Cửa sổ tâm hồn

forgetmenot

✩✩✩
Giếng Rượu

Huyện Đồng Lô vùng Triết Đông có một cái giếng nước. Truyền thuyết nói rằng, một người đàn bà mở cái quán rượu bên cạnh giếng đó. Có một đạo sĩ thường xuyên đến uống rượu. Lần nào cũng vậy, uống xong là người đạo sĩ đó đứng dậy ra về, không chào nói lại, không trả tiền. Chủ quán cũng không hỏi. Cứ thế một thời gian dài.
Một lần, đạo sĩ uống rượu xong thì đi lại quầy hàng nói với nữ chủ quán :
- Tôi thường tới đây uống rượu không trả tiền, tính ra số tiền cũng kha khá, làm cho chị suy nghĩ. Hôm nay, tôi có một liều thuốc bỏ xuống giếng, không cần ngâm ủ gì cả, sẽ có một loại rượu ngon.
Nói đoạn, đạo sĩ móc trong túi ra 2 viên thuốc màu vàng và cứng, to bằng con mắt rồng đem bỏ xuống giếng. Ngày hôm sau, nước giếng trở thành một thứ rượu ngọt, mùi thơm, hơn hẳn loại rượu của nữ chủ quán thường bán. Mọi người gọi rượu đó là rượu thần tiên. Cũng từ đó quán rượu phát tài nhanh chóng.
Sau gần 30 năm, một hôm, đạo sĩ trở lại. Cả nhà quán rượu kéo đến thăm hỏi và cảm ơn đạo sĩ. Đạo sĩ ung dung hỏi :
- Từ ngày gia đình có cái giếng này, tiền bạc thu nhập được bao nhiêu ?
Nữ chủ quán đáp :
- Rượu ở giếng ngon thật, nhưng có điều là không có bỗng rượu nuôi lợn. Đó là điều tốt, mà cũng chưa tốt.
Đạo sĩ nghe xong, thở dài, huơ tay xuống giếng lập tức hai viên thuốc nằm gọn trong tay đạo sĩ. Đạo sĩ bỏ 2 viên thuốc vào túi, chẳng nói năng gì, quay ra đi.
Từ đó, cái giếng lại trở thành giếng nước bình thường như trước đây.
(st)
 

ATM

✩✩✩✩
ATM mà là chủ quán này thì cả V4R tha hồ nhậu miễn phí... :facebook1:
 
Sao mà tham quá vậy hở trời, được cái giếng bán rượu kg tốn tiền mà còn tiếc kg bỗng nuôi lợn, thua luôn, mất luôn cái giếng cho đáng... :feel_good:
 

ATM

✩✩✩✩
Thời gian và tình yêu​

Ngày xửa ngày xưa, khi trái đất còn rất hoang vắng, có một hòn đảo nhỏ rất xinh đẹp nằm giữa biển khơi lộng gió, đó là nơi mà tất cả các sắc thái của tình cảm đều muốn chọn làm nơi trú ngụ. Niềm Vui, Nỗi Buồn, Tri Thức… cũng như tất cả những tình cảm khác, kể cả Tình Yêu đều ở đó.
Một ngày nọ, một cơn địa chấn làm rung chuyển hòn đảo, tất cả được thông báo rằng: hòn đảo sẽ bị chìm. Vì thế tất cả nên chuẩn bị tàu và rời khỏi đảo một cách nhanh chóng nhất.
Không muốn chen lấn nên Tình Yêu là người cuối cùng rời khỏi đảo. Chẳng may, thuyền của anh ta bị đánh dạt xa bờ. Hòn đảo đang dần chìm xuống từng giờ, anh ta hốt hoảng cầu cứu mọi người hãy nhanh chóng giúp anh ta vào bờ.
Thịnh Vượng đang lướt qua trước mặt Tình Yêu trên một chiếc thuyền sang trọng, thấy thế anh ta vội hét to: "Thịnh Vượng ơi, giúp tôi vào bờ với!". Thịnh Vượng đáp lời: "Ồ, tôi không thể, tàu của tôi đang chở rất nhiều vàng bạc, nặng lắm rồi, không còn chỗ cho anh nữa đâu".
Tình Yêu cuống cuồng vẫy vẫy tay kêu cứu Kiêu Hãnh, lúc này đang ngự trên một du thuyền tuyệt đẹp, vừa rời khỏi đảo: "Kiêu Hãnh ơi, tôi đây, đưa tôi cùng đi với anh nhé". Kiêu Hãnh vênh váo bộ mặt trả lời thật lạnh lùng: "Anh nhìn xem, chiếc thuyền của tôi quá hoàn hảo, từ chân tơ đến kẽ tóc, anh có thể phá hỏng mọi thứ của tôi đấy".
Quá tuyệt vọng, anh ta quay sang cầu cứu sự giúp đỡ của Nỗi Buồn, nhưng lại nhận được một thái độ quá ư thờ ơ: "Anh không thấy tôi đang buồn rũ ra hay sao, xin hãy để tôi được yên".
Niềm Vui đang đi chếch về phía nam hòn đảo, nhưng may mắn thay cho nó, nó đã không nghe được tiếng kêu cầu cứu của Tình Yêu.
Trong lúc tuyệt vọng nhất, bỗng một giọng nói vang lên, giọng nói của một người đàn ông già: "Lại đây nào Tình Yêu, tôi sẽ đem anh vào bờ, nhanh lên chứ". Khi đã cập bờ an toàn, Tình Yêu vì quá vui mừng và sung sướng nên đã quên bẵng hỏi tên người đàn ông ấy. Anh ta ray rứt vì không biết ai đã cứu mình. Anh ta hỏi thăm nhiều người nhưng không ai biết, cho đến khi anh ta gặp Tri Thức, anh ta được biết rằng đó là Thời Gian.
Bởi chỉ duy nhất Thời Gian mới hiểu được tình yêu quan trọng đến thế nào trong đời sống này.

Tình yêu, đó là vẻ đẹp vĩnh cửu và sự bất diệt của con người. (Victor Hugo)
(báo Thanh Niên)



 

latruongthinh

Gà nhất Forum
Thời gian và tình yêu

Ngày xửa ngày xưa, khi trái đất còn rất hoang vắng, có một hòn đảo nhỏ rất xinh đẹp nằm giữa biển khơi lộng gió, đó là nơi mà tất cả các sắc thái của tình cảm đều muốn chọn làm nơi trú ngụ. Niềm Vui, Nỗi Buồn, Tri Thức… cũng như tất cả những tình cảm khác, kể cả Tình Yêu đều ở đó.
Một ngày nọ, một cơn địa chấn làm rung chuyển hòn đảo, tất cả được thông báo rằng: hòn đảo sẽ bị chìm. Vì thế tất cả nên chuẩn bị tàu và rời khỏi đảo một cách nhanh chóng nhất.
Không muốn chen lấn nên Tình Yêu là người cuối cùng rời khỏi đảo. Chẳng may, thuyền của anh ta bị đánh dạt xa bờ. Hòn đảo đang dần chìm xuống từng giờ, anh ta hốt hoảng cầu cứu mọi người hãy nhanh chóng giúp anh ta vào bờ.
Thịnh Vượng đang lướt qua trước mặt Tình Yêu trên một chiếc thuyền sang trọng, thấy thế anh ta vội hét to: "Thịnh Vượng ơi, giúp tôi vào bờ với!". Thịnh Vượng đáp lời: "Ồ, tôi không thể, tàu của tôi đang chở rất nhiều vàng bạc, nặng lắm rồi, không còn chỗ cho anh nữa đâu".
Tình Yêu cuống cuồng vẫy vẫy tay kêu cứu Kiêu Hãnh, lúc này đang ngự trên một du thuyền tuyệt đẹp, vừa rời khỏi đảo: "Kiêu Hãnh ơi, tôi đây, đưa tôi cùng đi với anh nhé". Kiêu Hãnh vênh váo bộ mặt trả lời thật lạnh lùng: "Anh nhìn xem, chiếc thuyền của tôi quá hoàn hảo, từ chân tơ đến kẽ tóc, anh có thể phá hỏng mọi thứ của tôi đấy".
Quá tuyệt vọng, anh ta quay sang cầu cứu sự giúp đỡ của Nỗi Buồn, nhưng lại nhận được một thái độ quá ư thờ ơ: "Anh không thấy tôi đang buồn rũ ra hay sao, xin hãy để tôi được yên".
Niềm Vui đang đi chếch về phía nam hòn đảo, nhưng may mắn thay cho nó, nó đã không nghe được tiếng kêu cầu cứu của Tình Yêu.
Trong lúc tuyệt vọng nhất, bỗng một giọng nói vang lên, giọng nói của một người đàn ông già: "Lại đây nào Tình Yêu, tôi sẽ đem anh vào bờ, nhanh lên chứ". Khi đã cập bờ an toàn, Tình Yêu vì quá vui mừng và sung sướng nên đã quên bẵng hỏi tên người đàn ông ấy. Anh ta ray rứt vì không biết ai đã cứu mình. Anh ta hỏi thăm nhiều người nhưng không ai biết, cho đến khi anh ta gặp Tri Thức, anh ta được biết rằng đó là Thời Gian.
Bởi chỉ duy nhất Thời Gian mới hiểu được tình yêu quan trọng đến thế nào trong đời sống này.

Tình yêu, đó là vẻ đẹp vĩnh cửu và sự bất diệt của con người. (Victor Hugo)
(báo Thanh Niên)


Tềnh yêu :troll2:
 

forgetmenot

✩✩✩
Sáng sớm ngày hôm sau...​

Một ngư dân cuối cùng sống sót trong vụ bão đánh đắm tàu trôi dạt đến một hoang đảo. Khi anh tỉnh lại, bốn bề mênh mông biển nước, xung quanh là những mảnh ván vỡ của tàu, còn ngư trường quen thuộc thì đã lùi xa rất xa. Mệt mỏi, hoảng loạn và tuyệt vọng, anh liên tục lẩm nhẩm cầu khẩn một phép mầu kỳ lạ xảy ra, nhưng cảm thấy vô vọng.
Kiệt sức và chán nản vì chờ đợi, anh quyết định dựng lên một cái lều nhỏ làm bằng những mảnh vỏ tàu để chống lại thời tiết khắc nghiệt trên đảo và chứa những tài sản cuối cùng mà anh còn giữ được.
Sang ngày thứ sáu của cuộc sống trên hoang đảo, sau chuyến lặn lội tìm kiếm thức ăn trên đảo, anh quay lại bờ biển với căn lều khi trời đã tối. Nhưng chưa kịp tới gần nó thì một tia sét giáng thẳng xuống làm căn lều bốc cháy dữ dội, khói bốc ngùn ngụt. Suy nghĩ đầu tiên đến với anh là mình thật bất hạnh, đến một chỗ nương thân cũng chẳng còn và tất cả với anh coi như đã hết.
Sáng sớm ngày hôm sau, chàng ngư phủ bất hạnh bị đánh thức bởi tiếng còi của một chiếc tàu thủy đang tiến lại gần đảo. Nó đến để cứu anh.
- Làm sao các anh biết tôi đang ở đây? - Anh hỏi vị thuyền trưởng sau khi đã yên vị trên tàu.
- Chúng tôi nhìn thấy tín hiệu cấp cứu, lửa cháy và khói bốc cao từ phía đảo. Đó chẳng phải là tín hiệu kêu cứu của anh sao?
Con người thường dễ nản chí khi mọi việc trở nên tồi tệ, và hầu như quên mất rằng, mọi việc có thể hoàn toàn thay đổi vào "sáng sớm ngày hôm sau...".
(Báo Thanh Niên)
 

forgetmenot

✩✩✩
Cà rốt, trứng và cà phê

Anna, con gái người đầu bếp phàn nàn với bố về cuộc sống khó khăn của mình. Cô không biết phải giải quyết thế nào và muốn từ bỏ tất cả. Anna mệt mỏi vì phải đấu tranh, dường như chuyện rắc rối này chưa qua thì chuyện khác đã đến.
Bố của Anna dẫn cô vào trong bếp, đổ đầy nước vào 3 cái nồi nhỏ rồi đun. Khi nước sôi, ông đặt 1 củ cả rốt, 1 quả trứng và 1 ít cà phê xay vào lần lượt 3 cái nồi và không nói câu nào.
Anna không hiểu cha định làm gì. Cô kiên nhẫn chờ đợi xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Khoảng 20 phút sau, ông tắt bếp và vớt củ cà rốt đặt lên chiếc đĩa. Cũng tương tự như vậy, ông vớt trứng và múc cà phê đổ vào 1 cái cốc.
Ông quay ra hỏi Anna: “Con gái, con đang nhìn thấy những thứ gì?”
“ Tất nhiên con vẫn chỉ nhìn thấy cà rốt, trứng và café thôi”, Anna đáp.
Ông dẫn Anna đến gần và bảo cô nếm thử củ cà rốt. Sau một thời gian luộc chín, củ cà rốt đã mềm hơn rất nhiều.
Sau đó ông lại bảo con gái cầm quả trứng lên và bóc vỏ. Sau khi bóc vỏ trứng, Anna thấy phần lòng trắng đã cứng lại. Cuối cùng ông bảo Anna nếm thử chút café. Cô mỉm cười khi nếm vị café nồng đậm đang tỏa hương thơm trong chiếc cốc nhỏ.
Cô hỏi ông: “Rút cuộc là sao hả bố?”
Ông giải thích rằng, mỗi thứ như củ cà rốt, quả trứng, café xay đều gặp phải “chuyện không may” là bị luộc chín, nhưng chúng phản ứng theo những cách khác nhau.
Củ cà rốt lúc đầu rất cứng, nhưng sau khi luộc đã trở nên mềm và yếu ớt.
Quả trứng vốn dễ vỡ. Nó chỉ được bao bọc bằng lớp vỏ mỏng manh nhưng sau khi luộc lại cứng cáp hơn rất nhiều.
Bột café vốn ở thể rắn nhưng đã biến đổi thành nước sau khi đun.
“Con là cái nào trong 3 thứ này?”, Ông trìu mến hỏi Anna.
“Khi điều không may gõ cửa, con sẽ phản ứng thế nào? Con có trở nên yếu đuối như củ cà rốt, rắn rỏi như quả trứng hay thay đổi hẳn như bột café?”
Con người có nhiều cách để phản ứng trước khó khăn. Đừng trở nên yếu đuối hoặc kìm nén bản thân, hãy thay đổi bản thân từ bên trong trước đã.
(st)
 

forgetmenot

✩✩✩
HÃY GIẢI QUYẾT NHỮNG CHƯỚNG NGẠI VẬT NGAY

Một nông dân già phải cày vòng quanh một tảng đá lớn trong mảnh ruộng của ông trong nhiều năm . Ông đã làm gãy nhiều lưỡi cày, một cái máy xới vì tảng đá này và thấy muốn phát bệnh mỗi khi nhìn nó.
Một ngày kia, sau khi bị gãy thêm một lưỡi cày nữa, nhớ lại tất cả những bực dọc tảng đá đã gây ra cho ông trong từng ấy năm, ông quyết định phải làm một điều gì với nó.
Khi ông kê cây xà beng dưới tảng đá, ông ngạc nhiên nhận ra nó chỉ dầy khoảng một tấc rưỡi, ông có thể dùng búa tạ đập vỡ dễ dàng. Vừa bỏ những mảnh đá vụn lên xe đem đi bỏ, ông vừa mỉm cười khi nhớ lại tất cả những bực dọc tảng đá đã gây ra cho ông trong từng ấy năm và chuyện vứt bỏ nó đi lại thật là dễ dàng, nhanh chóng.
(dịch từ Internet)
 

ATM

✩✩✩✩
HÃY GIẢI QUYẾT NHỮNG CHƯỚNG NGẠI VẬT NGAY


Một nông dân già phải cày vòng quanh một tảng đá lớn trong mảnh ruộng của ông trong nhiều năm . Ông đã làm gãy nhiều lưỡi cày, một cái máy xới vì tảng đá này và thấy muốn phát bệnh mỗi khi nhìn nó.
Một ngày kia, sau khi bị gãy thêm một lưỡi cày nữa, nhớ lại tất cả những bực dọc tảng đá đã gây ra cho ông trong từng ấy năm, ông quyết định phải làm một điều gì với nó.
Khi ông kê cây xà beng dưới tảng đá, ông ngạc nhiên nhận ra nó chỉ dầy khoảng một tấc rưỡi, ông có thể dùng búa tạ đập vỡ dễ dàng. Vừa bỏ những mảnh đá vụn lên xe đem đi bỏ, ông vừa mỉm cười khi nhớ lại tất cả những bực dọc tảng đá đã gây ra cho ông trong từng ấy năm và chuyện vứt bỏ nó đi lại thật là dễ dàng, nhanh chóng.
(dịch từ Internet)
Gặp tảng đá cản đường như thế này thì mình kg bao giờ chịu để nó nằm yên như vậy "trong nhiều năm". Kg làm nổi thì kêu bạn bè tới đập phụ, cứ tưới nước vào (nước chảy đá cũng mòn mà) rồi đập, có ngày cũng dẹp được nó. :gach:
 

forgetmenot

✩✩✩
Đừng bao giờ đầu hàng

Một ngày nọ, con lừa của một ông chủ trang trại sảy chân rơi xuống một cái giếng. Con vật kêu la hàng giờ liền. Người chủ trang trại cố nghĩ xem nên làm gì. Cuối cùng ông quyết định: con lừa đã già, dù sao cái giếng cũng cần được lấp lại và không ích lợi gì trong việc cứu con lừa lên cả.
Ông nhờ vài nguời hàng xóm sang giúp mình. Họ xúc đất đổ vào giếng. Ngay từ đầu, lừa đã hiểu chuyện gì đang xảy ra và nó kêu la thảm thiết. Nhưng sau đó lừa trở nên im lặng. Sau một vài xẻng đất, ông chủ trang trại nhìn xuống giếng và vô cùng sửng sốt. Mỗi khi bị một xẻng đất đổ lên lưng, lừa lắc mình cho đất rơi xuống và bước chân lên trên. Cứ như vậy, đất đổ xuống, lừa lại bước lên cao hơn. Chỉ một lúc sau mọi người nhìn thấy chú lừa xuất hiện trên miệng giếng và lóc cóc chạy ra ngoài.
Cuộc sống sẽ đổ rất nhiều thứ khó chịu lên người bạn. Hãy xem mỗi vấn đề bạn gặp phải là một hòn đá để bạn bước lên cao hơn. Chúng ta có thể thoát khỏi cái giếng sâu nhất chỉ đơn giản bằng cách đừng bao giờ đầu hàng.
(st)
 
Đừng bao giờ đầu hàng
Một ngày nọ, con lừa của một ông chủ trang trại sảy chân rơi xuống một cái giếng. Con vật kêu la hàng giờ liền. Người chủ trang trại cố nghĩ xem nên làm gì. Cuối cùng ông quyết định: con lừa đã già, dù sao cái giếng cũng cần được lấp lại và không ích lợi gì trong việc cứu con lừa lên cả.
Ông nhờ vài nguời hàng xóm sang giúp mình. Họ xúc đất đổ vào giếng. Ngay từ đầu, lừa đã hiểu chuyện gì đang xảy ra và nó kêu la thảm thiết. Nhưng sau đó lừa trở nên im lặng. Sau một vài xẻng đất, ông chủ trang trại nhìn xuống giếng và vô cùng sửng sốt. Mỗi khi bị một xẻng đất đổ lên lưng, lừa lắc mình cho đất rơi xuống và bước chân lên trên. Cứ như vậy, đất đổ xuống, lừa lại bước lên cao hơn. Chỉ một lúc sau mọi người nhìn thấy chú lừa xuất hiện trên miệng giếng và lóc cóc chạy ra ngoài.
Cuộc sống sẽ đổ rất nhiều thứ khó chịu lên người bạn. Hãy xem mỗi vấn đề bạn gặp phải là một hòn đá để bạn bước lên cao hơn. Chúng ta có thể thoát khỏi cái giếng sâu nhất chỉ đơn giản bằng cách đừng bao giờ đầu hàng.
(st)
Ai nói là ngu như lừa, con lừa này thông minh quá chứ... :D
 

forgetmenot

✩✩✩
Người thợ xây

1 người thợ xây đã làm việc rất chuyên cần và hữu hiệu trong nhiều năm cho một hãng thầu xây dựng. Một ngày kia, ông ngỏ ý với hãng muốn xin nghỉ việc về hưu để vui thú với gia đình.
Hãng thầu rất tiếc khi thiếu đi một người thợ giỏi đã tận tụy nhiều năm. Hãng đề nghị ông cố gắng ở lại giúp hãng xây một căn nhà trước khi thôi việc. Ông ta nhận lời.
Vì biết mình sẽ giải nghệ, cùng với sự miễn cưỡng, ông ta làm việc một cách tắc trách qua quít, xây dựng căn nhà với những vật liệu tầm thường, kém chọn lọc, miễn có một bề ngoài đẹp đẽ mà thôi.
Mấy tháng sau, căn nhà đã hoàn thành. Người chủ hãng mời ông đến, trao cho ông chiếc chìa khóa của ngôi nhà và nói: “Ông đã gắn bó và làm việc rất tận tụy với hãng trong nhiều năm, để tưởng thưởng về sự đóng góp của ông cho sự thịnh vượng của hãng, chúng tôi xin tặng ông ngôi nhà vừa xây xong!”
Thật là bàng hoàng. Nếu người thợ biết mình sẽ xây cất căn nhà cho chính mình thì hẳn ông ta đã làm việc cẩn thận hơn và chọn lựa những vật liệu có phẩm chất hơn. Sự làm việc tắc trách chỉ có mình ông biết và nay thì ông phải sống với căn nhà mà ông biết rõ là kém phẩm chất như thế nào.
Câu chuyện người thợ xây cũng tương tự như chuyện đời của chúng ta. Cũng như người thợ già kia, chúng ta thường tạo dựng một đời sống hào nhoáng, tạm bợ, đua đòi không chú trọng tới phẩm chất của nó. Nhiều khi ngồi kiểm điểm những sự bê bối của mình trong quá khứ, chúng ta thấy mình đang phải cam chịu những hậu quả của nó.
Cuộc đời là một công trình kiến trúc do chính mình tạo nên. Đời sống hiện tại là kết quả của sự tạo dựng trong quá khứ, đời sống ngày mai sẽ là kết quả của sự tạo dựng hôm nay. Hãy xây dựng đời mình một cách đúng đắn!
(st)
 

ATM

✩✩✩✩
Câu chuyện người thợ xây cũng tương tự như chuyện đời của chúng ta. Cũng như người thợ già kia, chúng ta thường tạo dựng một đời sống hào nhoáng, tạm bợ, đua đòi không chú trọng tới phẩm chất của nó. Nhiều khi ngồi kiểm điểm những sự bê bối của mình trong quá khứ, chúng ta thấy mình đang phải cam chịu những hậu quả của nó.

Cuộc đời là một công trình kiến trúc do chính mình tạo nên. Đời sống hiện tại là kết quả của sự tạo dựng trong quá khứ, đời sống ngày mai sẽ là kết quả của sự tạo dựng hôm nay. Hãy xây dựng đời mình một cách đúng đắn!
(st)
Ông thợ này kg biết xây nhà cho chính mình nên xây ẩu, chứ còn bản thân mỗi người phải biết tự xây dựng "nhà" mình cho tốt chứ...
icon_eek.gif
 

forgetmenot

✩✩✩
Tảng đá

Ngày xửa ngày xưa, một vị vua của một vương quốc để một tảng đá nằm chắn ngang trên một con đường, ông không thông báo gì và lặng lẽ xem ai sẽ di chuyển tảng đá đó đi.
Các vị chúa giàu có và các viên quan cận thần của nhà vua chỉ tránh tảng đá đó khi đi qua. Một vài người than phiền rằng nhà vua đã không quan tâm đến đường xá để mặc cho một tảng đá như vậy giữa đường. Tuy nhiên, không một ai chịu dời nó đi cả.
Một ngày kia có một người nông dân kéo một xe rau rất nặng đi qua con đường đó. Khi đến gần tảng đá, anh dừng lại, để xe rau sang một bên và cố kéo dịch tảng đá vào sát bên lề. Sau rất nhiều công sức di chuyển nó một cách ì ạch, cuối cùng anh cũng lăn được tảng đá đi.
Khi đang định kéo xe đi tiếp, người nông dân thấy một chiếc bao ở chỗ tảng đá nằm. Anh nhặt chiếc bao lên và ngạc nhiên thấy trong đó có vô số những đồng tiền vàng cùng với một mẩu giấy của nhà vua nói rằng đó là phần thưởng cho ai dời tảng đá ra khỏi lòng đường.
Người nông dân đã biết một điều mà cho đến bây giờ, rất nhiều người trong chúng ta vẫn không bao giờ hiểu được: mỗi khó khăn trở ngại đều đem đến cho chúng ta một cơ hội đáng quý.
(st)
 
Sửa lần cuối:

VSupport

Ngây thơ trong tối
Tảng đá


Ngày xửa ngày xưa, một vị vua của một vương quốc để một tảng đá nằm chắn ngang trên một con đường, ông không thông báo gì và lặng lẽ xem ai sẽ di chuyển tảng đá đó đi.
Các vị chúa giàu có và các viên quan cận thần của nhà vua chỉ tránh tảng đá đó khi đi qua. Một vài người than phiền rằng nhà vua đã không quan tâm đến đường xá để mặc cho một tảng đá như vậy giữa đường. Tuy nhiên, không một ai chịu dời nó đi cả.
Một ngày kia có một người nông dân kéo một xe rau rất nặng đi qua con đường đó. Khi đến gần tảng đá,, anh dừng lại, để xe rau sang một bên và cố kéo dịch tảng đá vào sát bên lề. Sau rất nhiều công sức di chuyển nó một cách ì ạch, cuối cùng anh cũng lăn được tảng đá đi.
Khi đang định kéo xe đi tiếp, người nông dân thấy một chiếc bao ở chỗ tảng đá nằm. Anh nhặt chiếc bao lên và ngạc nhiên nhận thấy trong đó có vô số những đồng tiền vàng cùng với một mẩu giấy của nhà vua nói rằng đó là phần thưởng cho ai dời tảng đá ra khỏi lòng đường.
Người nông dân đã biết một điều mà cho đến bây giờ, rất nhiều người trong chúng ta vẫn không bao giờ hiểu được: mỗi khó khăn trở ngại đều đem đến cho chúng ta một cơ hội đáng quý.
(st)
Câu chốt rất hay. Cái gì cũng có giá của nó. Trải qua khó khăn, cố gắng rồi cũng có ngày thành công
 

Thống kê

Chủ đề
100,746
Bài viết
467,574
Thành viên
339,849
Thành viên mới nhất
chicstore.accessories
Top