Ra Đi Đề Quay Lại...

Sắp tới ngày đó rồi, và nó phải rời xa em, mặc dù nó hok hề mún điều đó tí nào......
01/03/2011, một buổi chiều thứ 3, nó quyết qua thăm 1 người bạn của nó, mà nó đã khất lần khất lượt rất nhiều lần, một phần vì nó đang bùn, một phần mún thử gặp mặt e, người con gái mà nó lỡ quên tên....(trí nhớ của nó kém lắm)...
Thật tình cờ, bữa đó nhỏ bạn nó bận công việc, và e "được phái đi" để chiêu đãi nó. Nó nữa vui nửa lo lắng vì sợ e trách nó, sợ rằng ko bít nói gì với e, sợ rằng e sẽ chán nó...
Nhưng ko mọi lo lắng chợt tan biến hết, nó bắt chuyện với e, ko hiểu sao nó có thể nói chuyện với e tự nhiên như vậy và e cũng thế. Cứ thế, nó và e nói chuyện ko ngớt, nó vui và nó cũng cảm nhận rằng e có ấn tượng với nó. E dễ thương lắm, đôi mắt e đen láy, nụ cười e như tỏa nắng hồng, làm nó nhìn e không ngớt, nó chưa bao giờ có cảm giác này trước kia (nó từng nc với rất nhiều người con gái rồi) nhưng đằng sau nụ cười đó, nó biết rằng e mang một nổi buồn...nhưng nó ko tiện nói ra...Và rồi cũng đến giờ nó phải về, nhưng muộn rồi, giờ làm gì còn xe bus, nó lại ko có 1 đứa bạn nào gần đó...thật ngạc nhiên, e lại là người cho nó mượn xe, nó vui lắm, vui đến khôn tả, e chưa bít gì nhiều về nó nhưng đã đặt niềm tin vào nó, nó thầm hứa rằng một ngày nào đó, nó sẽ "đáp lại" hành động đó của e.
Về nhà, nó nghĩ về e ko ngớt, nó nhớ từng cử chỉ, nét mặt, lời nói của e...và nó muốn đc gặp e thêm nhiều lần nữa...Ngày hôm sau, nó chợt nghĩ ra 1 ý tưởng để "trả ơn" e, nó chạy đi mua 8 món wa(vì phòng e ở có tới 8 bạn nữ lượng) quà của e thì nó để riêng ra....nó chạy lên chỗ e, hôm đó e đi học, nên nó gửi wa cho nhỏ bạn nó và trả xe cho e.
Tối đó, khi chuẩn bị ngủ, thì ào ào một loạt tin nhắn gửi cho nó, toàn là số lạ cả...nó bực mình, nghĩ rằng ai phá giấc ngủ nó...ai dè đâu hóa ra là các bạn trong phòng e. Nó vui lắm, vì nó cảm thấy rằng nó mang lại niềm vui cho nhiều người...và rồi 1 cuộc gọi đến, tên e sáng lên...e gọi cho nó...niềm vui nó tăng gấp bội...e và nó nói chuyện rất lâu...e rất vui và rất thik món wa của nó...
6.gif
nó cảm thấy nó tự hào về nó, tự hào về cái ý tưởng của nó...
Sáng hôm sau, nó phải lên trường đi học, nó nhớ e, nhưng làm sao để gặp e bây giờ...Cầm dt lên, nó nt cho e, sau vài câu hỏi thăm, nó mời e đi ăn trưa, nó nghĩ rằng chak e sẽ ko đi đâu, nhưng vui thay e đồng ý, nó chỉ mún nhảy cẩng lên vì sung sướng....nó mong đợi đến giờ trưa...Và rồi giờ cơm đã đến, nó đến chỗ hẹn, e và nó đi vòng vòng địa điểm đến là KFC. Mặc dù đã nhiều lần đi KFC, nó cũng ko thik KFC cho lắm, nhưng lạ thay bữa đó, nó thấy KFC tuyệt làm sao. 2 tiếng dường như chưa đủ để e và nó nói hết chuyện,nhưng nó phải về trường để đi học...học đc 1 lúc, thì chuông đt vang lên, lại là e, e gọi cho nó, nó thắc mắc, e gọi nó làm gì nhỉ...."alo" "P về đến trường rồi, A học giỏi nha" , nó cũng mún nc tiếp với e lắm, nhưng nó còn phải học, và rồi cúp máy.
Dường như nó bị e thôi miên rồi...hihi đôi khi nó thầm cười 1 mình mỗi khi nhớ đến e. Cak 1 ngày ko gặp e, nó lại nhớ e, nhưng chẳng hiểu sao, ông trời lại cho nó 1 "cái cớ" để mời e đi vào thứ 7 cuối tuần. Và rồi cuộc hẹn thứ 3 đến...ngày hôm đó nó và e có 1 ngày dường như trọn vẹn bên nhau, sáng nó lên chỗ e, chở e đi ăn sáng, dự hội thảo, ăn trưa....Cf bệt nhà thờ Đức bà, e vui vì đây là lần đầu tiên e đc uống cf bệt, e tíu tít nói với nó đủ điều, và rồi nó hỏi e....e khóc...lòng nó đau và mún khóc cùng e......Nó nghĩ rằng chắc e mệt và muốn về, nhưng ko e cho nó quyết định, nó cảm giác là e cũng mún đi cùng nó nguyên ngày, và thế là "cầu Ánh Sao" thẳng tiến...một khung cảnh lãng mạn, nó đi bên e, nó muốn thời gian hãy ngừng trôi để nó đc ở bên e lúc này, mặc dù nó biết rằng e chỉ coi nó là 1 người bạn mà thôi...
1 tuần trước cái "ngày đó" nó dạy học cho e, nhưng có học gì nhiều đâu, e và nó lại "cafe" lần này nó chọn "cafe Trầm" không khí ở đây thật yên tĩnh, nó khiến e và nó gần nhau hơn, e mở lòng cùng nó nhiều hơn...nó hiểu e nhiều hơn....nó biết rằng e vui khi ở bên nó...nó biết rằng e ở bên nó mà ko hề chán....nhưng nó và e ko thể vượt wa ranh giới tình bạn...nó chấp nhận vậy.
29/1 gần đến ngày đó rồi, nó biết rằng những ngày tiếp theo e sẽ đi thực tập ở Đà Lạt, và lại thật tình cờ thằng bạn của nó có chuyện ở nhà, mà nhà nó lại ở Đà Lạt, nơi mà nó đã từng xuống chơi tết năm trước....và nó vạch ra trong nó kế hoạch, nó lên Đà Lạt gặp e.
Sáng 30/1 nó có mặt ở ĐL, nó chờ đợi đến tối để gặp e, và rồi gì cũng đã đến, tối đó nó gặp e, e vẫn vậy vẫn nụ cười trên môi, vẫn đôi mắt sáng rực khi gặp nó, nó yêu cái cảm giác lúc này, một cảm giác lạnh lạnh đầy tâm trạng......nó cùng e đạp xe vòng quanh Hồ Xuân Hương, đây là lần đầu tiên của nó làm điều đó, nó vui và nó bít e cũng vui...và rồi cái gì đến cũng đến, nó phải đối diện với sự thật thôi....e và nó ngồi ở bờ hồ, nó cố tỏ ra tự nhiên, cố ko gây áp lực cho e ...nó nói " gần 1 tháng rồi, cũng sắp tới ngày A phải chấm dứt trò chơi....A đã từng nói nếu có 1 ngày có 1 thứ tình cảm khác tình bạn giữa 2 đứa A sẽ ra đi....mình đừng tiếp tục gặp nhau nữa...xin lỗi" nó nghẹn lời khi nói những lời đó, nó cũng chẳng nhớ nó đã nói gì, còn e, những nụ cười gượng " p ko ngờ p trong trò chơi của A...A thật lạ lùng...đến và đi như 1 làn gió...nhưng chúng mình đã lỡ giao kèo vậy thì thôi p chấp nhận", ko gì cả, e chấp nhận, ko hề níu kéo nó, nó chờ đợi 1 gì đó ở e, nhưng vô vọng....nó nói mún tặng e một món wa, bảo e nhắm mắt lại, và rồi...nó hôn e....nó ko hiểu tại sao nó làm thế...nó chờ đợi 1 cái tát từ e hay là 1 sự tức giận bỏ đi hay là chửi rủa nó...nhưng ko e chỉ cười và "dám lừa P hen", nó ko hiểu....
Trên đường về nó và e vẫn cười nói...nó mún nắm tay e nhưng nó kìm lại...chẳng hiểu sao nó lại mời e đi cf vào tối mai...e vẫn đồng ý....nó về, nó vẫn trằn trọc về hành động của e về nụ hôn đó...và nó gọi phone cho e, vẫn cak nói chuyện làm nó thôi thúc "ngủ chưa, đang suy nghĩ về nụ hôn của A hả" , "uh", e trả lời, "thật ko, sao lại phải suy nghĩ", "thiệt mà, chẳng biết nữa" và rồi nó chúc e ngủ ngon và cúp máy....đêm đó nó suy nghĩ về e...về e rất nhiều
31/3 ngày nó gặp e lần cuối, ngày mà nó phải rời Đà Lạt để lên thành phố làm nốt đề tài tốt nghiệp, rất nhiều việc đang đợi nó dưới đó...hnay e xuất hiện một cách lộng lẫy hơn mọi ngày, e trên mình 1 bộ váy, 1 cái áo khoác len tay ngắn, 1 cái khăn quàng xanh dương trên cổ...nhưng nhìn e mặc vậy nó thấy tội, phong phanh lắm với cái lạnh của DL...xải bước trên phố, cảm giác xe lanh cùng tâm trạng rối bời...nó mún cùng e kết thúc tại 1 wan cf nào đó...nhưng thời gian chỉ có hạn, nên chỉ đi vòng vòng bờ hồ...hnay nó thấy nặng nề lắm, nhưng nó vẫn là nó vẫn có thể trả bộ tự nhiên, như mọi hôm, nó vẫn làm e cười...nó và e lại nói chuyện...hnay nó nói tất cả mọi thứ nó giấu e, cả tình cảm của nó nữa...hinh như nước mắt e rơi lệ, nhưng cố gắng giấu nó...nó chỉ cảm nhận zi thôi, ko bít có đúng ko, e lại làm nó bối rối....rời xa e mà lòng nó sao mà kỳ lạ, lạ lắm, đây là quyết định của nó, nó ko mún tiếp tục như vậy, nó sợ rằng 1 ngày nó yêu e mất, nó ko cho phép mình yêu ai nữa cả....nhưng sao ...nó điên rồi.
Về đến nhà, ko biết là giờ e đang làm gì, chỉ còn 2 tiếng nữa là nó phải về sgon rồi, chẳng hiểu sao nó lại đợi dt của e...ko đợi đc nữa nó gọi cho e, nó nói " A thik P, nhưng giờ chưa phải là lúc, hãy cho A 2 tháng, 2 tháng để A cảm nhận về tcam của mình, 2 tháng để A tạm xa P, 2 tháng để chúng mình làm đồ án....", e bối rối " đừng thik P, P ko mún ai thik P cả,..." tôi lại nói "....A đợi P ở dưới khách sạn, chỉ còn 20p nữa A về sgon, nếu mún gặp A thì xuống dưới " nó cúp máy nó ko đợi e nói những câu tiếp theo, tiếng chuông dt quen thuộc lại reo lên e nt cho nó"A là một người bạn rất đặc biệt với P, đặc biệt từ cách làm quen, ng mà p có thể đi chơi cả ngày mà ko bít chán, ng tao bất ngờ cho p nhất, và p ko bít tình cảm p dành cho a là gì những nó ko phải là ty, p ko sãn sàng và ko mún 1 tình bạn kết thúc.Nếu A chọn ra đi thì p ko giữ lại, vì p biết như thế sẽ tốt hơn", tin nhắn đó làm nó hiểu e nhiều hơn, và nó bít tcam của e dành cho nó thế nào, nó im lặng và rời xa Đà Lạt...tại bến xe, nó cứ đọc tn e mãi, cũng mún nói với e nhiều lắm, nhưng nó chọn cak im lặng ...tik tắc tik tắc...còn 15p nữa nó phải lên xe rồi...chuông dt lại reo lên...e gọi nó...nó bắt máy tỏ ra rất tự nhiên, "A đang ở đâu vậy, còn ở dưới ko, giờ làm gì có xe mà về Sgon, A lại xạo P nữa hả...." chỉ nhiêu đó thôi, tuy là e ko nói thẳng ra, nhưng nó bít rằng e ko mún rời xa nó...nhưng nó vẫn vậy, nó xin e cho nó 2 tháng, 2 tháng sau nó sẽ quay lại tìm e, 2 tháng sau sẽ có câu trả lời cho e và nó.............ngày 1/6 nó sẽ tìm lại e, người đã làm trái tim nó lạc nhịp.......
Nó ko bít rằng cảm nhận của nó về e có đúng ko? ko bít rằng liệu rằng e có cảm tình với nó chăng hay là nó chỉ wa "hoang tưởng"? 2 tháng sau điều gì sẽ xảy ra, nhưng nó bít rằng nó sẽ rất nhớ e?
 
  • Chủ đề
    2011 ăn sáng bảo cách chuẩn bị của hay hóa kết mọi nhất phố quay lại tại sao tết thăm thành thể tin tin nhắn tình tốt trong với vui
  • Thống kê

    Chủ đề
    100,746
    Bài viết
    467,576
    Thành viên
    339,849
    Thành viên mới nhất
    chicstore.accessories
    Top