Top những bài thơ về gia đình hay nhất ý nghĩa

Top những bài thơ về gia đình hay nhất ý nghĩa? Thơ gia đình buồn? Thơ gia đình hạnh phúc? Thơ gia đình hay?


top-nhung-bai-tho-ve-gia-dinh-hay-nhat-y-nghia-1.png

Có những bài thơ nào hay về gia đình nhỉ?


Gia đình là nơi mà bất cứ ai dù có đi xa cũng phải nhớ về, là nơi chứa đựng hết những yêu, thương, giận hờn nhưng cuối cùng vẫn chính là nơi mà tất cả chúng ta muốn tựa vào khi gặp phải những vấp ngã chống gai. Tình cảm gia đình không chỉ có bố mẹ con cái mà đó là tình yêu thương ông bà con cháu, anh chị em…. Gia đình là duy nhất, nhưng không biết cách vun đấp thì sẽ dẫn đến những vụn vỡ khó nhặc trong gia đình. Và bài viết này vforum sẽ gửi đến các bạn Top những bài thơ về gia đình hay nhất ý nghĩa? Sau đây hãy cùng tìm hiểu nhé.


Top những bài thơ về gia đình hay nhất ý nghĩa

1.Không Gia Đình


Không gia đình buồn lắm ai ơi
Cả đời vất vưởng cứ chơi vơi
Lúc đau lúc ốm nào ai ngó
Đau đáu lo âu chẳng thảnh thơi
Không gia đình nghĩ tủi lắm à
Người ta có chốn để về nhà
Vui buồn người thân còn chia sẻ
Rôm rả chuyện gần tới chuyện xa
Không gia đình bất hạnh lắm thay
Cô đơn thui thủi chẳng ai hay
Nếp nhà sao cứ im như thóc
Chẳng có tiếng cười , tiếng vỗ tay
Thế mà ngày nay nghĩ cũng kỳ
Nhà nhà khi đã có ti vi
Nghĩa tình làng xóm coi như mất
Xóm trên làng dưới chẳng ai đi
Điện thoại Thông minh lại ra đời
Mỗi người một góc để ngồi chơi
Chẳng ai nói chuyện , chẳng đi lại
Mủm mỉm một mình chẳng chịu ngơi
Người lớn không chơi với trẻ con
Để cho em bé sống mỏi mòn
Tự kỷ sinh ra là cái chắc
Cuộc đời là cả sự héo hon
Thôi thôi ta hãy tỉnh lại thôi
Gia đình quan trọng nhất trên đời
Cái nôi nuôi dưỡng tạo nhân cách
Lấy lại tình thân đã xa dời


Bài thơ miêu tả về những việc khi không có gia đình, tác giả đã liệt kê rất đầy đủ những chi tiết khiến người đọc mủi lòng về hình ảnh khi không có gia đình sẽ chẳng ai quan tâm, cạnh bên khi đau ốm, khi cô đơn, …

2. Kiếp Nhà Nghèo


Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó
Rồi lớn lên với cuộc sống cơ hàn
Nên tôi quý những thứ tôi đang có
Biết làm gì lúc sóng gió gian nan?
Cha mẹ tôi là nông dân lam lũ
Tấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôi
Nhưng tô ko cúi đầu hay tủi hổ
Bởi riêng tôi họ đẹp nhất trên đời
Bạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữa
Cũng chưa từng uống nước lã cầm hơi
Thì sao bạn biết quý từng hạt lúa
Mẹ cùng cha gom nhặt cả một thời
Nếu còn sống bằng đồng tiền của mẹ
Vẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơi
Thì bạn ạ ! đừng vô tình cười nhạo
Khi gặp ai nghèo khó ở trong đời…


Tác giả bài thơ “kiếp nhà nghèo” bày tỏ nỗi niềm của mình về hoàn cảnh gia đình nghèo khó, cha mẹ vất vả, cơ cực. Và 2 câu cuối khuyên chúng ta rằng: “nếu như còn xin tiền cha mẹ thì đừng cười nhạo khi gặp ai nghèo khó”.




top-nhung-bai-tho-ve-gia-dinh-hay-nhat-y-nghia-2.png



3. Ước Mơ Trẻ Thơ


Gia đình có cũng như không
Mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau
Mới nghe câu chuyện mà rầu
Bốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền
Cha thì đi vắng triền miên
Chỉ ông bà nội kề bên bốn mùa
Tội cho con trẻ ngây thơ
Ước ao có đủ sớm trưa cả nhà
Ngó sang bè bạn gần xa
Ai ai cũng vậy mẹ cha cận kề
Bỗng dưng nước mắt tràn trề
Sinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì


Bài thơ là tâm sự, là ước mơ của tác giả muốn có một gia đình giống bao người khác trên đời. Nhưng “mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau” và tác giả chỉ sống với ông bà nộ, do vậy mà thiếu đi rất nhiều tình thương từ cha mẹ. Thể hiện nỗi lòng của người con mong muốn có 1 cuộc sống hạnh phúc gia đình như bao đứa trẻ khác.

4. Thơ Về Gia Đình


Chỉ cần một nơi về mãi nhớ,
Bước chân vào…cửa mở đón chào…!
GIA ĐÌNH luôn chứa ngọt ngào,
Mâm cơm nghi ngút …chứa bao ân tình!
Ta chỉ có GIA ĐÌNH mỗi một,
Nơi sẳn sàng chứa cốt nhục mình.
Luôn là bệ phóng quang vinh,
Giúp ta xây dựng bước trình tương lai…!
Khi ta gặp bước dài gian khó…!
Về GIA ĐÌNH sẽ có niềm vui!
Yêu thương sẽ giúp đẩy lùi…
Bao nhiêu đỗ vở dập vùi giảm đau !
Khi tim nhỏ rối nhàu tình khổ,
Hãy nhớ về bến đổ GIA ĐÌNH.
Hãy ghi nhớ mẹ cha sinh…
Hãy trân quý công trình dưỡng nhi !
Ta thấy đó…xuân thì thay đổi,
Bốn mùa qua tiếp nối phút giây.
Đông Tây Nam Bắc đổi thay,
GIA ĐÌNH vẫn cứ đêm ngày đợi con .


Một bài thơ rất hay nói về gia đình. Gia đìnhchính là một tế bào của xã hội, và gia đình là nơi luôn luôn che chở cho mỗi chúng ta khi gặp những phút yếu lòng. Nơi cho ta những động lực để có thể bước tới thành công. Và là nơi ta đi xa cũng luôn luôn nhớ về. Nhưng thực tế có thể thấy được rằng gia đình là nơi ta tìm về những cũng có những gia đình khônghạnh phúcvà mỗi thành viên trong gia đình như lại phải chối bỏ gia đình đó.

5. Dòng Sông Mùa Thu


Tôi đã lớn cũng từ căn bếp
Để giờ đây ngồi xếp vần thơ
Đi xa vẫn mãi ngóng chờ
Nơi tôi hằng ủ giấc mơ đời mình
Tôi biết rõ gia đình nghèo khó
Bởi quê nghèo chỉ có ruộng thôi
Quanh năm lưng bán cho trời
Mặt kia cúi đất cả đời chẳng hơn
Từ cuộc sống tôi hờn cái khổ
Cố đi lên bằng nổ lực thân
Tuổi thơ vốn đã chuyên cần
Dù cho vất vả chẳng than một lời
Nhìn rạng rỡ nụ cười ai biết
Tôi trải qua mải miết gió sương
Những hôm thức trắng đêm trường
Mắt nâu trũng lại má hường kém xinh
Nhưng ngẫm lại đời mình là sướng
Bởi so bì số hưởng hơn ai
Ngoài kia nhiều lắm cảnh dài
Cơm ăn chưa đủ ngày mai thế nào


Với tựa là “dòng sông mùa thua” nhưng tác giả muốn mượn hình ảnh đó để nói về gia đình nghèo khó của mình. Mặc dù hoàn cảnh thiếu thốn, nhưng vẫn lạc quan yêu đời vì “Ngoài kia nhiều lắm cảnh dài, Cơm ăn chưa đủ ngày mai thế nào”

6. Vượt Lên Số Phận


Con người sống trên chốn hồng trần
Số kiếp ông trời đã định phân
Vui, buồn, bất hạnh hay may mắn
Người quá giàu sang,kẻ thiếu phần
Người khổ biết vượt qua số phận
Ăn ở hiền lành,khỏe tấm thân
Nếu muốn bản thân không lận đận
Cố gắng đừng gieo chuyện nợ nần
Khi quá túng cùng,đừng nghĩ quẫn
Rồi vướng vào những chuyện bất nhân
Lao động cần cù ta kiên nhẫn
Một ngày sẽ thoát được khó khăn
Còn khi giàu phải có lòng nhân
Giúp kẻ sa cơ,kẻ cơ bần
Răng mình,luôn có lòng trắc ẩn
Giúp người là tự giúp bản thân
Cao xanh đã định rất công bằng
Làm người phải phân biệt giả chân
Con người đạo đức luôn chiến thắng
Thoát khỏi u mê,hết nhọc nhằn


Tựa đề bài thơ đã nói lên ý nghĩa của cả bài thơ, đó chính là “vượt lên số phận”. Tác giả nói về một người có gia đình hoàn cảnh nghèo nhưng luôn lạc quan vì “số kiếp ông trời đã định phân” và khuyên răng chúng ta sống phải có đạo đức.



7. Hãy Thương


Ai mà không có mẹ cha
Ai mà không biết ở nhà có con
Vậy mà đôi lúc vẫn quên
Tiền tiêu xả láng …là quyền của ta
Khi đó lại thấy ở nhà
Mẹ phải lọ mọ …lân la ngoài đường
Con thì cũng rất đáng thương
Học hành bập bõm…tìm đường mưu sinh
Bớt tiêu đi mất chục nghìn
Mẹ và con cái…gió sương làm gì
Ai ơi hãy nghĩ lại đi
Giúp mẹ những gì thì hãy giúp ngay
Kẻo mai nhắm mắt xuôi tay
Có làm ma lớn chẳng hay tý nào


Bài thơ khuyên ta rằng hãy nên yêu thương gia đình, mẹ cha nhiều hơn nữa khi còn có thể. “Giúp mẹ được gì thì hãy giúp ngay” để khi “nhắm mắt xuôi tay” thì có làm đám ma lớn cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa …

8. Cuộc Đời Bể Dâu

Cuộc đời khốn khó bể dâu
Cái nghèo đeo bám đã lâu chẳng rời
Nhiều khi ngẩng mặt kêu trời
Bao giờ mới hết cuộc đời khó khăn


Nếu như có một mái ấm gia đình hạnh phúc, ấm êm, có bàn tay mẹ nấu từng bữa cơm mỗi ngày. Ở nơi đó có nụ cười thật hiền lành, ấm áp của ba sau một ngày làm việc mệt nhọc. Và tác giả dường như cảm thấy có những giây phút quây quần bên nhau kể cho nhau nghe những điều hay, ý đẹp.


top-nhung-bai-tho-ve-gia-dinh-hay-nhat-y-nghia-3.png


9. Mong Manh


Như chiếc lá xế chiều vội vã
Trước biển đời sóng cả gió to
Xung quanh cạm bẫy tấu trò
Mong manh yếu ớt thật lo thân gầy .
Chẳng mộng ước đó đây ngang dọc
Khi bạc đầu mái tóc pha sương
Mai danh ẩn tích khiêm nhường
Nhẹ nhàng mà sống yêu thương thanh bình .
Lá vàng sợ rung rinh cơn gió
Ta sợ mình vò võ năm canh
Rèm the rủ kín buông mành
Hết thời cười nói yến oanh ru tình .
Ồ ! Sao lại tự rinh sống khép
Khi cuộc đời vẫn đẹp như mơ
Mãi như con sóng xô bờ
Còn ta mãi vẫn ngẩn ngơ yêu đời !


Mái ấm gia đình ta có thể khẳng định được nó dường như cũng chính là nơi nhiều mong ngóng và đợi chờ, nơi trở về sau những năm tháng bôn ba nơi phương trời xa. Đó cũng chính lànhà, là nơi thật yên bình mà cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì cũng bao dung và rộng lượng đón nhận và sẵn sàng tha thứ và cả một tấm lòng yêu thương trờibiển.


10. Suy Ngẫm

Nếu cuộc đời để vào nơi cõi tạm
Thấy nắng trời thiêu sạm cháy làn da
Nếu quăng đời trong cơn bão phong ba
Ta thấy đời già đi thêm chút nữa
Nếu nhốt mình từng đêm sau ô cửa
Hẳn chắc rằng thiếu mất nửa tự do
Nếu gieo mình bước xuống những con đò
Sẽ thấy đời bồng bềnh theo con nước
Nếu quyết tâm cuộc đời sẽ có được
Những ước mơ và hạnh phúc ngọt ngào
Nếu khó khăn hãy giữ chớ chênh chao
Để vững bước tự hào ta đi tới
Nếu có danh cũng đừng nên ham lợi
Giữ cho đời phẩm giá khỏi uổng công
Nếu tài ba khiêm tốn nhớ đừng ngông
Cho xứng đáng với con rồng cháu giống …


Bài thơ không nêu lên cụ thể về vấn đề gia đình nhưng lại phác họa cho ta một hình ảnh người làm lụng vất vả, bươn chải vì gia đình khó khăn không có được đầy đủ no ấm như những người khác. Ngụ ý của tác giả diễn tả như vậy nhưng không cụ thể và khuyên ta “nghèo cho sạch, rách cho thơm”.


11. Một Bóng Đi Về



Có những đêm gói chặt cô đơn vào lòng
Nhìn chiếu chăn lạnh lẽo mà hờn tủi
Ước mái gia đình hạnh phúc bớt lủi thủi
Nhưng nay quá tuổi lập thất thành gia
Nỗi buồn cô quạnh bơ vơ lúc về già
Mới thấy thời gian vu vút biết mấy
Lỡ mai ốm đau ai người săn sóc
Trời trở gió mệt mỏi cam chịu qua dần
Sông nào cũng chảy về biển hòa tan
Kiếp người tựa án phù phân nhân thế
Như loài hoa sớm nở rồi tàn phai hết
Khi bóng chiều tà dần xuống tia nắng nhạt nhòa
Ngẫm nghĩ thay phận mình lắm xót xa
Đời không gia đình yên ấm che chở
Viết hoài mấy vần thơ đầy than thở
Thuyền heo hút mất giữa dòng khơi

12. Gia đình.

Khi rời xa mới biết ý nghĩa của gia đình
Mới biết niềm vui trong từng cử chỉ
Mới biết hạnh phúc phải đâu nào xa xỉ
Vì chỉ một nụ cười cũng đủ ấm con tim…
Giữ mãi gia đình trong một góc riêng
Để nhớ để mong để âm thầm cầu nguyện:
– Xin nỗi buồn đừng hằn trên mặt mẹ
Và nụ cười đừng chia cách môi cha…
Gia đình thân thương trong hình bóng quê nhà
Nơi có mẹ cha có ông bà anh chị
Có cả xóm giềng và những người tri kỉ
Luôn cạnh bên chia sẻ nỗi vui buồn…


top-nhung-bai-tho-ve-gia-dinh-hay-nhat-y-nghia-4.png



13. Vòng tay mùa đông.


Khi giá rét mưa phùn cùng tràn xuống
Bàn tay ai tê cóng nước chạm vào
Nhớ thân gầy cha quê nhà chẳng khỏe
Giữa gió mùa giữa cái lạnh buốt xương…
Ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng quê hương
Có bụi chuối gió đưa thêm xào xạc
Có cánh cửa khép hờ cùng gió bão
Đựng niềm vui, tiếng cười nói rộn vang…
Khi xa nhà, khi đông lạnh đã sang
Con nhớ nhà nhớ ổ rơm ngày ấy
Nhớ vòng tay.. mẹ ơi… sao quen thuộc…
Giữa mùa đông bỗng thấy ấm lạ lùng…

14. Con vẫn còn bé.

Với bố mẹ con luôn là đứa trẻ
Vẫn thơ ngây, bé bỏng chẳng biết gì
Vẫn cần bảo ban cần yêu thương bảo bọc
Dù tuổi con chẳng bé bỏng nữa rồi…
Và khi con nghĩ rằng con khôn lớn
Con ương ương mình đúng chẳng nghe lời
Làm bố mẹ buồn con nào đâu hay biết
Chỉ mình con – con vui sướng… riêng con…
Rồi con lớn thêm con biết nhiều hơn trước
Con nghĩ nhiều hiểu suy nghĩ mẹ cha:
Tất cả vì con, cho con, con tất cả
Hạnh phúc cuộc đời là hạnh phúc con yêu…
Và thời gian cứ chầm chậm bước đi
Cha mẹ già hơn để cho con chững chạc
Nhưng khi khó khăn con trở về bên cha mẹ
Ước một điều: Con vẫn mãi bé con…

15. Những điều giản dị


Khi đi xa con mới thấy nhớ quê hương
Nhớ Má nhớ Ba nhớ những điều giản dị
Lúc ở gần con thấy chẳng có gì là quý
Khi xa rồi mới quay quắt mỏi mòn trông
Khi ra đường mới biết vòng tay Ba thật ấm
Lời nói của Má hiền từ biết đến nhường nào
Vậy mà cứ mỗi lần đi chơi về khuya Ba Má lo lắng nhắc nhở
Thì con hay xì xòa trách móc.
Con lớn rồi
Đâu phải đứa lên ba
Giờ con ở một mình nơi đất lạ, quê xa
Con mới hiểu thấm thía hai từ “hạnh phúc”
Hạnh phúc là những điều đơn giản nhất
Là sự sẻ chia
Là yêu thương vô điều kiện giữa các thành viên
Trong gia đình
Thời gian ơi!
Xin hãy quay trở lại
Quê hương ơi!
Con xin tạ lỗi cùng người…


top-nhung-bai-tho-ve-gia-dinh-hay-nhat-y-nghia-5.png


16. Cảm ơn con đã đến bên mẹ.


Này, con yêu của Mẹ
Con hãy ngủ cho thật ngoan
Để Mẹ gánh mặt trời lên rẫy
Đốt mùa đông
Này, con yêu của Mẹ
Con hãy ngủ cho thật ngoan
Để Mẹ đi góp ngày – năm – tháng
Cất vào bầu ngực
Cho con dòng sữa mát lành
Này, con yêu của Mẹ
Mỗi khi con cười
Là Mẹ quên đi tất cả nhọc nhằn
Bộn bề cuộc sống
Mỗi khi con bập bẹ cất tiếng gọi Mẹ
Là Mẹ thấy thêm yêu cuộc sống này
Này, con yêu của Mẹ
Từ khi có con
Mẹ làm tất cả những điều mà trước kia Mẹ không thể
Vì Mẹ muốn con được hạnh phúc
Không muốn con giống Mẹ

Vò võ đêm

Mẹ luôn muốn con được vui
Vì cuộc người tạm bợ này mới sinh ra đã khóc.


17. Tìm về tuổi thơ.


Tìm về kí ức tuổi thơ
Cánh diều chao gió mân mê cách đồng
Giữa trưa chân đất đầu không
Áo xanh – áo đỏ – áo hồng – áo cam
Tìm về kí ức xa xăm
Bắt con dế
Bỏ chỗ nằm
Mỗi đêm
Trăng soi sáng khắp sân thềm
Mẹ ru câu hát ngọt mềm à ơi
Tìm về kí ức nào nguôi
Bát cơm rơm rạ cuộc đời bão giông
Ngược xuôi con nước giữa dòng
Mẹ Cha ngụp lặn mênh mông phận người
Tìm về kí ức đầy vơi
Nhọc nhằn năm tháng trùng khơi sinh thành
Tìm về kí ức ngọt lành
Bên Cha bên Mẹ dỗ dành mỗi đêm.


18. Nhớ Mẹ


Con người khi được sinh ra,
Cũng đều có mẹ có cha trên đời.
Ai ai cũng vậy mà thôi,
Như cây có cội, nước trôi từ nguồn.




Mai sau dù đã lớn khôn.
Con luôn ghi nhớ công ơn ngày nào.
Công cha tựa ngọn núi cao,
Mẹ tình như nước dạt dào biển đông.

Mười ngày chín tháng trong lòng,
Mẹ trông mẹ ngóng chờ con chào đời.
Lần đầu con khóc mẹ cười,
Bờ mi giọt lệ khẽ rơi vui mừng.

Ôm thiên thần nhỏ vào lòng,
Khẽ hôn lên trán và cùng đôi môi.
Lời ru thuở ấy bên nôi,
Đưa con vào giấc trọn đời không phai.

Quanh năm vất vả tháng ngày,
Chai sần những nếp bàn tay trong lòng.
Thân cò lặn lội ven sông,
Nuôi con mẹ có kể công bao giờ.

Mẹ thường kể những chuyện xưa,
Ngụ ngôn cổ tích vần thơ ngọt ngào.
Cho con tục ngữ ca dao,
Dạy con biết hát đồng dao quê nhà.

Mẹ ơi những buổi chiều tà,
Đàn chim về tổ mẹ ra ruộng đồng.
Nắng hè, gió rét ngày đông,
Mùa nào cũng vậy mẹ cùng bão dông.

Ngày đầu cắp sách đến trường,
Cầm tay mẹ dắt đưa đường cho con.
Chăm lo coi sóc sớm hôm,
Để con học tập lớn khôn sau này.

Chịu bao vất vả đắng cay,
Đêm thời ngắn lại còn ngày dài đi,
Dường như mẹ chẳng nhớ gì,
Quên tên sinh nhật bởi vì thời gian.

Kể gì vất vả gian nan,
Chăm lo con cái chẳng màng tấm thân.
Miếng ngon mẹ lại để phần,
Áo lành chẳng mặc mà dành cho con.

Một đời chẳng biết vàng son,
Một đời chỉ biết vì con, gia đình.
Một đời vất vả hi sinh,
Một đời đã sống hết mình hiến dâng.

Mẹ ơi mẹ có biết chăng,
Con đây luôn cố gắng lòng vươn lên.
Đền ơn đáp nghĩa mẹ hiền,
Mong vui lòng mẹ niềm tin ngày nào.

Thời gian như trận mưa rào,
Bây giờ mẹ đã nửa đầu màu sương.
Biết bao nỗi nhớ tình thương,
Canh khuya thao thức đêm trường nhớ con.

"Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn,"
Bầu trời của mẹ con luôn hướng về.
Nơi xa con nhớ tới quê,
Mong sao mẹ khỏe dù khi trở trời.

Con nay ở chốn xa xôi,
Muốn thấy tiếng cười giọng nói mẹ yêu.
Quê người lạc lõng cô liêu,
Khẽ rơi nước mắt mỗi chiều xa trông.

Nơi đây da diết nỗi lòng,
Tìm cơn mưa lạnh nắng hồng quê hương.
Xa xôi cách trở đoạn trường,
Bao giờ có dịp tìm đường thăm quê.

Thời gian thấm thoắt trôi đi,
Tìm đâu một vé trở về tuổi thơ?
Một thời lém lính ngây ngô,
Sống trong đùm bọc bến bờ yêu thương.


top-nhung-bai-tho-ve-gia-dinh-hay-nhat-y-nghia-6.png


19. Nghĩa Tình Của Cha


Công Cha cao tựa núi non
Dài sông, rộng biển - cho con nên người.
Cha cho con nụ cười tươi
Dành cho con cả cuộc đời, tương lai.


Dạy con: "Nhận rõ đúng sai
Ân tình, nhân nghĩa, dũng tài, hiếu trung.
Rộng lòng, độ lương, khoan dung
Gái, trai chí lớn - chớ dùng mưu ma.


Hiểu nhiều, biết rộng, nhìn xa
Đừng quá thiển cận - khó qua khổ nghèo.
Sóng to phải vững tay chèo
Chớ ham danh lợi mà gieo oán thù.


Bốn mùa đông, hạ, xuân, thu
Trong êm, ngoài ấm cho dù khó khăn.
Lỡ lầm phải biết ăn năn
Đừng huênh hoang cũng không nhăn nhó hoài.


Sống hôm nay - để ngày mai
Công to, việc nhỏ miệt mài cho xong.
Khổ đau nên để trong lòng
Nước mắt chớ chảy thành dòng - ướt my.


Gia phong, nền nếp duy trì
Sẻ san cơm, áo những khi người cần.
Thương người như thể thương thân
Kính trên, nhường dưới - góp phần, chung lo.


Gia đình - xã hội - sao cho
Vẹn tròn, hạnh phúc, ấm no, trong ngần" ...
Đời Cha sâu nặng nghĩa ân
Phận làm con nguyện muôn lần khắc ghi.

20. Nghĩa vụ đối với gia đình


Nhóm muôn ức nhà,
Mới nên một nước.
Gia đình hòa lạc,
Là nước tiểu khang.
Ta phải lo lường,
Gia đình cho tốt.
Dưới thời em út,
Trên thời ông bà.
Giữa thời mẹ cha,
Với anh với chị.
Giữa theo đạo lý,
Ta hết lòng ta.
Hiếu với người già,
Ơn cùng người trẻ.
Hiếu cho phải lẽ,
Cốt ở tinh thần.
Ơn cho có nhân,
Cốt đường dạy dỗ.
Trong nhà khuôn khổ,
Nên kiệm nên cần.
Rộng lối làm ăn,
Gây nên tự lập.
Trong nhà mọi việc,
Thằng ở, con hầu.
Ta phải thương yêu,
Dắt dìu dạy bảo.
Chia cơm sẻ áo,
Ân ý chu toàn.
Chớ lạm quyền trên,
Chớ kiêu quyền dưới.
Đàn bà con gái,
Là gốc tề gia.
Nhà có phép nhà,
Nên càng chỉnh đốn.
Gia đình mỹ mãn,
Tiếng đồn gần xa.
Chòm xóm lân la,
Gần đèn thời sáng.
Một nhà nhân nhượng,
Một nước cũng vầy.
Nghĩa vụ ta đây,
Mới là trọn vẹn.

21. Gặp một gia đình sơ tán


Nửa đêm, chợt tỉnh, nghe tin đến:
Quảng Trị, bà con vừa mới ra
(Cô bé giao liên nào đấy nhỉ
Như chim vui hẳn một gian nhà)


Sáng mai, dậy sớm, vào thăm hỏi
(Bát nước chè xanh vị đượm đà)
Bà cụ Triệu Vinh ngồi kể lại
Những ngày sơ tán dọc đường xa


- Gia đình tôi chỉ toàn con gái
Mấy đứa sau thì nỏ biết chi!
Bảy trạm đi đường non một tháng
Bây chừ mới tới trạm ngoài ni


Một đứa trai đầu đi lính nguỵ
Tin đồn hay dữ biết nên tin!
Mong sao hắn biết tìm ra lối
Về với bà con Mặt trận mình


Nép sau lưng mẹ, hai cô gái
Áo mỏng ni-lông bó sát người
Bà cụ chỉ con rồi chậm rãi
Mắt buồn lơ đãng dõi xa xôi:


Con em: du kích vùng ven biển
Đánh Mỹ từng qua mấy trận liền
Con chị lấy chồng trong Quảng Trị
Lên về thị xã những ngày phiên


Quảng Trị, một vùng tan nát hết
Cả nhà tui tạm lánh ra ngoài
Nghĩ thương các chú o du kích
Lo việc bầy tui, đủ nhọc người...


Bọn trẻ bên giường, chừng đẫy giấc
Vươn vai đứng dậy, bước ra sân
Vườn chè buổi sáng sương còn ướt
Nắng nháy từ xa, nháy lại gần

22. Gia Đình


Giống cơn bão ập đến
Thằng em tôi nổi cơn điên
Mỗi khi tu hết lít đế
Miệng lảm nhảm liên hồi:
— Tớ là... thứ bỏ đi!


Rằm vành vạnh lên chùa cầu siêu
Má tôi ăn chay, tụng kinh Phật độ
Còn tôi tỉnh khô ngó mông ra đồng
Cười khan khan vô lối:
— Ngộ, ngộ ghê... trăng đẹp não nùng!


Ba tôi đùa với bóng mình
Quẩn quanh nằm nhà chờ thời
Đếch còn cơ hội nào
Thời oanh liệt nay còn đâu


Gia đình tôi
Mỗi người mang một vết thương sưng tấy
Lâu lâu thời tiết chuyển mùa
Cơn đau nổi lửa đốt cháy linh hồn
May mà họ còn nụ cười tươi độ lượng
Thắp sáng cõi mịt mùng

23. Hạnh phúc gia đình của hai họ Mai, Trần


Rồi ra yến ẩm mấy ngày,
Khi vui Mai phủ, khi vầy Trần gia.
Mời nhau lần lượt tiệc hoa,
Thôi bên Trần thị, lại toà Khâu công.
Phong lưu phú quí cùng chung,
2740. Bõ ngày truân hiểm, bõ công sách đèn.
Hai tài tử, bốn thuyền quyên,
Tiếng người mới, vẫn người quen bao giờ.
Dàn trước gió, rượu bên hoa,
Câu thơ trong tuyết, cuộc cờ dưới trăng.
Xướng tuỳ đều giữ đạo hằng,
Một nhà hảo hợp dễ chăng mấy người.
Có phen ôn chuyện trùng đài,
Có phen nhắc chuyện thoa rơi nực cười,
Có phen nhắc chuyện lôi thôi,
2750. Đền Chiêu Quân điện thủa đời Hán gia.
Bèn đem tâm sự tâu qua,
Lại xin ở đấy đợi chờ chiêm bao.
Canh khuya thấy sứ đòi vào,
Bảo qua mấy tiếng tiêu hao sự nhà.
Hôm sau đến Hắc thủy hà,
Gieo châu, bỗng thấy thần đưa đem về.
Đằng vân giá vũ, cũng ghê,
Một giây bỗng thấy đưa về Trung hoa.
Xin làm ngọc xuyến, kim hoa,
2760. Mượn người thương khách đem đưa sang Hồ.
Hỏi thăm đến tối linh từ,
Chiêu Quân là hiệu, bấy giờ tiến lên.
Khấn rằng là của Hạnh Nguyên,
Cho sai đưa đến án tiền tạ ân.
Lại ra các bộ sứ thần,
Tạ từ cơ thiếp, vân vân mấy lời.
Có phen kể tích Giang Khôi,
Có phen nhớ nỗi vớt chài cầu vui.
Hai nhà phúc hậu vẹn mười,
2770. Thung thăng cõi thọ đứng ngồi đền xuân.
Đông hàng lông phượng gót lân,
Kìa nhà ngũ quế, nọ sân bát đồng.
Đời đời khoa mục đỉnh chung,
Rõ nền thi lễ, nối dòng thư hương.
Hiếu, trung, tiết, nghĩa đủ đường,
Dựng bia muôn kiếp, để gương nghìn đời.

24. Mái Ấm Gia Đình


Ngôi nhà mới với ân tình mở ngỏ
Đón em về với tình khúc liên thơ
Nhà tuy nhỏ xây bằng tình ta đó
Mái tranh nghèo hai dứa dệt mộng mơ


Nhà mới xây nên gió lùa khe hở
Lấy thơ tình ta che nắng che mưa
Mặc người đời đi sớm với về trưa
Ta đóng cửa làm thơ tình trong dó


Rồi mai đây một bầy con tám đứa
Noi gương mình chúng nó sẽ làm thơ
Tiếp liên thơ của ba mẹ bây giờ
Hạnh phúc đó muôn đời em ghi nhớ.

25. Nay Một Gia Đình


Khi tôi còn nhỏ
Nghe lời mẹ cha
Kể về miền xuôi
Rất xa, rất xa...


Nay tôi khôn lớn
Đã nhìn nhận ra
Miền xuôi, miền ngược
Không xa, không xa


Hà Tây quê lụa
Cửa ngõ Thủ đô
Ở đâu ta cũng
Con, cháu Bác Hồ


Rất xa thuở trước
Không xa thời nay
Núi rừng kêu gọi
Chị đến đất này


Vùng kinh tế mới
Đất ngọc Sơn La
Chị lên xây dựng
Không quản ngại xa


Làm giàu, làm đẹp
Cho Tổ quốc mình
Có tôi, có chị
Thắm nghĩa, thắm tình


Tôi là người Thái
Chị là người Kinh
Ngược xuôi cách trở
Nay một gia đình

Trên đây là bài viết về Top những bài thơ về gia đình hay nhất ý nghĩa? Mong rằng bài viết này sẽ giúp ích cho các bạn có thêm nhiều kiến thức hay bổ ích về thơ trong kho tàng văn học Việt Nam.

Xem thêm: Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi
 
  • Chủ đề
    gia đình thơ tho hay
  • Thống kê

    Chủ đề
    101,733
    Bài viết
    469,044
    Thành viên
    340,210
    Thành viên mới nhất
    TanThinhPhat67
    Top