Thơ văn Thanh Trắc Nguyễn Văn (toàn tập)

Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Anh Văn nhận xét giùm em bài thơ này được không?

Kìa ai nước mắt lạ lùng
Phải trăng phải gió tận cùng thê lương
Xa nhau xa cõi vô thường
Yêu nhau bật khóc giữa đường rồi xa
 
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

a3DM3w.jpg




LỐI CŨ

Lang thang một tiếng chuông chùa
Sen hồng chợt nở nhớ mùa hạ xưa
Con đường gầy guộc nắng mưa
Em xa lối ấy
Sao chưa thấy về?

2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




AfFHm1.jpg


Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

wdLj6p.jpg




LỐI CŨ (bản tứ tuyệt)

Lang thang một tiếng chuông chùa
Sen hồng chợt nở nhớ mùa hạ xưa
Con đường gầy guộc nắng mưa
Em xa lối ấy... Sao chưa thấy về?

2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn



pfwMFk.jpg


Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

m7Mkgr.jpg




PHỐ CỔ

Ta về như chiếc lá
Rụng rơi xuống cội nguồn
Lang thang chiều phố cổ
Gió mỏng mềm như sương.

Nhà em xưa ngõ vắng
Một thuở qua ngại ngùng
Giờ nhặt mùi hoa cũ
Cầm nắng vàng run run…

Hỏi hoa hoa đã úa
Hỏi nắng nắng sang sông
Hỏi người người chẳng nhớ
Biết em còn hay không?

Phố cổ hoá phố chợ
Đèn nhấp nháy ngược xuôi
Nhà mái bằng thay ngói
Tường sơn nước thay vôi.

Cổng đình giờ quét đỏ
Phừng phực lửa hoàng hôn
Ta về nghèn nghẹn nhớ
Phỏng rát cháy tâm hồn.

Mảnh sân rêu cổ tích
Mọc lênh khênh dãy lầu
Nửa đau đau chìm lắng
Nửa buồn buồn dâng cao.

Ta về như mây trắng
Gục khóc cuối chân trời
Tìm em chiều phố cổ
Sương khói mờ chơi vơi.

1998
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




iHlTbl.jpg


Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Anh Văn nhận xét giùm em bài thơ này được không?

Kìa ai nước mắt lạ lùng
Phải trăng phải gió tận cùng thê lương
Xa nhau xa cõi vô thường
Yêu nhau bật khóc giữa đường rồi xa

Cảm ơn em đã tin cậy anh Văn, nhưng anh Văn chỉ là giáo viên vật lý không có kỹ năng bình luận văn chương. Em thông cảm nhé. Chúc em có nhiều sáng tác mới.
 
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

VNn0dU.jpg




HOA TƯỜNG VI

Hoa tường vi tim tím đỏ
Xao xuyến mãi một người xa
Một nụ cười em trong nắng
Hay trái tim hồng trong hoa?

2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




j6MZS1.jpg


Ghi chú: Ảnh diễn viên Tường vi và ảnh hoa tường vi sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

MbLNI0.jpg




TRÚC ĐÀO

Đi ngang thấy ngọn trúc đào
Nhà em anh hỏi lối vào gần xa?
Từ ngày vườn ấy trổ hoa
Tìm em trăm nẻo dẫu xa cũng gần!

2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




jjvBWp.jpg


Ghi chú: Ảnh Tôn Nữ Na Uy và ảnh hoa trúc đào sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

o6LrAW.jpg




BÀI THƠ NỬA ĐỜI VÀ BỐN BI KỊCH LỚN CỦA CON NGƯỜI

1. Bi kịch thứ nhất: Bi kịch trong tình yêu

Nửa đời
Nhỏ lệ làm sông
Thuyền yêu chèo mãi
Vẫn không thấy bờ.

Với giọng thơ lục bát nhưng Thanh Trắc Nguyễn Văn đã vận dụng lối ngắt nhịp biến 2 câu thơ lục bát 6 - 8 thành 2 - 4 - 4 - 4 để tạo nên một âm điệu vừa trữ tình vừa khoắc khoải bi thương. Yêu như trong bài thơ thì làm sao giữ gìn hạnh phúc được? Yêu là phải có nghị lực vươn lên. Tôi nhớ một bài thơ khác cũng của Thanh Trắc Nguyễn Văn, đã có một ý thức và một cách xử lý trong tình yêu hoàn toàn khác hẳn:

Cầm lên một trái khổ qua
Khổ mà kêu khổ đúng là khổ thôi
Yêu nhau leo núi vượt đồi
Chia bùi xẻ đắng khổ rồi cũng qua!
(Trái khổ qua – Thanh Trắc Nguyễn Văn)

Bi kịch trong tình yêu chính là sự ủy mị, sướt mướt. Nước mắt chỉ làm người ta thương hại chứ không giữ được tình yêu. Khoảng những năm 1980 Liên Xô có bộ phim nổi tiếng Mat-xcơ-va không tin vào những giọt nước mắt. Nay qua bốn câu thơ đầu của bài thơ Nửa đời nên có thêm một thành ngữ mới: ”Tình yêu không giữ được từ những giọt nước mắt”. Hình ảnh và hình tượng bài thơ rất đắt: ”Nhỏ lệ làm sông”, ”Thuyền yêu chèo mãi/ Vẫn không thấy bờ” gợi đến những hình ảnh đã có từ rất lâu trong tình yêu: ”biển tình”, ”biển ái” nhưng nghiệt ngã hơn rất nhiều. Cái giá phải trả của một người không có ”bản lĩnh” trong tình yêu cũng thật đáng thương ”thuyền yêu chèo mãi vẫn không thấy bờ”. Thanh Trắc Nguyễn Văn đã khéo léo dùng tu từ và nghệ thuật đúc kết cho người đọc một kinh nghiệm trong tình trường mà chắc có lẽ anh đã từng ít nhiều trải nghiệm qua.


2. Bi kịch thứ hai: Bi kịch của những người muốn làm ”nhà thơ”

Nửa đời
Xếp chữ làm thơ
Chữ “tình” đi mất
Bỏ “khờ” chèo queo.

Chưa bao giờ nước ta lại có rất nhiều người làm thơ như hiện nay. Người làm thơ thì nhiều nhưng những nhà thơ đúng nghĩa thì lại rất ít. Thơ phải viết ra từ cảm xúc, từ nghệ thuật tinh tế. ”Sáng tác” thơ mà xếp chữ cho ra một bài thơ có vần, có điệu như quay một khối rubik thì còn gì là thơ! Đó là ”thợ thơ” thì đúng hơn! Tôi còn nhớ có lần nghe một ”nhà thơ ” tự phong ở một câu lạc bộ thơ nọ, tuổi cũng đã lục tuần, lên hội trường đọc những câu thơ ngô nghê như sau:

Sáng nay mùng tám tháng ba
Chào mừng đại hội các bà các cô...

Nghe thật tức cười nhưng cũng thật giật mình vì nghe đâu ”nhà thơ” này đã xuất bản được hơn tám tập thơ và hiện đang chuẩn bị xuất bản tập thơ thứ chín! Thế mới hay làm thơ thì dễ nhưng làm thơ để đi được vào lòng người thì khó vô cùng. Cái giá phải trả của những người làm thơ loại này là đến một lúc nào đó họ mới hiểu ra mình đã quá dại dột. Họ làm thơ ”tình” nhưng chỉ để người ta xem xong và cười, có người còn xấu miệng hơn bảo họ là những kẻ háo danh. Đó chính là chữ ”khờ” của những ”nhà thơ” không có thực tài. Tuy nhiên đây là bi kịch rất dễ thương. Họ ”khờ” vì sự đam mê nghệ thuật quá đáng của mình. Có thể sự đam mê đó gây phiền nhiễu cho nhiều người khác nhưng không hề gây ra nguy hại nghiêm trọng cho xã hội. Thanh Trắc Nguyễn Văn đã dùng tu từ nhân cách hóa cho chữ ”tình” và chữ ”khờ” để biểu hiện một cách thật sinh động và cũng thật hài hước:

Chữ “tình” đi mất
Bỏ “khờ” chèo queo

Nhìn chung Thanh Trắc Nguyễn Văn đã khá thành công khi anh tạo nên một tiếng cười vui nhưng đầy cảm thông cho loại bi kịch đáng yêu này.


3. Bi kịch thứ ba: Bi kịch trong kinh doanh

Nửa đời
Bán mảnh trăng treo
Tháng năm rơi trắng
Cái nghèo còn mang.

Đã là nhà thơ hầu hết ai cũng có chút bệnh ngông! Ở Trung Quốc có nhà thơ Lý Bạch nhảy xuống dòng sông ôm trăng mà chết. Ở Việt Nam ta thì có nhà thơ Hàn Mặc Tử cũng đòi bán trăng trên trời! Nhiều người khác cũng thế, họ kinh doanh rất nhiều thứ và nhiều người trong số đó đã phải cam chịu thất bại, chẳng hạn như những người ”kinh doanh thơ”. Trong một bài thơ trào lộng nhà thơ Tản Đà cũng đã từng kể chuyện ông gánh ”đống thơ ế” lên bán chợ trời!

Ở đây Thanh Trắc Nguyễn Văn dùng tu từ ẩn dụ ”mảnh trăng treo” để nói lên những cái gì rất đẹp và rất nghệ thuật. Nhưng cái đẹp, cái nghệ thuật ấy chưa chắc đã kiếm ra tiền! Kết quả là gì? Là hơn ”nửa đời” người kinh doanh, đầu tư nhưng trắng tay vẫn hoàn trắng tay! Họ hoàn toàn hiểu những điều gì họ đã và đang làm nhưng chưa chắc họ đã nhận được sự đồng cảm của những người thân. Có những người luôn bị vợ hoặc con cái chì chiết là ”vô dụng” hoặc nặng nề hơn ”là đồ ăn hại”!

Câu thơ thật phũ phàng:

Tháng năm rơi trắng

Không sinh được lợi lại còn bị mất thời gian:”tháng năm rơi”. Càng đọc, càng ngẫm nghĩ lại càng thêm chua xót. Thật đúng là ”Cơm áo không áo không đùa với khách thơ” (Thơ Xuân Diệu).


4. Bi kịch thứ tư: Bi kịch cho những người đi tìm hạnh phúc

Nửa đời
Nhặt giấc mơ hoang
Một đêm vấp nhớ
Bàng hoàng tìm em.

Nhân vật trong bài thơ hình như yêu rất nhiều. Anh ta luôn mơ đến những mối tình cao và xa đối với những nàng hoa hậu chân dài. Những chuyện tình đó thật phù phiếm và không thực. Thanh Trắc Nguyễn Văn đã dùng hình ảnh rất sinh động để diễn tả :

Nhặt giấc mơ hoang

Vâng đúng vậy, loại tình yêu đơn phương chỉ một chiều, không cân xứng kiểu như Trương Chi yêu Mỵ Nương thì quả thật đúng là một loại bi hài kịch xã hội. Đó là những ”giấc mơ hoang tưởng” không thực tế.

Thanh Trắc Nguyễn Văn đã dùng một từ rất ”đắc” đó là ”vấp”! "Vấp” chỉ xảy ra khi người ta không chú ý và giúp con người thật sự được ”bừng tỉnh”! Đã vậy, ở đây còn lại là ”vấp” vào nỗi ”nhớ”. Thật rất mới và rất lạ! Nhờ ”vấp” mà nhân vật trữ tình trong bài thơ chợt ”nhớ” đến một người con gái vẫn còn yêu thương mình thật lòng. Nhân vật vội vã ”bàng hoàng” đi ”tìm em”. Nhưng dù sao cũng đã hơn ”nửa đời” người rồi, không biết ”người ấy” đã mất hay vẫn còn trên dương thế? Nếu vẫn còn liệu người ấy có còn chờ đợi hay đã sang thuyền khác mất rồi? Than ôi!

(Giải nhất Bình thơ trong tháng tại trang web văn học Đất Đứng năm 2010)


Hùng Thanh





XqzGKc.jpg


----------------------------------------------------------------------------------------------

8hn8jd.jpg




NỬA ĐỜI

Nửa đời
Nhỏ lệ làm sông
Thuyền yêu chèo mãi
Vẫn không thấy bờ.

Nửa đời
Xếp chữ làm thơ
Chữ “tình” đi mất
Bỏ “khờ” chèo queo.

Nửa đời
Bán mảnh trăng treo
Tháng năm rơi trắng
Cái nghèo còn mang.

Nửa đời
Nhặt giấc mơ hoang
Một đêm vấp nhớ
Bàng hoàng tìm em.

(Bài thơ đã đăng trên báo Văn Nghệ Trẻ 14.12.2008)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




nmIwZS.jpg


Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Cảm ơn em đã tin cậy anh Văn, nhưng anh Văn chỉ là giáo viên vật lý không có kỹ năng bình luận văn chương. Em thông cảm nhé. Chúc em có nhiều sáng tác mới.


Em không dám làm phiền chỉ mong anh Văn đánh giá giùm. Thơ em khá, được, tạm được hay dở?

Bấy nhiêu thôi là em đã cảm ơn anh Văn lắm rồi!
 
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

ATww8V.jpg




VỀ XỨ ĐẠO

(nhớ Thúy Ly)

Xứ Đạo chiều nay lớp lớp mây
Đường xa nắng úa gió đùa bay
Bóng ai thấp thoáng bên bờ giếng
Để bóng tre mềm thoáng lắt lay?

Cô gái vườn dâu má vẫn hồng
Cuối mùa thu trước vội sang sông
Ước nguyền gởi lại theo dòng nước
Cho nỗi cô đơn lạnh cánh đồng.

Nhạc Đạo ngân nga trổi điệu buồn
Nắng chiều hiu hắt phủ lầu chuông
Trăm năm vẫn nhớ lời em nguyện
Áo trắng ngày xưa trắng giáo đường.

Đêm xuống ngập ngừng với khách thơ
Người về quãng vắng bóng bơ vơ
Gió sương lại gọi hồn sương gió
Ai nhớ ai thương để đợi chờ?

1986
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




PMRpHZ.jpg


Ghi chú: Ảnh nữ diễn viên Kim Tae Hee (Hàn Quốc) trong lễ rửa tội và ảnh người đẹp Trúc Diễm sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Em không dám làm phiền chỉ mong anh Văn đánh giá giùm. Thơ em khá, được, tạm được hay dở?

Bấy nhiêu thôi là em đã cảm ơn anh Văn lắm rồi!

Câu trả lời của anh Văn: Thơ của em "tạm được"
 
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

QxMOIl.jpg




TIẾC NUỐI

Chim oanh xưa thả bờ rào
Vô tâm để mảnh gai cào xước tim
Bây giờ gió lạnh ngoài hiên
Tìm em chỉ thấy hoa bìm bìm rơi…

2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




CjMv7r.jpg


Ghi chú: ảnh hoa bìm bìm và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

k3ocYp.jpg




MỘNG LÀNH

Mộng lành lành thật không em
Sao ta hóa đá bên thềm đợi ai?
Giấc mộng ngắn, nỗi đau dài
Chữ thương chữ nhớ lạc loài tìm nhau.

2001
(Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi – NXB Đà Nẵng 2005)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




sLjcgo.jpg


Ghi chú: Ảnh của nhiếp ảnh gia Dương Quốc Định (áo dài trắng) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

oKTVeP.jpg




TRÁCH

Trời hết mưa phải đâu trời sẽ nắng
Trời nắng rồi chưa hẳn đã hết mưa
Đường trần hai nẻo đón đưa
Anh theo nói mãi…
Sao chưa nói gì?

2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




jdw2uT.jpg


Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Trời hết mưa phải đâu trời sẽ nắng
Trời nắng rồi chưa hẳn đã hết mưa
Đường trần hai nẻo đón đưa
Anh theo nói mãi…
Sao chưa nói gì?

bài thơ dễ thương quá triệu like
 
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Nhạc Đạo ngân nga trỗi điệu buồn
Nắng chiều hiu hắt phủ lầu chuông
Trăm năm vẫn nhớ lời em nguyện
Áo trắng ngày xưa trắng giáo đường.
 
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

aTnDuF.jpg




THÁNG BA

Tháng ba mùa hạ sớm
Bút bi tím làm thơ
Sợi buồn nghiêng lấp lánh
Trang giấy bỗng thẩn thờ.

Tháng ba tròn giọt nhớ
Rơi miền ký ức xưa
Một chiều qua lối đó
Áo em mờ trong mưa.

Tháng ba mùa xuân vọng
Vỡ tiếng cười pha lê
Tung tăng đàn bướm trắng
Ngơ ngác bước ai về.

Tháng ba một người khóc
Bóng thầy giờ nơi đâu
Con đò xưa khuất núi
Hun hút dòng sông sâu.

Em về tìm tháng ba
Hái màu hoa điệp cũ
Con ve sầu còn ngủ
Chợt thức nhớ mùa xa…

2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




iREidz.jpg


Ghi chú: ảnh hoa điệp vàng và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
 
Sửa lần cuối:
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Trời hết mưa phải đâu trời sẽ nắng
Trời nắng rồi chưa hẳn đã hết mưa
Đường trần hai nẻo đón đưa
Anh theo nói mãi…
Sao chưa nói gì?

bài thơ dễ thương quá triệu like

cảm ơn em nhiều nghen
 
Reply: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Nhạc Đạo ngân nga trỗi điệu buồn
Nắng chiều hiu hắt phủ lầu chuông
Trăm năm vẫn nhớ lời em nguyện
Áo trắng ngày xưa trắng giáo đường.

cảm ơn bạn ghé thăm trang thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
 
Top