ẨN DẤU
Ngập ngừng ôm bóng núi
Hoàng hôn rụng bên trời
Cánh vạc chừng như mỏi
Thả mình êm ã trôi
Mai nầy có xuống núi
Quảy một ít mây trời
Tặng người chưa quen biết
Hiểu chông chênh đất trời
Bước chân về phố lạ
Ngơ ngẩn người ngắm người
Nửa vầng trăng khuyết thẩm
Bên vành giọt sương đời
Trăng nghiêng buồn sương rớt
Chạm vào nụ vô thường
Nhẹ nhàng không dám thở
Sợ hồn ướt theo sương
MỘT NỬA ĐỜI THƠ (MNĐT)
Ngập ngừng ôm bóng núi
Hoàng hôn rụng bên trời
Cánh vạc chừng như mỏi
Thả mình êm ã trôi
Mai nầy có xuống núi
Quảy một ít mây trời
Tặng người chưa quen biết
Hiểu chông chênh đất trời
Bước chân về phố lạ
Ngơ ngẩn người ngắm người
Nửa vầng trăng khuyết thẩm
Bên vành giọt sương đời
Trăng nghiêng buồn sương rớt
Chạm vào nụ vô thường
Nhẹ nhàng không dám thở
Sợ hồn ướt theo sương
MỘT NỬA ĐỜI THƠ (MNĐT)