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp cho đôi cánh em bay vào đời
Bao chuyến đò lặng không lời
Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua
Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mõi mòn khuya sớm gian nan
Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng
Bao thế hệ đã sang sông
Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc cho mưa gió bão bùng
Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ
Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân hai tiếng... vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu có thịnh suy
Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy
Mừng ngày nhà giáo hôm nay
Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang hạnh phúc rạng ngời
Gia can êm ấm trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách trở ngàn phương
Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy...
Người thầy áo bạc sờn vai
Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng
Tình thầy con mãi nặng mang
Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim
Dù bao dâu bể nổi chìm
Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời
Đêm trường giấc ngủ chơi vơi
Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay
Trường xưa in đậm dấu giày
Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi
Từng trò từng lớp xa xôi
Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo
Đôi dòng ngăn cách trông theo
Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi
Chiều rơi nắng đã tắt rồi
Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung.
Kinh mài, chữ giũa, mực nghiên
Dạy trò con chữ đẹp duyên học đường
Mỗi ngày cắp sách đến trường
Ươm mầm tri thức làm gương bao người
Lúc thầy mới tuổi ba mươi
Hay thương giúp trẻ, hay cười vị tha
Không màn nhung gấm lụa là
Chỉ chăm con chữ để đà dạy răn
Mong trò học giỏi siêng năng
Khơi nguồn trí tuệ, tài năng cho đời
Giáo viên nét đẹp rạng ngời
Biết bao thế hệ muôn đời tôn vinh
Ơn cô nghĩa thắm đậm tình
Tỏa vầng giáo hạnh cho mình ước mơ
Nhân ngày nhà giáo làm thơ
Chúc cho hết thảy thầy cô yêu nghề!
Nhân ngày nhà giáo Việt Nam
Thành tâm ghi nhớ em làm vần thơ
Kính chúc các thầy các cô
Luôn luôn mạnh khỏe từng giờ bình an
Lòng thầy bát ngát đại ngàn
Tình cô yêu dấu chứa tran biển trời
Dậy con cách sống làm người
Hành trang kiến thức vào đời tự tin
Lời ăn tiếng nói giữ gìn
Kính trên nhường dưới biết xin, biết chào
Hôm nay con rất tự hào
Lòng luôn ghi nhớ công lao của thầy
Mười năm công sức trồng cây
Trăm năm nuôi dưỡng cô thầy bón chăm
Thầy cô vất vả thân tằm
Nhả tơ rút ruột quanh năm vì trò
Qua sông là những chuyến đò
Thầy cô cầm lái cho con vào đời
Ghi sâu công đức thầy ơi
Tim con luôn khắc những lời thầy cô
Làm theo lời dậy Bác Hồ
Chăm ngoan học giỏi Thầy Cô vui lòng.
Trăm năm Đạo giữ ở đời
Tiên học chữ Lễ sau rồi chữ Văn
Ơn Thầy khai sáng chữ Nhân
Công Thầy vun đắp bao lần chữ Tâm
Dạy luôn chữ Hiếu tình thâm
Khắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngày
Chữ Đức Thầy dạy đến nay
Cả luôn chữ Tín mai này lập danh
Chữ Trung thấm nghĩa sẽ thành
Có thêm chữ Chí xứng anh hùng rồi
Chữ Hướng làm vốn cuộc đời
Theo cùng năm tháng chữ Người đã lên
Lời Thầy em vẫn không quên
Bao nhiêu chữ ấy mang bên suốt đời
Cho dù vật đổi sao rời
Ơn Thầy khắc cốt những lời năm xưa.
Lòng thầy nhân hậu thanh cao
Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình
Thương tà áo trắng xinh xinh
Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây
Cho dù vất vả đắng cay
Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề
Đâu cần hứa hẹn tuyên thề
Trái tim son đỏ đêm về trở trăn
Quyết tâm vượt mọi khó khăn
Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi
Các em đi bốn phương trời
Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương.
Mừng Ngày nhà giáo Việt Nam
"Tôn sư trọng đạo" trò nào dám quên
Thầy Cô như Cha Mẹ hiền
Ươm mầm nhân cách con em nên người
Rưng rưng khóe mắt ai ơi
Thương thầy cô giáo những nơi...bản làng
Nơi có con suối vắt ngang
Núi cao, rừng rậm ai màng...viếng thăm
Nơi mà cuộc sống khó khăn
Miếng ăn chưa đủ "đi thăm"....bằng gì
Thành phố quà bánh thiếu chi
Hoa tươi, quà tặng, phong bì....đâu lo
Thôn quê khổ lũ học trò
Thương thầy cô lắm nhưng...lo thế nào
Phụ huynh áy náy, nôn nao
Gia cảnh là vậy, quà nào...được đây
Thầy cô trong những ngày này
Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà
Động viên, an ủi mẹ cha
Cho con đi học để mà...lớn khôn
Nhà giáo - Kỹ sư tâm hồn
Nhưng sao gian khó còn hơn...làm ngoài
So bì có đúng, có sai
Thực tế là vậy mấy ai...tỏ tường
Vài lời nhân Lễ Hiến chương
Tôn vinh Nhà giáo, chặng đường chông gai
Tri ân tất cả những ai
Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau
Dằn lòng xin nói thêm câu:
Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo
Xa quê, hoàn cảnh gieo neo
Ai ơi hãy nghĩ một điều...Quan tâm.
Bao năm học dưới mái trường
Thầy cô tiếp bước con đường tương lai
Dù em có bướng có sai
Thầy cô vẫn bảo không ai tự tài
Quyết tâm rèn dũa miệt mài
Rồi sau mới sướng mới oai với đời
Sinh ra ai chẳng muốn cười
Nhưng ai cũng khóc chào đời đấy thôi
Học sinh thích phá thích chơi
Đó là quy lụât muôn đời đã qua..
..
Nói thì nhất quỷ nhì ma
Nhưng ai chẳng sợ thứ ba học trò
Thầy cô trọn kiếp đưa đò
Dù mưa dù gió phận cò cũng đi
Mỗi khi sắp đến mùa thi
Tóc thầy thêm bạc mắt cô thêm ngần
Nào ai than khó khổ gần
Vì nghề nhà giáo phải cần hy sinh
Bao người giỏi tiếng thông minh
Rồi đâu có sướng bởi khinh chữ thầy
Một chữ chẳng thể đong đầy
Nhưng dù nửa chữ gọi thầy vẫn nên
Dưới thì phải kính bề trên
Nợ thì phải trả chớ nên vong tình
Học tài học trí Trạng Quỳnh
Vang danh sử sách bóng hình quê hương..
..
Lời thầy vẫn mãi thân thương
Tình cô vẫn mãi trên đường em đi
Lệ nhòa mắt đã tràn mi
Tiếc thời cắp sách qua đi vội vàng
20 - 11 đương sang
Em vì sự nghiệp nên đang xứ người
Nhưng dù đến khắp mọi nơi
Ơn thầy cô mãi muôn đời không quên
Xin trời, thượng đế ơn trên
Cho thầy cô khỏe vui bên gia đình
Để mỗi buổi sáng bình minh
Thầy cô tiếp bước công trình tương lai
Hai từ "Cao Quý" chẳng sai
Bởi nghiệp nhà giáo không ai sánh bằng.
Hôm nay ngày lễ Hiến chương
Các con tấp nập đến trường múa ca
Tặng Thầy, Cô những bó hoa
Những người thay mặt mẹ cha sớm chiều.
Thầy Cô - hai tiếng thân yêu
Giúp con học tập và nhiều điều hay
Chúng con ghi nhớ ơn này
Mai sau khôn lớn dựng xây nước nhà !
Làm sao quên được ơn thầy
Công người dạy dỗ có ngày hôm nay
Nét đầu thầy phải cầm tay
Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng
Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang
Tay thầy chèo chống đưa sang bao người
Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui
Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau
Từng đoàn nối tiếp kề nhau
Dựng xây đất nước sớm mau bằng người
Non sông hùng vĩ đẹp tươi
Có công thầy đã tô bồi ngày qua.
Thời gian dù mãi dần trôi
Con thuyền tri thức suốt đời thầy mang
Lật từng cuốn vở sang trang
Đong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu.
Nhớ thầy cô những sớm chiều
Tận tâm chỉ dạy những điều sáng soi
Cho em vững bước vào đời
Tương lai trí tuệ rạng ngời mai sau.
Tóc thầy giờ đã bạc màu
Đêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơ
Mong đàn em dựng cơ đồ
Nước non Đất Việt trong mơ trường tồn.
Nay giờ em đã lớn khôn
Chúc thầy cô mãi giữ hồn non sông
Việt Nam sáng mãi trời hồng
Chúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy.
Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao !
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu cung kính ... thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa ?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa ... dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên !
Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng...còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.
Xem thêm: Những bài thơ về dừa, cây dừa hay
- Chủ đề
- lòng biết ơn lòng hiếu thảo thơ tho hay